Xuyên Việt Gặp Phải Tộc Trưởng Tộc Dực Lang

Chương 25




“ Phong à, Phong đừng giận em mà”

Câu nói đã được lập đi lập lại vài giờ đồng hồ, tôi làm sao có thể chịu thua trước số phận a, người yêu tôi khó khăn lắm mới có được, muốn giận tôi, tôi liền không cho phép, mặt dù gương mặt vẫn lạnh như tờ nhưng tôi biết tâm người này cũng đã động rồi, tư thế hai chúng tôi bây giờ rất quỷ dị, ai vào đây chứng kiến không biết sẽ bất ngờ bao lâu, hai chân tôi bây giờ đang hiên ngang ở trên eo hắn, vòng qua ôm chắc không buông, tay thì cũng trực tiếp quắn lại, bạch tuộc trong bộ tộc Dực Lang chính là tôi đây. Cứ cọ tới cọ lui trên người người ta, tôi cũng thật ác độc làm người ta phản ứng, nhưng tôi không vội, tay lướt từng chút trên thân thể săn chắc, sau đó dừng ở yết hầu, vừa thấy mi tâm động thời cơ của tôi cũng đến, cuối xuống hôn nhẹ sau đó và mút lấy, chỉ thấy thân thể bên dưới có chút rung nhẹ, đột nhiên trọng lực thay đổi, dùng tay bợ người tôi trực tiếp tiến đến khóa cửa nhà, ôm tôi vào trong phòng, không nói không rằng cởi áo cả hai, tôi thật sự thấy mùi nguy hiểm rồi, bây giờ không muốn chơi nữa, mặc tôi chống cự, con người ấy vẫn tiếp tục công việc của mình, không nhanh không chậm nắm lấy tay tôi đặt lên vật nóng bên dưới, gương mặt áp sát bên tai, thở những hơi nóng rực, âm thanh trầm khàn phát ra bên tai.

“ Muốn ta tha lỗi cũng được, nhưng ta sẽ đòi quà đấy”

“ Phong à, em chịu thua rồi, không đùa nữa”

“ Đã là bé ngoan có làm phải có chịu chứ”

Chỉ thấy người dưới thân nhắm mắt lắc đầu nguầy nguậy, định trốn ta cũng không phải dễ, ta đã tha cho rất nhiều lần rồi, hôm nay ta phải lấy cả vốn lẫn lời vì tội dám thách thức cả ta. Cố định gương mặt đang lắc kia lại, nhắm ngay môi hôn xuống, nụ hôn kéo dài khiến cho người dưới thân cuối cùng cũng mở mắt, hai mắt ngấn lệ, hai má ửng hồng, đôi môi mấp máy những tiếng rên vụn vặt phát ra càng khiến mọi thứ trở nên *** mỹ hơn, lúc nào cũng nói không muốn nhưng tay lại không ngừng hoạt động, lại mang gương mặt như thế, làm sao ta lại có thể kiềm chế được khi người yêu mình như thế, nụ hôn lướt xuống cổ, ngực ta cố ý để lại những vết ái mụi, đầu lưỡi lướt nhẹ xuống bụng làm người phía dưới càng cử động mạnh hơn, hơi thở càng gấp gáp, miệng lúc nào cũng ngắt quảng gọi tên ta giữa không gian yên tĩnh càng làm ta không thể nào dừng lại được.

Đến tối muộn tôi mới thở được đôi chút, đứa con bất hiếu nhà tôi vẫn chưa thấy đâu, a phụ nó đi như thế cũng không tìm kiếm, nào có chuyện vô lí như thế. Đang mãi suy nghĩ lại quên người bên cạnh, làm gì hôm nay đặc biệt dính người, cứ ôm ấp tôi miết, không có ý định buôn ra, lâu lâu còn cuối người hôn hôn vào cổ, đã nhiều giờ rồi mà còn sức lực như thế, tôi có chút khó chịu lên tiếng.

“ Phong, đừng hôn như thế, ta nhột a”

“ Bước nào cũng đã thử qua, như thế vẫn còn nhột, hay là ta như thế vẫn chưa đủ”

“ Tên biến thái nhà anh, sức trâu đấy à”

“ Còn sức chửi ta như thế, vậy làm thêm vài lần nữa nhé”

“ Ông đây mới không làm, mệt chết ta rồi”

Chỉ thấy con người kia cười hihi haha, nhìn gương mặt thật thiếu đòn này định đấm một cái nhưng nể tình gương mặt đẹp như thế đánh thì phí nên tôi mới không đánh đấy, thấy người bên cạnh cử động làm tôi có chút hoảng hốt, thật sự làm nữa sẽ chết a, ai mà ngờ chỉ ngồi dậy nhấc bổng tôi lên mang vào nhà tắm, nhà của tộc trưởng cũng không tệ a, đầy đủ tiện nghi, không như nhà tôi lúc trước, tôi còn chưa kịp phản ứng đã cảm nhận được bàn tay ấy lại không an phận đụng đến nơi không nên đụng, định phản kháng thì nghe người bên cạnh lên tiếng.

“ Em mau yên phận cho ta, nếu còn nhúc nhích, ta sẽ cho em không đứng dậy nổi hôm nay”

“ Định làm gì a, em khó chịu, đừng đụng đến nơi đó”

“ Ngoan sắp xong rồi, nếu không làm sạch tối nay sẽ đau bụng đấy”

Nghe như thế tôi cũng không phản kháng nữa, nhưng đụng đến nơi đó khiến tôi không thể nào không cự nguậy được, cơ thể của tôi bây giờ không phải tôi có thể điều khiển được, nó bây giờ trở nên mẫn cảm hơn bao giờ hết, không biết qua bao lâu cũng đã xong, chỉ thấy cơ thể hắn cũng bắt đầu có phản ứng, nể tình giúp tôi lúc nảy nên tôi cũng không thể bỏ mặc, an ủi một chút chắc sẽ không sao đâu ha. Hai chúng tôi quần quật trong nhà tắm cũng được nữa tiếng, khi bước ra tay tôi đã mỏi nhừ, chúng tôi ăn mặc gọn gàng bước ra khỏi nhà cũng khoảng 7h tối, bây giờ chân tôi không còn của tôi nữa, đi đường mà cứ rung rung cần hắn trụ cho tôi bước đi, thấy tôi đi có chút khó khăn nên hắn trực tiếp cõng tôi lên về nhà, con người dũng mãnh khi sáng đã không còn, thân thể tôi bây giờ có thể ví như cọng bún a.

A phụ đi đâu mà lâu như thế, từ trưa đến bây giờ, nhưng đi cùng tộc trưởng ta cũng đã yên tâm đôi chút, ta cũng có ý định đi tìm đó chứ, nhưng Tư Hạ đã nói chuyện người lớn cứ để người lớn giải quyết, nên ta đành thôi vậy. Thức ăn chừa cũng đã nguội lạnh rồi, mình không thể nào ngồi mãi như này được, mình phải đi tìm a phụ, nghĩ là làm ta đứng dậy chạy ra cửa đã thấy tộc trưởng cõng a phụ về, gương mặt a phụ có chút mệt mỏi a, ta liền nhanh chân chạy đến hỏi a phụ, hỏi hôm nay hai người đã làm gì, chỉ thấy mặt a phụ có chút đỏ, tộc trưởng cũng trở nên nghiêm nghị khác thường, làm gì đây, cãi nhau đến não úng nước luôn rồi à. Bầu không khí quỷ dị gì đây a, ta nên lên tiếng thôi.

“ A phụ và tộc trưởng chưa ăn cơm đúng không, để ta hâm thức ăn cho hai người, hai người đi săn cũng mệt rồi, cứ để con lo cho hai người”

Vừa dứt câu đã không thấy bóng dáng, nhưng câu nói vừa rồi của nó khiến tôi và Phong nhìn nhau, sau đó có chút chột dạ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.