Xuyên Việt Gặp Phải Tộc Trưởng Tộc Dực Lang

Chương 27




Công tác chuẩn bị vào mùa đông tất cả đều sẳn sàng, thời tiết hanh khô xảy ra liên tục trong vài ngày khiến môi của mọi người ai cũng khô căng khó chịu, tôi mở hộp của Vân Nhu ra lục lội xem có dưỡng môi hay thứ gì tương tự không, rất may đã tìm ra được một hộp nhỏ chứa sáp ong bên cạnh có một hộp dạng gel được làm từ nha đam, đây chắc là mặt nạ, mùi cả hai dịu nhẹ nhìn cũng rất vừa mắt, tôi mang ra hai hủ, hai hộp mặt nạ, một cặp đưa Tư Hạ, còn cặp kia tôi trực tiếp lên đường mang sang nhà a ba của Phong, tôi dừng chân trước ngôi nhà bằng đá đơn giản, phía trước được hàng rào quay quanh, hôm trước Phong cũng có nói đã làm xong hàng rào cho a ba cùng a phụ, hôm nay tôi mới có dịp sang nhìn một chút, đúng là cũng không tệ rất giống với bản mẫu, đến cửa đã gặp a phụ Phong đang chăm cây tựa như hoa hồng nhưng nó lại có chút rực rỡ hơn chút, a phụ kêu tôi vào nhà ngồi một chút, đợi ông ấy xuống nhà dưới gọi người lên. Bước vào trong, ngôi nhà có chút đơn giản nhưng rất gọn gàng, tôi dừng lại bàn trà ngồi xuống, ngắm nhìn xung quanh, khi đang chăm chú thì người a ba chưa thấy hình đã thấy tiếng khiến, tôi có chút giật mình.

“ Thiên đấy à, đến thăm a ba, a phụ hay có chuyện gì quan trọng không?”

“ A, hôm nay con đến để thăm hỏi hai người với lại cũng muốn tặng người một hủ dưỡng môi cùng mặt nạ, trời hanh khô như thế rất dễ nứt môi, khô da nên con đặt biệt muốn chuẩn bị cho người một chút”

“ Thằng bé này thật có lòng quá, mỗi năm ta đều phải đau đầu vì thời tiết này đấy”

“ Người thử một chút xem nó có hợp không?, mặt nạ đến chiều khi làm sạch da hãy đắp một chút”

“ Được được, để ta nhìn xem chút”

Nói rồi a ba ngồi bên cạnh cũng nhanh chóng mở nắp lấy ra một ít lên tay sau đó thoa đều lên môi, bậm bậm một chút ánh mắt phát sáng cảm thán, luôn miệng nói thứ này không tệ, tôi ngồi bồi chuyện cùng a ba một chóc cũng đứng lên xin phép người ra về. Trên đường về nhà liền nghe mấy giống cái nói về việc kết bạn lữ của một số cặp đôi trong tộc, dự kiến sẽ diễn ra vào 3 ngày nữa. Tôi cũng tính toán một chút về việc có nên dạy Tư Hạ vài đường cơ bản để nó có thể kiếm chút da thú không, việc trang điểm chỉnh trang cho các giống cái xuất giá vẫn chưa có tiền lệ trước đây, nhưng cũng không thể không phá được khuôn khổ, nếu hôm nay tôi thành công tạo nên tiền lệ này có phải tôi sẽ biến thành ông tổ nghề makeup không a, nghe đến thật có chút phấn khích. Đến nhà vừa vào cửa đã thấy tộc trưởng đại nhân đi vòng quanh mấy chuồng động vật kiểm tra xem độ giữ ấm của chúng có ổn không, Phong đã chỉnh sửa vài hôm trước cùng Vi Huyên, hai giống đực nhà tôi rất giỏi giang nên việc chỉnh sửa chuồng tôi chỉ cần búng tay là mọi việc sẽ xong xuôi. Tôi nhẹ nhàng tiến đến định hù người một trận nhưng ai mà ngờ hắn đã phát hiện từ lâu, lỗ tai thính như thế thật đáng ghét, tôi tỏ ra một bộ mặt phụng phịu giãy nảy, làm người trước mặt không biết phải làm sao, quay ra kéo kéo tôi lại gần hỏi.

“ Làm sao, làm sao, ta làm gì mà mặt lại thành ra như thế?”

“ Không làm sao cả”

“ Còn không mau nói!”

Tên nhóc này đang làm gì, gương mặt méo mó này, hỏi chuyện cũng một mực không nói, được thôi, không nói ta liền có cách, một tay xách eo cuối người vác lên vai mang vào nhà, đặt người đang giãy dụa lên giường ta trực tiếp nằm lên người, hù dọa như thế ta không tin con người này không chút sợ hãi, chỉ thấy người dưới thân mếu máo lên tiếng.

“ Ngươi ngươi ức hiếp ta, hừ ta không chơi với ngươi nữa”

“ Dám xưng hô như thế, hôm nay thật gan dạ đấy, mau nói sao lại thế?”

“ Chỉ là định hù dọa một chút, ai mà ngờ lần nào cũng không giật mình, thật đáng ghét”

“ Chuyện chỉ có vậy?”

“ Chỉ có vậy”

“ Tên nhóc con nhà em đang thấy tình yêu của chúng ta quá nhạt nhẽo đúng không? Pha trò gì không biết”

“ Hừ”

Thật không biết nói làm sao với tên nhóc nhà ta, ngày trước luôn cứng rắn, còn bây giờ luôn thích làm nũng, dựa dẫm ta như thế, làm ta muốn giận cũng không giận nổi, gương mặt bây giờ tất cả đều chôn dưới gối, nhìn ta một cái cũng không muốn, ta cũng không vội lên tiếng, buông lõng lực trực tiếp dính chặt lấy người bên dưới, cuối mặt hít lấy hít để mùi hương bên dưới khiến cái gì phản ứng nó cũng đã phản ứng, phải biết đã nhiều ngày từ hôm đi săn chúng tôi đã không gần nhau như thế này, hai bên đều chạy đôn chạy đáo chuyện trong tộc, chỉ có hôm nay được thả lỏng một chút nên ta mới đến đây xem tình hình, nào ngờ chưa thấy êm đẹp đã thấy một màn giận dỗi này. Người bên dưới cũng đã cảm nhận được, chỉ thấy gương mặt chôn dưới gối cũng lộ ra, miệng nhẹ nhàng kêu một tiếng “Phong a”, chút lí trí sót lại của ta cũng được mang đi theo tiếng kêu ấy, cuối xuống gặm lấy đôi môi mấp máy, đắm chìm trong sự mềm mại, ngọt ngào, tay luồng vào lớp áo trong nhẹ nhàng xoa nắn, cơ thể cường tráng bây giờ có chút mền mại đầy đặn, đang đắm chìm bên cạnh Thiên thì ta phát hiện có người sắp tiến lại gần gian phòng, mặc dù không nỡ nhưng đành kéo áo cả hai chỉnh chu lại, dựng người đang nằm bên dưới lên, vén gọn những sợi tóc lộn xộn chở lại gọn gàng, làm cho ánh mắt người bên dưới có chút mơ hồ, cơ thể vẫn còn mền oặt dựa vào bên vai, còn chưa định thần lại được thì thân ảnh nhỏ của Vi Huyên đã xuất hiện, ánh mắt người bên cạnh lập tức trợn tròn ngồi gọn gàng thẳng tấp, làm ta thật sự có chút buồn cười, từ khi tỉnh lại đến bây giờ, sự cảm nhận thính giác của Thiên lúc có lúc không làm ta có chút sợ hãi khi em ấy đi săn, thính giác cảm nhận không tốt chính là một bất lợi lớn nhất đối với thú nhân. Vi Huyên vào nhà lập tức kêu ta đi cùng đến gặp tư tế bàn công việc, ta chỉ kêu nó ra ngoài đứng đợi một lát, khi thấy nó đã đi xa ta mới lại gần nhóc con bên cạnh hôn một chút, dặn người chú ý sức khỏe, trời đã bắt đầu chở lạnh không thể xem thường, sau đó quay người ly khai.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.