Xuyên Về Cổ Đại Làm Tiểu Cô Nương Lợi Hại

Chương 567




Nam lưu đày biên cương, nữ trở thành nô tỳ. Hơn nữa những nô tỳ thân mang tội bị giáng xuống như vậy, nếu không có thiên hạ đại xá, cả đời cũng không cách nào xoá bỏ thân phận nô tỳ. Không thể không nói, luật pháp thời đại này vẫn rất nghiêm minh.

“Tương Nhi?”

Thấy phụ thân mình ở một bên hỏi chuyện, Lê Tường vội giải thích một phen. Vừa nghe thân phận nàng ấy là cô nương bị định tội mới biến thành nô, Lê Giang theo bản năng không muốn cho nữ nhi mua cô nương này.

Nói đi cũng phải nói lại, nhà bọn họ chỉ là dân chúng bình thường, hắn không muốn dính tới chuyện này, sợ dây vào phiền toái.

Vẻ mặt của hắn quá mức rõ ràng, khiến quản sự đứng bên cạnh nhìn ra, rồi đối phương chủ động đi lên giải thích vài câu.

“Tuy trên hồ sơ thân phận có ghi rõ là bị tội mà giáng xuống làm nô, nhưng không có ảnh hưởng gì hết, nàng không có chút khác biệt nào với những người bán mình trở thành nô kia, chỉ khác là không thể khôi phục thân phận bình dân mà thôi. Tất cả những trường hợp như vậy, trên phủ nha đều có danh sách, nếu là phạm nhân có vấn đề, nơi này của chúng ta cũng không dám thu vào.”

Lê Tường nghe đối phương nói đã hiểu rõ ngọn ngành rồi, người này có thể mua, không có chút phiền toái nào.

“Được, vậy ta mua hai người này.”

Nàng rất hào phóng bỏ tiền ra mua hai cô nương kia.

Mua người xong đi ra khỏi nơi môi giới, đã không còn sớm nữa, Lê Tường còn không kịp dặn dò hai người kia cẩn thận đã vội vội vàng vàng trở lại tửu lầu rồi.

Còn Lê Giang? Tự nhiên là mang theo khế ước mua nô tới phủ nha, chuyển danh nghĩa của hai nha đầu kia về nhà mình.

Tiểu Hoa vừa đến tửu lầu đã tự giác tới bệ bếp bắt đầu nhóm lửa, nàng ấy cũng là người hàng năm đều phải làm công việc nhóm lửa này, lửa lớn, lửa nhỏ, lửa vừa đều có thể phối hợp rất tốt.

Tâm Nhược lại tạm thời không được bước vào phòng bếp, bởi vì trên người nàng ấy thật sự quá thối, với bộ dạng này tuyệt đối không được bước vào phòng bếp.

Lê Tường dẫn nàng ấy ra phòng tắm, đơn giản giới thiệu về công năng bên trong, lại đi mang một bộ xiêm y cũ của mình cho nàng ấy thay đổi.

“Về sau ta gọi ngươi là A Nhược nhé. Tửu lầu chúng ta làm ăn trên phương diện ẩm thực, dĩ nhiên yêu cầu thân thể phải luôn sạch sẽ. Ta không cần biết vì sao ngươi lại biến thân thể mình trở nên thối như vậy, nhưng bắt đầu từ bây giờ ngươi phải luôn sạch sẽ.”

Vệ sinh cá nhân là yêu cầu cần thiết nhất.

A Nhược gật gật đầu, nàng ấy không có chút miễn cưỡng nào.

Bây giờ nàng ấy đã bị người ta mua rồi, đương nhiên phải nhất nhất nghe lời người ta. Bảo nàng ấy đi tắm thì đi tắm ngay.

Kỳ thật nàng ấy đã muốn tắm rửa từ lâu rồi, chỉ là ở nơi môi giới bên kia, người đông rất hỗn loạn, nàng ấy thật sự không dám.

“Tiểu, tiểu thư, ta đã biết.”

“Không cần gọi tiểu thư, cứ gọi ta là A Tường cô nương giống những người ở tửu lầu vậy. Chút nữa ta sẽ cho người đưa chút nước ấm tới, còn nước lạnh, ngươi tự ra ngoài giếng múc về.”

Lê Tường đang lo lắng tới chuyện trong phòng bếp, bởi vậy, nàng chỉ đơn giản phân phó vài câu đã để nàng ấy ở lại trong phòng tắm.

Rất nhanh sau đó, Đào Tử đã mang theo nước ấm vào phòng tắm. Đào Tử mang ra tổng cộng hai thùng, đổ thêm nước lạnh vào là đủ rồi.

Đào Tử không chủ động mở miệng nói chuyện với A Nhược, một là nàng ấy còn bận rộn làm việc trong phòng bếp, còn hai ư? Tại trong lòng nàng ấy có một chút cảm giác nguy cơ.

Nói cho cùng, lúc trước nàng ấy và muội muội cũng được sư phụ mua về.

Bây giờ sư phụ lại mua thêm hai người nữa, trong lòng nàng ấy lập tức có chút suy nghĩ lung tung.

Đào Tử đưa xong nước nóng, dứt khoát trở về phòng bếp, A Nhược đứng một mình trong phòng tắm tìm được một cái thùng gỗ sạch sẽ ra ngoài sân múc nước.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.