Xuyên Việt Gặp Phải Tộc Trưởng Tộc Dực Lang

Chương 20




Về đến nhà cũng mất 2 ngày đường, vừa đặt chân đến cổng nhà việc đầu tiên chính là kiểm tra mấy động vật nhỏ, tuy có nhờ tư tế cùng a ba a phụ của Phong canh chừng dùm nhưng cũng không yên tâm lắm, thú nhân bọn họ có bao giờ nuôi con gì, không biết tụi nó có ổn không. Cũng rất may chúng vẫn khỏe mạnh, để đồ đạt lên bàn sau đó chính là kiếm cái giường nằm, đi tận một tuần lễ, tuy chỗ ăn chỗ ngủ đều đầy đủ nhưng làm sao bằng nhà của mình, nằm một hồi lại ngủ quên đến tận chiều, đến cơm chiều nhóc con đã chạy vào kêu tôi ra ăn cơm, thì ra hôm nay Tư Hạ đã vào bếp, đứa nhỏ này lúc nào cũng hiểu chuyện. Vào bàn ăn thì phát hiện có cả Phong, a ba, a phụ, tư tế, tất cả đều có mặt đủ, chuyện gì đây không biết, đột nhiên lại tụ hợp lại đây. Tôi quay qua nói với tư tế.

“ Mọi người hôm nay có chuyện gì sao, đột nhiên lại đến đông đủ thế?”

“ Chỉ muốn tá túc một bữa cơm thôi ấy mà, dù sao cơm nhà các ngươi nấu cũng không tệ, đi tận 7 ngày ta thật sự thèm món ăn của ngươi muốn chết”

“ Vậy chút nữa tư tế nhớ ăn nhiều vào, ngày mai ta lại có món mới cho mọi người, khi nào làm xong ta sẽ kêu Vi Huyên đem qua cho mọi người”

“ Lại có món mới, hèn gì tộc trưởng của chúng ta ăn cơm chỗ ngươi không sót ngày nào, có khi khéo đến cả tim cũng moi ra đến đây rồi”

Câu này nói ra cả bàn đột nhiên im lặng, a ba Phong liền lên tiếng phá tan bầu không khí cứng ngắt này.

“ Nếu trái tim cũng để ở đây thì ta đây cũng không có ý kiến gì, chỉ sợ Phong nhà ta có trái tim sắt đá, tính tình cứng rắn sẽ tự làm mình đau khổ thôi, đúng không a phụ thằng bé”

“ Nếu đã yêu thích, thì phải làm sao cho coi được một chút”

Lời nói này nó ra càng làm bầu không khí thêm ngượng ngùng, làm gì đây, gia đình này định tập kích tôi đây sao, tôi còn chưa có làm gì, chưa có biểu hiện gì lạ với Phong đâu. Tôi cũng phải lên tiếng trong cuộc tình này thôi.

“ Ai yêu thích ai cũng được, trước tiên ăn trước đã, thức ăn nguội lạnh cả rồi, mau ăn, mau ăn thôi”

“ Được, a phụ con sẽ làm cho coi được một chút, sẽ không để người con thương phải thiệt thòi”

Câu nói của Phong càng làm tôi cứng người hơn, cái tên này ăn lộn thuốc à, a phụ nổi tiếng với tính tình khó nhằn, nói chuyện này trên bàn cơm làm gì chứ, ăn cơm cũng không yên nữa. Tôi chỉ đành mặc kệ, gắp thức ăn cho Vi Huyên cùng Tư Hạ giục 2 đứa nhỏ mau ăn cơm, tôi cũng cắm đầu cắm cổ ăn cho xong, ăn xong tôi và Phong tiễn a ba a phụ cùng tư tế về trước, còn Phong cùng mấy đứa nhỏ dọn dẹp bàn ăn, tôi thì vào trong kiểm tra hộp gỗ Vân Nhu giao, hôm trước không có thời gian kiểm tra, nay mở ra xem thì bên trong cũng thật nhiều vật phẩm, tất cả đều đầy đủ còn thêm một miếng giấy bên gốc hộp, mở ra thì đây là công thức chế tạo những món đồ làm đẹp này, bằng hữu mới quen còn tốt hơn cả chị gái của tôi, người chị lâu rồi tôi không còn nhớ lại, lúc trước nếu chị gái tôi giống Vân Nhu thì có lẽ tôi đã không chết, càng không đến được đây. Cất tất cả vào trong hộp, đem hộp để lên kệ, sau đó chính là kiểm tra sả, tiêu, hải sản, mang hải sản ra xỏ vào dây treo lên, còn xả ngày mai tôi sẽ bâm nhuyễn làm sa tế thơm ngon, ướp thịt màu sắc bắt mắt tỏa ra mùi thơm nồng, nghĩ đến thôi cũng đã chảy nước miếng rồi, còn về tiêu mai sẽ lấy cối giả ra để vào hộp gia vị nhỏ. Tôi xong việc quay ra ba con người kia cũng đã xong, Vi Huyên đưa Tư Hạ về nhà, còn Phong vẫn đứng nguyên vị trí cũ nhìn tôi, tôi khó hiểu hỏi.

“ Còn đứng đây, định không về nhà à, trời đã tối rồi đấy”

“ Ta còn chưa được hôn người ta yêu, ta sẽ không về”

“ Cậu bé to xác muốn làm nũng với ta”

“ Phải”

Trả lời xong còn không quên đưa mặt lại gần, tôi đành cười trừ hôn lên má tên ngốc đối diện, hôn xong cũng tiễn hắn ra khỏi cửa, dặn dò hắn về cẩn thận, sau đó quay vào trong dọn dẹp quần áo một chút, quần áo mang đi đa số đều đã bị dơ, nên ngày mai phải ra sông giặt đồ nếu không thật sự sẽ không có đồ mặc. Đợi Vi Huyên về tôi và nó cũng đi ngủ, ngày mai còn nhiều việc phải làm, dù gì cũng phải nghĩ ngơi thêm một lát, mặc dù sức khỏe của thân thể này rất cường tráng, khỏe mạnh nhưng linh hồn vẫn chính là của tôi à, làm biếng không thể nào tả được. Sáng sớm hôm sau, thức dậy theo đồng hồ sinh học của tên khỏe mạnh này, tôi hấp khoai cho nhóc con ăn, sau đó tiễn nó đi học, tôi thì quay vào đem quần áo giặt giũ một chút. Trên đường về thì gặp Phong cùng hai tộc nhân, nhưng chỉ chào hỏi nhau một chút, hình như đang bận rộn chuyện gì đấy, tôi cũng không tiện hỏi nhiều, nên đành về trước, về đến nhà liền kéo dây hải sản hôm qua ra ngoài phơi nắng, sau đó ra sau nhà hì hụt với đóng sả cùng tiêu ớt cùng mỡ động vật. Tôi thật ghét cái cảnh cái gì cũng tự phải làm này, nhớ lúc trước ăn sa tế chỉ cần ra siêu thì đưa tiền mang về, bây giờ muốn ăn phải mất 3 tiếng đồng hồ, ăn uống gì không biết, đây chính là biết đầy đọa người a. Bão giông rồi cũng qua, 5 hủ sa tế hoàn chỉnh đã được ra lò, nói hủ nghe nhỏ nhắn nhưng thật ra gần bằng cái nồi nhỏ, vì hủ này được làm từ thân cây bụi cao ( cây tre đó *


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.