Xuyên Thư Phụ Trợ Mạc Viễn

Chương 20: Chương 20




Lý Mộ Phong sững sờ nhìn chiếc vòng tay đang đeo, lại nghĩ đến y phục lẫn nhuyễn tiên bên trong nạp hư giới, lòng âm thầm cảm thán.

Hàn gia quả thật rất giàu, gia đình nguyên chủ cũng thật biết tiêu pha.

Một con đổ nghèo khỉ như hắn, diễm phúc gì mà trong tay gia sản còn nhiều hơn cả kim đan tu sĩ.

Phải biết rằng, vũ khí, pháp khí ở Thiên Nguyệt tiểu đại lục cũng rất hiếm có, truyền thừa luyện khí cũng ít không kém gì đan thuật cả.

Pháp khí ở Thiên Nguyệt tiểu đại lục chia làm bốn loại: Vũ khí- pháp khí- pháp bảo và linh khí.

Vũ khí dùng cho tu sĩ luyện khí kì.

pháp khí là cho trúc cơ.

pháp bảo thì cho kim đan hoặc nguyên anh tu sĩ nghèo túng miễn cưỡng dùng.

Mà linh khí thì lại là vũ khí của nguyên anh hậu kỳ đến hoá thần cảnh giới.

Theo thứ tự từ hạ-trung- thượng đến cực phẩm.

Mà luyện khí sư cũng giống như đan sư, đều chia ra làm12 cấp bậc, trong mỗi cấp, luyện khí sư cũng chia làm bốn giai đoạn khác nhau, ví dụ như nhị cấp luyện khí sư cũng chia thành nhị cấp bình giai luyện khí sư, nhị cấp hạ giai luyện khí sư, nhị cấp trung giai luyện khí sư và cuối cùng là nhị cấp cao giai luyện khí sư.

Mỗi luyện khí sư đều chia ra theo từng cấp độ mà có thể luyện khí tương ứng, như từ cấp một đến tam cấp, nhiều nhất cũng chỉ có thể làm ra vũ khí cực phẩm.

Từ tứ cấp đến lục cấp thì có thể làm ra pháp khí, mà từ lục cấp đến cửu cấp hạ giai thì chỉ có thể làm ra pháp bảo.

Nếu muốn luyện ra kinh khí, luyện khí sư ít nhất phải đạt cấp độ từ cửu cấp trung giai đến cao giai.

Đây chính là theo ký ức của Hàn Ân mà phân chia, nhưng Lý Mộ Phong là độc giả, những điều hắn biết không chỉ có vậy.

Đối với Hàn Ân, cho dù y là đích tử Hàn gia thì thứ y biết chỉ là sự tồn tại của Thiên Nguyệt tiểu đại lục, không những vậy, những hiểu biết này của y cũng rất mơ hồ và những thông tin này, đối với bất kỳ người dân nào ở trong Xích Quỷ quốc đều như thiên thư vậy, rất khó biết được.

Nhưng Lý Mộ Phong còn biết được nhiều hơn cả Hàn Ân, từ Thiên Nguyệt tiểu đại lục đến Á Nguyệt đại lục hay những vi diện khác, Lý Mộ Phong đều biết được sơ lược sự tồn tại của chúng, thậm chí hắn còn biết một số chuyện sẽ xảy ra trong tương lai mà không thể tránh khỏi hay đến những việc từ quá khứ xa xôi được các nhân vật chính giải mã ra.

Bởi Tu chân chi ta thắng nhân sinh đối với hắn bây giờ không con là một quyển tiểu thuyết nữa mà nó đã trở thành bách khoa toàn thư, một quyển thiên thư khó cầu, là bàn tay vàng lớn và đắc giá nhất mà Lý Mộ Phong có được.

Lý Mộ Phong từ trong đó đã biết được rất nhiều thông tin, vượt xa cả sự hiểu biết của tất cả mọi người ở hạ giới này.

Ở Thiên Nguyệt tiểu đại lục, tu vi tối cao nhất chỉ có hoá thần kỳ, vì vậy, pháp khí tối cao nhất chính là linh khí.

Nhưng xa hơn một chút, chính là trong toàn Đại Lục Á Nguyệt, tu vi cao nhất lại có thêm Luyện hư kỳ, chính vì vậy, pháp khí cũng theo đà mà đi lên, trở thành linh bảo, xa hơn nữa còn có tiên khí, thần khí, thánh khí...

Chúng cũng đều cùng chia ra làm bốn cấp bậc như cũ Thượng- trung- hạ phẩm và cực phẩm.

Nhưng Xích Quỷ quốc cho dù là một đại quốc trong Thiên Nguyệt tiểu đại lục, nhưng nó cũng không có nghĩa rằng truyền thừa hay tu luyện ở đây cao cấp.

Bởi Xích Quỷ đế quốc là bối cảnh xuất hiện ở những chương sau đầu truyện, từ khoảng hai nghìn rưỡi đến ba nghìn chương mới xuất hiện.

Tuy tới giai đoạn này, việc tu luyện đối với tu sĩ sẽ rõ ràng hơn nhưng cũng không phong phú như những giai đoạn sau.

Điển hình là ở Đại Lục Á Nguyệt, truyền thừa về đan dược và luyện khí rất ít, về phù chú thì gần như không tồn tại.

Chỉ có trận pháp đan dẫn đầu, theo sau chính là minh văn.

Vì vậy, dù là gia tộc như Hàn gia lớn mạnh, cũng chỉ miễn cưỡng có thể mời một đan sư cấp ba về chưa trị, bởi trên tiểu đại lục Thiên Nguyệt này, đan sư có cấp bậc cao nhất chỉ ở ngũ cấp, mà luyện khí sư thì đỡ hơn một chút, miễn cưỡng là lục cấp cao giai.

Cực kỳ hiếm có!!!

Bởi vì vậy, khi Lý Mộ Phong nghe đến Hàn Ân vì Bạch Nghị mà bỏ lỡ lục cấp đan dược mới điên tiếc như vậy, hắn từ trên mạng đến ra ngoài đời, ai ai gặp hắn cũng phải thở dài dễ tính, ca ngợi đức tính thương người của hắn, không thì ghét bỏ hắn quá mềm yếu, ai cũng lan tỏa hơi ấm được, là cái lò sưởi bật quanh năm.

Có thể làm Lý Mộ Phong hắn tức giận đến cứng người như vậy, chắc có lẽ chỉ có một người tài ba như nguyên chủ mà thôi.

Bởi hành động xuẩn trứng lạc mất lục cấp đan dược này nếu ở hiện đại cũng tương ứng với việc một hộ gia đình quanh năm đủ ăn đột nhiên trúng thưởng một tòa nhà nghìn tỉ, sau đó lại lỡ tay làm rách mất vé trúng thưởng.

Thật sự là cực kỳ tiếc nuối, đó là một đại cơ duyên a.

Mà Hàn gia cũng đủ độc, vậy mà lại có thể bỏ qua sai lầm kinh khủng kia của nguyên chủ, thậm chí bây giờ chỉ vì một lần đột phá nhỏ nhoi mà xuất huyết tặng bảo khí, thật sự quá sang chảnh, đủ để cho tất cả mọi người thấy được mức độ giàu có và chịu chi của gia đình Hàn Ân, từ phụ thân đến mẫu thân, ngay cả đệ đệ miệng còn hôi sữa cũng dám tặng bảo pháp cho Hàn Ân, cũng không sợ sạt nghiệp sao.

Lý Mộ Phong trong lòng thầm nghĩ, không phải hắn không quen tiêu tiền như nước hay chỉ trích người Hàn gia lãng phí, không biết thương người mà đốt tiền vào nơi không đâu.

Nhưng thật sự, những thứ hắn nhận từ nãy đến giờ quá quý giá, phải biết rằng, một món trong tất cả những thứ đó cũng đủ bằng gia sản của một Kim đan tu sĩ giàu có hay một thế lực hạng trung, thậm chí còn có thể là một trong những thủ đoạn bảo mạng áp đáy hòm của một số các tu sĩ thế gia.

Nhưng những thứ quý giá này lại đưa cho hắn, một luyện khí đến trúc cơ cũng chưa đến, đây là quăng tiền, thuần túy là quăng tiền ra đường a.

Còn chưa nói đến, vũ khí chính là phân chia cấp bậc mà dùng, vũ khí nếu như cấp quá thấp đối với người tu luyện, thì tất nhiên sẽ chịu không nổi sức ép của linh lực mà vỡ tan, tương tự như vậy, vũ khí cấp bậc quá cao so với người sử dụng cũng không tốt, bởi một lần phát động vũ khí, ngay lập tức linh khí sẽ bị hấp thụ một lượng lớn vừa đủ để phát ra chiêu thức, nhưng tu sĩ có tu vi yếu, linh lực không đủ cung ứng, nếu như không phải không bị hút khô thì cũng là bất lực trong việc sử dụng.

Hàn Ân chỉ mới là luyện khí a, đưa pháp bảo cho hắn, còn không bằng đưa vũ khí.

Lý Mộ Phong tràn đầy khó hiểu nghĩ, sau đó hắn lại nhanh chóng ngộ ra, tuy Hàn Ân không sử dụng được, đưa pháp bảo cho hắn rất phí phạm, nhưng lại cũng có chỗ đúng, bởi vũ khí Hàn Ân có quá nhiều, bởi thân phận hắn lớn, là một đại nhân vật, chính là thường xuyên được nịnh hót, mà nịnh nọt sao lại thiếu lễ vật, đừng nhìn Hàn Ân thích nhất là đi làm nũng phụ mẫu để xin quà, thật chất gia sản của hắn lớn gấp ba lần Hàn Thiệu, thậm chí có xu hướng ẩn ẩn bằng cả mẫu thân của hắn là Liễu Tịch Vân..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.