Sau khi phân phó người đem vũ khí đến Red Creek gia, đoàn người liền đi ăn cơm. Bị ám ảnh chuyện ngày hôm trước nên Iallophil cố ý kêu người mang dụng cụ rửa tay lên, lại bảo Fei dùng dụng cụ ăn, lúc ấy hắn mới có thể thả lỏng tinh thần. Đây là lần đầu tiên hắn nhận ra rằng nguyên lai bản thân cũng sẽ có khi yêu cầu thấp như vậy.
Kết thúc bữa trưa, Fei lại đóng gói thức ăn mang về, Iallophil xem như không thấy, còn Garvin thì chỉ cười lạnh.
Hôm nay, vì sự tồn tại không ai biết của trí não mà kế hoạch cùng xem sách và thảo luận với Fei của Iallophil bị cản trở, hắn chỉ có thể lại đem một quyển sách khác ra làm mồi, hẹn Fei vào ngày mai. Hơn nữa, quyển sách ấy phải thật hiếm có.
Cuộc sống của Fei thực chất cũng không có nhiều thay đổi. Buổi sáng, rời giường sớm tập luyện, khoảng thời gian lúc trước dùng để tới thư viện, nay được tiêu phí ở bên Iallophil. Tuy vậy, cũng không phải là không có thu hoạch, thông qua những bộ sách có phê bình cùng chú giải của Pháp Thánh do Iallophil cung cấp, Fei có được nhận thức và hiểu biết càng sâu về hệ thống của thế giới này.
Vào thời điểm nhóm người Iallophil ở chung với Fei, bọn họ thỉnh thoảng lại quên mất sự tồn tại của hắn, bởi Fei luôn trầm mặc, không tham gia vào các cuộc thảo luận, cũng không chủ động đưa ra đề tài, tựa như không gì có thể phá vỡ sự lạnh lùng của hắn, chỉ đạm mạc ngồi xem sách ở một góc sáng sủa nào đó.
Để làm cho Fei nói chuyện, bọn họ phải chủ động đặt ra vấn đề, hắn sẽ đưa ra câu trả lời, nhưng khi đáp án của hắn không cùng quan điểm, họ sẽ xuyên tạc nó. Hình tượng phế vật của Fei cũng không được cải thiện. Điều duy nhất có thể khiến Fei chủ động nói chuyện là khi hắn gặp phải điều gì đó khó lý giải trong sách.
“Kết giới bao vây Hắc Ám chủng tộc là do ai tạo ra?” Trong các quyển sách nói về cuộc chiến tranh mỗi ngàn năm một lần, Hắc Ám chủng tộc được nói đến rất nhiều, trong khi kết giới chỉ được nhắc qua một cách hàm hồ. Nó xuất hiện khi nào? Vì sao lại xuất hiện? Ai đã tạo ra nó? Những điều này đều không có ghi chép lại. Một cái kết giới có thể duy trì lâu như vậy, có thể vây khốn cả Hắc Ám chủng tộc, chứng tỏ kẻ tạo ra nó phải cực kỳ mạnh. Đến ngay cả Pháp Thánh cũng không dám điều tra về nó, sợ sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, làm cho thế giới rơi vào tình cảnh gian nan. Trong quyển sách mà Iallophil đưa cho Fei có lưu lại nuối tiếc cả đời của Pháp Thánh, tiếc nuối không thể nghiên cứu rõ ràng kết giới này.
Không thể không nói, Iallophil, Brent, Donald và Garvin đều bị vấn đề của Fei làm khó. Đây cũng không phải là lần đầu tiên Fei hỏi những câu như vậy, có một số vấn đề thực ngu ngốc, tỉ như tại sao ma pháp cần lực tương tác? Không có lực tương tác sao lại có thể khu động ma pháp, nhưng Fei tựa hồ không rõ điều đó, thế nên Garvin càng xác định Fei đúng là đồ ngu ngốc. Hơn nữa, những chuyện ấy cũng rất khó giải thích cho nên bọn họ đều không nói nên lời, giống như vấn đề lúc này, bởi vì căn bản không hề có đáp án.
“Hừ.” Đây là tiếng hừ lạnh của Garvin như những lần trước.
“Fei, kết giới không phải do ai tạo ra mà là bản thân nó vốn tồn tại từ ban đầu.” Iallophil trả lời vấn đề của Fei, đó cũng là đáp án tiêu chuẩn nhất hiện tại.
“Vốn đã có sao?” Fei nhíu mày, suy nghĩ. “Hắc Ám chủng tộc rất mạnh sao?”
“Nói thừa.” Cả bốn người Iallophil đều nghĩ vậy, nhưng chỉ có Garvin nói ra.
“Mỗi lần kết giới suy yếu, Hắc Ám chủng tộc sẽ xuất hiện từ loài yếu đến mạnh, sau đó lại từ mạnh tới yếu. Hắc Ám chủng tộc rốt cuộc có bao nhiêu chủng loại, không ai biết, nhưng có truyền thuyết kể rằng ở nơi nào đó từng xuất hiện Hắc Ám chủng tộc mang hình người và có trí tuệ, cũng có một số kẻ mạnh nhất của Hắc Ám chủng tộc không thể đi qua kết giới để đến đại lục này, đây thực sự là một điều rất đáng mừng.” Donald nói. Điều này quả là may mắn. Trong cuộc chiến mỗi ngàn năm một lần, nếu như không có sự tồn tại của Tinh Linh và Long tộc, nhân loại đã sớm diệt vong. Cho dù như thế, tổn thất của nhân loại vẫn rất lớn. Quả thực họ không dám tưởng tượng nếu Hắc Ám chủng tộc mạnh hơn xuất hiện, thế giới này sẽ ra sao.
“Có khi vết nứt cũng bất ngờ xuất hiện, hút những sinh mệnh ở đại lục vào thế giới của Hắc Ám chủng tộc, nhưng không ai có thể trở lại.” Brent ngắt lời Donald, nói ra những chuyện hắn biết.
“Hắc Ám chủng tộc sẽ không đánh vỡ kết giới sao?” Fei lại hỏi.
Vấn đề này làm cho cả bốn người phải sửng sốt. Nói thật, bọn họ không dám nghĩ tới điều này. Đúng vậy a. Nếu Hắc Ám chủng tộc có trí tuệ, để tới thế giới bên này, chúng không nghĩ ra biện pháp sao?
“Kết giới có hiệu quả rất mạnh, bọn chúng không thể dễ dàng đánh vỡ được.” Trong lòng có chút bất an, Garvin nói, cũng là tự an ủi chính mình.
Quả thật là không có cách nào sao? Iallophil không lạc quan như Brent, Donald cùng Garvin. Vấn đề của Fei rất có thể xảy ra, chiến tranh lần này, lần tiếp theo, rồi lại lần kế nữa, đây cũng không phải là chuyện không thể.
Fei không trả lời mà tổng hợp tất cả lại phân tích. “Cân bằng.” Hắc Ám chủng tộc rất mạnh. Chỉ nhìn vào những cuộc chiến tranh đã qua, có thể thấy nhân loại, Tinh Linh cùng Long tộc là phương yếu thế. Không thể nghi ngờ rằng sự tồn tại của Hắc Ám chủng tộc sẽ phá vỡ sự cân bằng giữa các loài. Nhân loại tuy nhỏ yếu nhưng tiềm lực cao, khả năng sinh sản mạnh. Tinh Linh có ma pháp xuất chúng, sinh mệnh lâu dài, nhưng không ưa tranh quyền đoạt thế, một lòng hướng về tình yêu nghệ thuật, tốc độ sinh sản chậm. Long tộc tuy cường đại, nhưng năng lực sinh sản thấp. Các ưu thế ở mỗi giống loài làm nên sự cân bằng, hình thành ba thế lực trên đại lực.
Mà Hắc Ám chủng tộc, theo những gì ghi chép lại, những loài mang hình dáng nhân loại có trí tuệ và sinh mệnh dài lâu, những loài thuộc ma thú có khả năng sinh sản cường đại, quả thật tựa như được thế giới chiếu cố, không, phải là một chủng tộc đáng ra không nên tồn tại, sự hiện hữu của chúng đã phá vỡ sự cân bằng. Kết giới xuất hiện là để duy trì sự cân bằng ấy, nói cách khác, đây là tự thân thế giới làm ra. “Lực ức chế của thế giới.” Đây có lẽ là nguyên nhân xuất hiện kết giới. Fei đã đoán ra được toàn bộ chân tướng.
“Cái gì?” Lời nói mơ hồ nhưng Iallophil đứng cạnh bên vẫn nghe được.
“Lực ức chế của thế giới.” Fei nhắc lại một lần nữa.
Lực ức chế của thế giới, đây là thứ gì? Iallophil chưa từng nghe thấy từ ngữ này nên cũng không hiểu. Nhưng bảo hắn hỏi Fei, hắn làm không được. Bởi vì Fei là phế vật, thứ mình không hiểu lại muốn đi hỏi một phế vật, lòng kiêu ngạo của Iallophil không cho phép hắn mở miệng.
Thật lâu sau, Iallophil mới hiểu được điều mà Fei nói là gì, cũng minh bạch lúc kia hắn kém Fei bao xa. Fei đã thấy được bản chất thế giới, mà hắn vẫn còn quanh quẩn trong giới hạn của phàm nhân.
Đề tài này cứ như vậy kết thúc mà không giải quyết được gì, Fei sẽ không đi tìm đề tài mới, lại trầm tĩnh đắm mình vào trang sách. Bầu không khí dần trở nên tĩnh lặng, trầm mặc đến mức xấu hổ. Tuy đã quen thuộc với bầu không khí này nhưng mọi người đều cảm thấy không tự nhiên cùng khó chịu.
Như vậy làm sao có thể đạt được mục tiêu, Iallophil đối Fei thực sự không có biện pháp nào. Rõ ràng sống một mình tại tiểu viện, bị gia tộc bỏ qua, hắn có thể thấy sự cô độc ở Fei, nhưng tuyệt không có nửa điểm tự ti, giống như hết thảy những gì xảy ra ở thế giới này đều không liên quan đến hắn. Không ham muốn vinh hoa, có yêu thích thức ăn nhưng không đến mức chấp nhất, mua binh khí nhưng không thấy sử dụng, rõ ràng không có thực lực lại không nhìn thấy cố chấp tranh thủ theo đuổi lực lượng, rõ ràng nên căm hận thế tục, thế nhưng sự thật là vô cùng đạm mạc, đáng lẽ phải ghen tị những thiên chi kiêu tử như bọn họ lại không có đến một tia đố kỵ trong ánh mắt. Ánh mắt đó luôn luôn bình thản đến trầm lặng, chỉ khi nhìn đến chú giải của gia gia, trong mắt mới lóe qua một ít hào quang. Iallophil tuyệt đối không cho đấy là quang mang lĩnh ngộ, bởi vì Fei là ma vũ phế nhân, làm sao có thể hiểu được những nội dung này.
Ngay từ đầu, trong lòng đã có thành kiến nên bốn người Iallophil đã bỏ qua rất nhiều thứ, cũng khiến họ đưa ra kết luận sai lầm. Thẳng đến không lâu lúc sau, bọn họ mới biết bản thân nhầm rồi.
Fei không cô đơn, không tự ti, vì hắn có mục tiêu của chính mình, kiên định đi tới. Fei không tham vinh hoa, vì đó không là vật có giá trị, không chấp nhất thực vật bởi vì hắn chỉ cần duy trì sự sống, không hận đời là bởi hắn hiểu rõ thế giới rộng lớn và nguy hiểm thế nào, không phải không có thực lực mà là thực lực cất giấu quá sâu. Fei sẽ không ghen tị, bởi vì đó là thứ cảm tình đáng buồn nhất, bởi vì sẽ không biết cố gắng để thay đổi.
Bốn người bọn họ không hiểu Fei, không để mắt đến hành động của Fei, tỉ như Fei bước đi chậm chạp, tỉ như Fei luôn luôn đứng ở vị trí vừa có thể lui, vừa có thể tiến lại có thể thủ, tỉ như Fei chưa từng chân chính ngồi xuống, tỉ như…
“Fei.” Vì để thân cận với Fei, được đến cảm tình của Fei, cuối cùng thương tổn Fei, Iallophil cố gắng tìm kiếm đề tài. “Tóc của ngươi là chính mình cắt à?” Đối với mái tóc lộn xộn của Fei, mỗi lần nhìn thấy nó, Iallophil đều có ước muốn phá hủy, cảm thấy tầm mắt mình quả thật bị nó làm ô nhiễm.
“Ân.” Fei học được việc trả lời Iallophil mà không thèm nâng đầu lên.
“Ngươi làm thế nào?” Thật sự khiến người khác phải ngạc nhiên, kiểu tóc thế này như thế nào có thể xuất hiện, rõ ràng là một mái tóc mềm mại lại trở nên tán loạn, rũ xuống, vừa vặn che lấp cả khuôn mặt. Iallophil không cho rằng Fei rất khó coi, di truyền của Red Creek gia tộc cũng không tệ, cha mẹ của Fei, hắn cũng đã gặp, con họ cũng không thể xấu xí được. Chỉ nhìn từ hình dáng cũng đủ biết hẳn Fei có gương mặt không tồi.
“Vướng bận liền thiết điệu.” Là thiết điệu chứ không phải tiễn điệu. (Hai từ này tiếng Việt đều là cắt đứt,đại khái tình thái + đối tượng khác nhau.“Thiết” là cắt, xắt,… sử dụng dao, đao…dùng với đối tượng là thức ăn hoặc đồ vật này nọ =.=, còn “tiễn” là cắt, xén,… thường dùng kéo.)
Iallophil tất nhiên chú ý đến cách dùng từ của Fei. Đây đã là lần thứ mấy da mặt mình co rút lại vì lời nói của Fei rồi? Iallophil tự nhủ, thật sự không phù hợp với hình tượng tao nhã xưa nay của hắn, thế nhưng Fei luôn có biện pháp khiến hắn sinh ra phản ứng như vậy.
“Fei, ta có một đề nghị.” Tỏ vẻ chính mình tôn trọng ý nguyện của Fei, thực chất trong lòng hắn không hề có ý muốn Fei cự tuyệt đề nghị này.
“Nói.” Fei đơn giản đáp lại.
“Thay đổi hình tượng của ngươi, thế nào?” Chuyện này Iallophil muốn làm lâu lắm rồi.
————————————————
“Kết giới bảo vệ đại lục, vây khốn Hắc Ám chủng tộc, cho tới nay vẫn không có ai có thể giải thích hợp lý. Nó đột nhiên xuất hiện, không biết nguyên nhân, cũng không rõ ai tạo ra. Những sinh mệnh sinh sống trên đại lục không dám nghiên cứu, sợ hãi tạo thành hậu quả vạn kiếp bất phục (không thể vãn hồi). Hắc Ám đại lục muốn nghiên cứu cách phá vỡ nó, nhưng không có kết quả. Truyền kỳ vĩ đại Fei. Red Creek đã cấp cho chúng ta một lời giải thích về nguyên nhân xuất hiện kết giới. Hóa ra thế giới có ý chí, vì cân bằng, vì sự tồn tại lâu dài của thế giới, Hắc Ám chủng tộc phải bị vây khốn trong kết giới, đó chính là lực áp chế của thế giới.
———- Trích từ bộ sách phổ cập kiến thức khoa học của Uy Á đại lục [Bách khoa thế giới]