Fei cũng không trả lời vấn đề của Red Creek công tước ngay, mà suy nghĩ nên nói như thế nào, thế nhưng trong lòng mọi người đều cho sự chần chờ của Fei là không muốn nói ra.
“Chúng ta rất ngạc nhiên, dù sao thì khi kiểm tra, ngươi là ma vũ phế nhân.” Chắc chắn pháp sư kiểm tra năm đó không dám nói dối Red Creek công tước. Lukes công tước trực tiếp nói ra chuyện Fei có tư chất của ma vũ phế nhân, đối với kẻ đã làm tổn thương con trai độc nhất của mình, mặc dù hắn không thể trả thù, nhưng nếu chỉ dùng một ít lời nói khắc nghiệt không ảnh hưởng đến toàn cục để khó dễ Fei, hẳn những người còn lại cũng sẽ không quản thúc. Thế nhưng, vết thương mà hắn dụng tâm kín đáo tạo ra không hề gây nên chút thương tổn nào cho Fei.
“Thế thì sao?” Ngữ khí của Fei có vài phần cao ngạo, biết rõ nhưng còn cố hỏi.
“Ma vũ phế nhân không thể tu luyện đấu khí cùng sử dụng nguyên tố, bởi vì không có tư chất.” Đây là nguyên nhân mà ma vũ phế nhân bị xem như phế vật, “Ma vũ phế nhân không thể có được lực lượng.” cho nên chắc chắn là nhược giả.
Đối với những lời của Lukes công tước, Fei nhẹ giương khóe miệng, tạo thành một đường cong đầy trào phúng, lại thêm vài phần ngạo nghễ, “Bất kỳ ai cũng có khả năng có được lực lượng.” bất luận là vũ lực, trí tuệ hay các loại kỹ năng, thậm chí một người cũng có thể có được đủ loại lực lượng.
“Tư chất, không có, không thể.” Nếu lấy những thứ này làm tiêu chuẩn để đánh giá nhân loại, “Kẻ nói những từ này đều là ngu xuẩn, tiềm lực của con người không thể phán xét như vậy.” nếu như đã định trước là thế, nhân loại làm sao có thể sinh tồn tại mạt thế gian nan. “Nếu lực lượng không thích hợp chính mình, như vậy phải đi thay đổi, làm bản thân thích ứng với lực lượng, hoặc làm cho lực lượng trở nên thích hợp chính mình.” Đây là giác ngộ của người mạt thế, loại giác ngộ tuyệt đối không lùi bước.
Ngữ khí kiên định, thể hiện sự tự tin tuyệt đối có thể thay đổi vận mệnh, khiến tất cả mọi người thật lâu vẫn không thể mở miệng, nhìn thiếu niên vươn tay dưới ánh mặt trời, sau đó nắm lại, phảng phất như đang nắm chặt lấy vận mệnh, kiên định mà ngạo nghễ. Trong chớp mắt ấy, hình ảnh thiếu niên dường như trở nên cao lớn đến mức bọn họ phải ngưỡng mộ.
“Thời điểm nhìn đến ma pháp chú ngữ, ta chỉ cảm thấy thật buồn cười. Nguyên tố chính là công cụ, việc gì phải thỉnh cầu, việc gì phải hy vọng? Ta không cần lực tương tác với nguyên tố, cũng không cần thỉnh cầu bọn chúng.” Trước mặt mọi người, Fei nói ra phương thức hắn sử dụng ma pháp, “Ta chi phối chúng, ra lệnh cho chúng, bắt buộc chúng phải phục tùng.”
Lời nói đầy bá đạo thoát ra từ miệng Fei, rung động Iallophil, nhưng Iallophil sao có thể cam tâm thần phục một cách đơn giản như vậy. Iallophil lấy ý chí kiêu ngạo của mình chống đỡ, hắn tuyệt đối sẽ không thua người này một lần nữa, tuyệt không.
“Điều đó không có khả năng.” Là người có thành tựu cao nhất ở phương diện ma pháp, Pháp Thánh lớn tiếng phản bác, nhưng hắn cũng hiểu được, phương pháp của Fei là có thể thực hiện.
“Cường giả vi tôn, đối với nguyên tố cũng giống nhau.” Fei cũng nhìn Pháp Thánh, đây là Pháp Thánh, người mạnh nhất trong nhân loại, tiếc là năng lực thừa nhận quả thật quá thấp. Hắn lại không nghĩ đến, Pháp Thánh chìm đắm trong chân lý vốn có qua biết bao nhiêu năm, mà giờ phút này, tất cả lại bị một câu của hắn phủ định, Pháp Thánh đại nhân sao có thể bình tĩnh được?
“Ta không có lực tương tác với nguyên tố, không thể tạo ra ma lực khu động ma pháp như Ma pháp sư.” Nếu phụ thân hắn đã yêu cầu giải thích, như vậy hắn nên giải thích cho rõ ràng, về phần hậu quả khiến người khác trở nên càng mạnh, hắn không bận tâm. Muốn trở nên mạnh mẽ không thể chỉ bế quan tu luyện là được, mà cần bản thân phải không ngừng tôi luyện, “Chính là, khu động ma pháp không nhất định cần có ma lực, lấy niệm lực làm đại biểu cho tinh thần lực cũng có thể khu động nguyên tố trong không gian, chỉ cần điều chỉnh…” Sau đó là một loạt các từ ngữ về bước sóng bọn họ chưa từng nghe qua phát ra từ miệng Fei, cho nên sau khi Fei nói xong, bọn họ cũng chỉ hiểu được một phần.
“Các ngươi rất mạnh, cùng ta đánh một trận đi.” Ngay lúc mọi người còn đang tiêu hóa những tri thức vừa mới nghe được, Fei đưa ra lời khiêu chiến, con ngươi màu đen không còn trầm tĩnh như mặt nước, mà như đang nhen nhóm một đốm lửa, rực rỡ động lòng người.
Nhìn thấy ánh sáng rực rỡ phát ra từ đôi con ngươi kia, một cỗ khao khát cùng chiến ý dâng lên, chính là sau đó Iallophil liền phát hiện, cặp mắt đen kia không phải nhìn mình. Không ai chú ý tới, Iallophil cắn cắn đôi môi hồng nhạt, sự không cam lòng tràn ngập khắc sâu trong lòng hắn. Hắn muốn, sẽ có một ngày, đối thủ mà cặp mắt đen kia nhìn vào chỉ có một mình hắn, không còn bất kỳ kẻ nào khác nữa.
Các vị trưởng bối hai mặt nhìn nhau, bọn họ đều là những cao thủ đã thành danh từ lâu, cũng từng giao đấu chỉ điểm các tiểu bối, chính là nhìn Fei đang rừng rực chiến hỏa, bọn họ đều hiểu rằng hắn đang nghiêm túc, thứ hắn muốn là một cuộc chiến vui sướng đầm đìa, mà không phải một trận luận bàn chỉ dẫn ôn hòa.
Thực lực của Fei không tồi, nhưng phải đấu nghiêm túc với một tiểu bối, mấy vị cao thủ đều do dự, trình độ ma pháp của hắn khó lường, đao pháp cũng sắc bén, nhưng là với người không có đấu khí như Fei, bọn họ có thể thắng một cách dễ dàng. Đối với Fei, trong lòng bọn họ có hảo cảm, bởi vì tinh thần cố gắng vươn lên không ngừng của hắn. Bọn họ nhất định phải đánh với hài tử này sao? Đây chính là chuyện khiến họ sầu lo.
Người quyết định xong đầu tiên là Red Creek công tước, là một phụ thân, hắn muốn hiểu được thực lực của hài tử nhà mình, cũng là vì mất mát khi Fei không có chút tình cảm nào với hắn, hắn muốn dùng một cách thức khác nói với y, y nên tôn kính hắn, hoặc là nói cho y biết nên cố gắng hơn nữa, vì thế giới này rất rộng lớn. Hắn hoàn toàn không lo lắng Fei sẽ vì thất bại lần này mà suy sụp, y đã đi được đến như hiện tại trong hoàn cảnh bị khinh thường như mười năm qua, sao có thể vì một chút thất bại mà bị đả kích?
“Ta tới.” Red Creek công tước bước lên trước một bước, tách khỏi mọi người, tháo xuống dải lụa trên vai, lộ ra một thân quân trang gọn gàng không vướng víu.
“Ta không sử dụng vũ khí, ngươi tùy ý.” Đem vũ khí tùy thân giao cho Garvin, Red Creek công tước nói với Fei, khí độ rất cao, bởi vì hắn có tư cách như vậy.
“Nếu vậy ta cũng không cần vũ khí.” Fei cũng không chiếm tiện nghi của người khác, với hắn mà nói, vũ khí sắc bén là công cụ, trong trận chiến sinh tử, càng dễ dàng khiến đối phương chịu thương tổn, nhưng điều này không có nghĩa là hắn đấu tay không rất kém, mất đi vũ khí cũng phải chiến đấu, nếu không cũng chỉ có thể chờ chết, cho nên người mạt thế tinh thông rất nhiều thứ, đấu tay không cũng là một điều bắt buộc phải biết.
Những chiêu thức đã trải qua thiên chuy bách luyện, ngày thường thích hợp cho việc rèn luyện, vào trong chiến đấu lại bộc phát ra sức mạnh khôn lường, đặc biệt là khi có sự phụ trợ của nội lực. Kỹ thuật đấu tay không của Fei vô cùng tốt, tuy giỏi dùng đao, nhưng hắn lại càng hay sử dụng cách phương pháp này trong các trận chiến.
Fei vừa nói, vừa tháo phụ trọng trên người xuống.
Không thể không nói, lời của Fei trong tai mọi người có vẻ thật tự đại, Red Creek công tước là một trong những cao thủ đứng đầu nhân loại, Fei nói như vậy, không thể nghi ngờ là tự đem trình độ của bản thân đặt ngang với Red Creek công tước, mọi người cũng không khinh thường, chỉ là thầm than trong lòng, hài tử sống cách biệt với xung quanh này còn chưa hiểu được sự rộng lớn của thế giới a.
Garvin muốn nhắc nhở Fei, chính là cuối cùng cũng không nói ra được, bởi vì Red Creek công tước tuy nhíu mày nhưng cũng không phản đối.
Fei tháo bỏ phụ trọng, nhìn nhìn bàn tay của mình, có chút rách da, cái này không thể được, cùng cao thủ như vậy quyết đấu, tuyệt đối không thể lộ ra chút sơ hở nào, mặc dù nếu đối phương nghiêm túc, bằng thực lực của hắn mà muốn thắng, xác suất quả thật rất thấp, chính là nhìn thái độ của đối phương, hắn biết người kia không có ý định nghiêm túc.
Thắng hay bại hắn cũng không để ý, hắn muốn chính là đối phương nghiêm túc đánh một trận. Bất quá, cho dù hắn có nói hết lời, đối phương cũng sẽ không làm thế, chi bằng lấy hành động thực tế khiến cho đối phương biết, không nghiêm túc là sẽ thua, như vậy đối phương nhất định sẽ trở nên nghiêm túc. Để khiến cho đối phương có thể giác ngộ điều đó, hắn biết phải làm thế nào.
Nhận thấy thân thể có nhiều vết thương, Quang hệ ma pháp dưới ý niệm của Fei bắt đầu tập hợp, chữa trị cho hắn. Lúc trước chưa nhìn thấy, tuy tin tưởng nhưng trong lòng mọi người vẫn còn chút nghi hoặc, hiện tại tận mắt chứng kiến, mới chính thức có cảm giác rung động, một kẻ đã chú định là ma vũ phế nhân lại có thể thi triển ma pháp, loại hiệu quả này không chỉ đánh sâu vào thị giác mà còn vào cả tinh thần bọn họ.
Sau khi chữa khỏi những vết thương trên người, Fei nhìn sang Red Creek công tước, “Bắt đầu đi.”
Tại thời điểm Quang hệ ma pháp xuất hiện, ánh mắt Red Creek công tước nhìn Fei thực phức tạp, có vui mừng, có kiêu ngạo, cũng có áy náy, chính bởi vì những điều này, về sau, thái độ của công tước đại nhân đối với Fei mặc dù không tính là sủng nịch, nhưng cũng là hết sức sủng ái, có thứ tốt luôn dành cho Fei một phần, chỉ cần là yêu cầu của Fei sẽ tuyệt đối thỏa mãn.
Mọi người tế nhị di chuyển sang một bên, không quấy rầy trận chiến của hai phụ tử trong sân.
Red Creek công tước bất động, không phải đang chờ thời cơ, mà là chờ Fei ra chiêu trước, Fei sẽ nhường sao? Đương nhiên sẽ không. Chiến đấu không bao giờ có nhường nhịn, đối thủ không công kích trước, vậy chính mình đành ra tay trước tiên.
Thân ảnh của Fei biến mất tại chỗ, thật nhanh, bỏ đi phụ trọng, thân thể nhẹ nhàng vô cùng, một cước sắc bén công kích ở bên sườn Red Creek công tước, hoàn toàn không nương tay, là một cước toàn lực. Nếu như là người bình thường đỡ một cước này, xương cốt vỡ vụn là điều chắc chắn, chỉ có điều, người đỡ là Red Creek công tước. Đối với lực đạo của Fei, trong lòng công tước tuy vô cùng kinh ngạc nhưng vẫn chặn được, thuận thế bắt đầu đòn tấn công của mình.
Cổ tay vừa chuyển, bắt được chân của Fei, đẩy lên trên, định làm cho Fei mất đi trọng tâm, nhưng Fei đã rèn luyện trụ cột vô cùng kỹ càng, hạ bàn (phần thân thể bắt đầu từ eo – hông trở xuống) vô cùng ổn định, cường độ cơ bắp (độ bền của cơ bắp) cũng đủ.
Đối với hành động lúc này của Fei khiến tất cả đều giật mình. Thế giới này chú trọng các chiêu thức cường đại, đối với trụ cột chỉ qua loa, không để tâm đến, sẽ không có ai như Fei, hơn mười năm như một, vẫn đi rèn luyện trụ cột.
Thế công của Red Creek công tước không có hiệu quả, Fei lại bắt đầu lượt công kích tiếp theo của mình. Chân còn lại đạp mạnh trên mặt đất, nhảy lên, đầu gối hung mãnh chuẩn bị công kích hàm dưới của Red Creek công tước, công tước bất đắc dĩ chỉ có thể buông chân của Fei ra, nghiêng người lui về phía sau, tránh đi công kích.
Đòn tấn công của Fei khiến bản thân hắn mất đi điểm tựa, công tước vừa lui về sau liền tung ra một cước, Fei đang ở trên không là không thể tránh được.
Thế nhưng Fei lại làm cho mọi người phải giật mình, thắt lưng khẽ cong, tay duỗi ra, đặt ngay trên chân công tước đại nhân, xem đây là điểm tựa, thân thể mềm dẻo đứng lộn ngược, nhẹ buông tay, thân mình trên không trung xoay một vòng, chân hướng đầu công tước, hung hăng công kích.
Công tước đại nhân đưa hai tay lên đỉnh đầu đón đỡ. Đỡ là đỡ được, nhưng vì không chú trọng trụ cột nên công tước đại nhân phải lui về sau mấy bước mới có thể đứng vững.
Fei lại xoay người, sau đó nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất, thừa dịp Red Creek công tước chưa kịp phòng ngự, sơ hở lộ ra toàn bộ, Fei nhanh chóng áp sát, đặt tay lên bụng công tước, “Nội kình, sụp đổ.” Bên tai mọi người vang lên thanh âm khàn khàn đang trong thời kỳ đổi giọng của Fei.
————————————
“Ma pháp cần phải có lực tương tác với nguyên tố mới có thể khu động, đây là chân lý của thế giới, nhưng chân lý này sau khi Fei. Red Creek miện hạ hoành không xuất thế (chỉ sự vật đột nhiên xuất hiện một cách rất có uy thế hoặc có ảnh hưởng lớn) đã bị phá vỡ. Nguyên tố có thể bị chi phối, đây mới là chân lý.”
———- Trích từ Ma pháp thư tịch của Uy Á đại lục [Biến cách (là thay đổi hay cải cách) của ma pháp]