Xuyên Việt Gặp Phải Tộc Trưởng Tộc Dực Lang

Chương 17




Cảm giác ăn uống tối nay chính là miệng đau, môi đâu, hải sản gì chứ một miếng ngon cũng không cảm nhận được, cái tên vô lại bên cạnh thì ăn rất ngon, tâm trạng nhìn cũng thấy tốt lên mấy phần, mặt mài phởn ra như thế, ai không biết còn tưởng hắn đang uống lộn thuốc đấy. Nhưng chung quy hôm nay mọi người đều vui, nhóm giống đực cùng giống cái nắm tay thành hình vòng hát bài hát truyền thống trong tộc, cảm giác cũng không tệ.

“ A phụ, lúc nảy hai người làm gì bên trong mà lâu như thế?”

“ Chỉ là một vài chuyện riêng cần giải quyết thôi, làm sao, ta đi một lúc đã nhớ ta rồi?”

“ Con mới không có nhớ người, chỉ là thắc mắc thôi”

“ Nhóc con, mau lo ăn uống cho mau lớn đi, lo chuyện bao đồng sẽ không lớn nổi đấy”

A phụ này đúng là đáng ngờ, dù gì cũng không nói thật, mình phải từ từ dò xét mới được, từ lúc a phụ bị thương đến giờ, cả hai người tộc trưởng cùng a phụ ai nấy cũng đều đáng ngờ, hay là mình đã bỏ qua cái gì đó rất quan trọng. Nhưng mà mặc kệ, dù gì bây giờ có đồ ăn ngon như thế, ta cũng không nên nghĩ nhiều làm gì, ăn cái đã, ăn là ăn nhưng ta cũng không quên Tư Hạ ở bên cạnh, lâu lâu ta cũng gắp thức ăn cho giống cái này, giống cái này đặt biệt hiền lành, chuyện trao đổi lúc sáng nếu không có ta ở bên cạnh thì đã lỗ một vố to rồi, gì mà ngay cả mặc cả cũng không biết, mặt hàng của Tư Hạ rất tỉ mỉ cùng tinh xảo, ta tuy còn nhỏ nhưng cũng hiểu có bao nhiêu giống cái có thể làm ra được vật như thế này chứ, trong tộc có thể nói là người phát minh ra đầu tiên đấy, trao đổi với tộc Hoa Đằng kia cũng không phải hoàn toàn không có lợi, hôm nay trau đổi vật phẩm về a phụ còn đánh giá một lượt còn nói ngày mai muốn trau đổi với bọn họ một số thứ, chứng thực vật phẩm ấy cũng không tệ.

Sáng sớm hôm sau, nhóm 4 người chúng tôi lại tiếp tục hành trình đi gôm đồ của mình, hôm qua trong đầu chỉ có ăn ăn, chưa làm được cái tích sự gì luôn, vừa ra khỏi nhà đã cho Vi Huyên dẫn đường đến bộ tộc Hoa Đằng, bộ tộc này cũng thật biết lựa chọn chỗ bày các mặt hàng, nằm ngay giữa tuyến đường chính, vừa nhìn vào bày biện cũng rất đẹp, bắt mắt nhiều màu sắc, nhìn những thứ này giống cái không mê mệt mới là lạ. Tôi bước vào trong, nhìn xung quanh một lượt, vật phẩm được đựng vào các hủ rất tinh xảo, son phấn các loại đều có đủ, nhìn những thứ này thật không giống người ở đây có thể tạo ra được, nên tôi mới viện cớ muốn gặp người chế tạo ra những thứ này, để bàn bạc lấy số lượng lớn, vừa nghe tôi nói, ông lão canh hàng liền gọi nhóc con bên cạnh chạy đi kêu người, nghe nói là vợ của tộc trưởng tộc Hoa Đằng, tôi đây sắp gặp nhân vật chính trong tiểu thuyết đây sao, có thể làm ra những thứ này chắc chắn không bình thường. Cậu nhóc đi một lát cũng đã quay lại cùng một người con trai tuấn mỹ, đúng là tuấn mỹ đó, đường nét tinh xảo, ánh mắt kiên định rõ ràng, nhìn đã biết không thích vòng vo rồi, tôi đành vào thẳng vấn đề.

“ Trái Đất 2020, Vấn Thiên”

Chỉ thấy người đó nhíu nhẹ mày, sau đó là cười niềm nở trả lời

“ Trái Đất 2010, Vân Nhu”

“ Thật?”

“ Ngươi có ngại khi vào lều tộc Hoa Đằng chúng ta không?”

“ Đư nhiên là không rồi, chiến hữu à, cuối cùng ta cũng không lạc loài”.

Ai không biết nhìn vào tôi bây giờ cũng rất quỷ dị à, miệng cười không khép lại được, ánh mắt thì nhìn chằm chằm vào con người ta như thế, ai không biết còn tưởng có gian tình đến nơi, tên mặt than bên cạnh, mắt mũi miệng cũng đang nhíu lại rồi. Đi theo Vân Nhu được một lúc cũng đến nơi, thiết kế lều đều rất giống nhau, nhìn tới lui vẫn không khác biệt cho lắm, trong lều còn có người, ánh mắt giống Phong nhà ta như thế, chắc chắn là tộc trưởng tộc Hoa Đằng rồi. Tôi nhẹ nhàng chào theo lễ sau đó cũng ngồi xuống cạnh Vân Nhu. Mọi người cũng định ngồi xuống thì Vân Nhu cất tiếng nói “ Thiết Quân anh hướng dẫn mọi người tham quan xung quanh một chút đi, ta có việc muốn nói riêng với Vấn Thiên”. Vừa dứt người đàn ông đó liền ra hiệu tay mời 3 tên nhóc của tôi rời đi, tôi cũng không quay lại nhìn biểu cảm của 3 người đấy, nhưng tôi chắc chắn biết tên nhà tôi không tình nguyện cho lắm, trước khi đi còn kéo nhẹ áo của tôi nữa. Khi mọi người đã đi, cái con người điềm tỉnh kia cũng buông bỏ mặt nạ, lộ ra khuôn mặt vui mừng nói.

“Anh đến đây bao lâu rồi, vì sao lại đến được đây”

“Tôi cũng không biết nói từ đâu, nhưng nguyên nhân tôi đến đây được chính là bị xe tông à, tông một phát, lúc tỉnh lại liền đến đây, còn anh thì sao?”

“Tôi thì bị người ta đẩy xuống sông, chắc vì thấy tôi đã quá khổ nên mới thẩy tôi đến đây để bù đắp cho tôi thứ tốt hơn chăng”

“Bạn lữ của anh đã biết chuyện anh xuyên đến đây chưa?”

“Đã biết rồi đấy chứ, tên nhà tôi rất đa nghi, vừa nhìn liền biết tôi không phải là Vân Nhu của trước kia, chỉ chờ ngày tôi nói ra thôi”

“Tôi nghĩ tên nhà tôi cũng đã nhìn ra, nhưng tôi đã bịa do thú thần phái ta xuống, không biết sau này biết tôi lừa hắn sẽ như nào nữa”

“Hắn sẽ thông cảm thôi, anh có thật muốn trau đổi hàng với tôi không, hay chỉ muốn biết người làm ra chúng?”

“Đư nhiên là muốn trau đổi rồi, ở dị giới này chính là một tuyệt tác nha, anh cũng thật giỏi”

“Ở Trái Đất tôi là người chế tạo hương liệu cùng mỹ phẩm thiên nhiên, nên cũng có chút kinh nghiệm, còn anh bên kia làm công việc gì?”

“Tôi là nhà trang điểm, có chút danh tiếng tại thành phố, từ khi đến đây toàn lo nghĩ chuyện ăn mặc, đến bây giờ thấy những thứ này đột nhiên nhớ nghề mãnh liệt, liền muốn mua về một ít”

“ Vậy thì tôi sẽ lấy giá hữu nghị, chúng ta đều là đồng hương mà”

“ Anh muốn trao đổi thứ gì?, da thú, khoai lang, ớt, lờ, hàng thủ công trang sức,…”

“ Tôi muốn tất cả mọi thứ một ít”

“Oke, lên kèo nhé”

Sau khi thảo luận xong ai cũng đã về nhà nấy, chuẩn bị vật phẩm đầy đủ để chiều nay bàn giao cho nhau.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.