Xuyên Thành Vợ Của Vật Hi Sinh Nam Phụ Thập Niên 70

Chương 5: Lại mặt




Edit: Tiểu Đặng

Giản gia.

Giản mẫu sáng sớm liền rời khỏi giường, sai sử cháu gái đem trong nhà quét tước sạch sẽ, đem gà cho ăn.

"Sao còn chưa đến?" Giản mẫu trong lòng sớm nhớ kỹ, hôm nay là ngày lại mặt của con gái bà- Dao Dao.

"Nhanh đi." Giản đại tẩu đáp lại một câu, trong lòng cũng là chờ mong.

Cô em chồng này là người có tiền đồ, thế nhưng lại gả đến Diệp gia, thật đúng là vận khí tốt. Giản đại tẩu trong lòng ẩn ẩn có chút ghen ghét. Không đề cập tới Diệp gia, lại nói mẹ chồng lúc trước tính toán đem Giản Dao gả cho đồ tể trấn trên, trong mắt Giản đại tẩu, đấy cũng là mối tốt.

Về phần người ta đã từng kết hôn còn có hài tử, gả đi qua chính là đảm đương vai trò mẹ kế. Giản đại tẩu cảm thấy không tính đến chuyện nhỏ này, ăn đến trong miệng mới là thật sự, giết heo, kia có thể thiếu được thịt sao? Nàng nếu mà có khuôn mặt như cô em chồng, cũng không đến mức gả đến lão Giản gia, ngày qua ngày nghèo đến mức kêu ba ba.

Cũng may cô em chồng gả tới Diệp gia, chỉ nói đến lễ hỏi cũng thu được gần hai trăm khối. Giản Dao lại là người dễ mềm lòng, về sau không thiếu được muốn giúp đỡ nhà mẹ đẻ nhiều.

Nàng cũng có thể đi theo thơm lây, nghĩ đến đây Giản đại tẩu trong lòng thoải mái tức khắc.

Đang chuẩn bị ra cửa nhìn xem người tới hay không tới, ánh mắt liếc đến phân gà trong viện, tức khắc mày nhăn lại: "Chiêu Đệ, ngươi làm như vậy sao mà sống, mau đem gà đuổi tới chuồng gà, đem phân gà này quét đi. Ngươi như này so với tiểu cô ngươi còn kém xa. Ngươi nên học tập giống tiểu cô của ngươi, về sau nói không chừng a, cũng có thể gả cho gia đình tốt......"*

(*Giản đại tẩu là người trọng nam khinh nữ, trong TH này mình định để là 'mày' nhưng cảm thấy hơi tội, nên vẫn để là 'ngươi' cho hợp lý)

Giản đại tẩu vừa nói vừa đi ra ngoài, nhìn đến cách đó không xa hai người đang đi lại đây, tức khắc ánh mắt sáng lên.

"Đến đến." Nàng quay đầu lại hô: "Mẹ, Dao Dao cùng chồng về đến!''

Chiêu Đệ lưu loát đem phân gà trên mặt đất quét đi, liền thấy bà nội tươi cười đầy mặt từ trong phòng đi ra, ra cửa đón người.

"Chiêu Đệ, đi đem đường trong ngăn tủ ta mang ra đây, pha nước đường đỏ cho cô ngươi cùng cô gia uống."

Chiêu Đệ trong lòng buồn bực, thời điểm tiểu cô ở nhà cũng không được coi trọng như vậy a, sao kết hôn cái liền thay đổi đâu?

Giản Dao được Giản gia nhiệt tình chiêu đãi, mới vừa vào cửa đã bị Giản mẫu cầm tay ân cần hỏi han một trận, Giản Dao ánh mắt nhìn đến móng tay bà nhét ghỉ đen, cố nhịn xuống khó chịu.

"...... Mẹ, chúng ta vào nhà nói đi." Chạy nhanh thu hồi tay.

Giản mẫu cũng không để ý, cười gật đầu.

"Đúng đúng, chúng ta vào nhà ngồi."

"Mẹ sớm liền chờ các ngươi tới." Giản đại tẩu đưa mắt nhìn theo đồ Giản Dao mang đến, cười mở miệng.

Diệp Vệ Đông cùng Giản phụ Giản đại ca bọn họ ở nhà chính trò chuyện, Giản Dao đi theo Giản mẫu các nàng tới phòng trong.

"Người Diệp gia như thế nào, đối với con tốt không?"*

(*chương này mẹ Giản vẫn là giả tình giả nghĩa nên xưng mẹ-con cho thắm thiết; còn nữ 9 vẫn chưa nhận Giản gia nên mình để là mẹ-ta với mẹ Giản, với người khác là ta- ngươi)

"Khá tốt." Giản Dao trả lời.

"Kia khẳng định tốt a." Giản đại tẩu nhịn không được mở miệng, "Diệp gia rất coi trọng tiểu muội nhà chúng ta đâu, chỉ nói lễ hỏi, có mấy nhà có thể so sánh được. Diệp gia cuộc sống rất tốt a, ta xem tiểu muội khí sắc đều tốt lên không ít."

Giản Dao cũng cười, ý có điều chỉ nói: "Đại tẩu nói rất đúng, Diệp gia đối với ta thật tốt, cũng không bởi vì ta không có của hồi môn xem nhẹ ta, cũng không cần ta phải phục vụ, cuộc sống thoải mái như thế mà khí sắc không tốt lên làm sao được."

Giản mẫu lập tức lau đôi mắt, thở ngắn than dài: "Đều do trong nhà không có bản lĩnh, làm ngươi bị liên luỵ. Cũng may thông gia điều kiện tốt, ngươi sống tốt mẹ liền an tâm rồi......"

Giản Dao mím môi, có chút chịu không nổi Giản mẫu.

Nói đúng như chính mình thực luyến tiếc con gái chịu khổ không bằng, nàng cũng không phải là nguyên chủ lỗ tai mềm, nghe vài câu lời hay liền mềm lòng, bị bán còn hỗ trợ đếm tiền.

"Mẹ, cũng nên nấu cơm đi, ta đói bụng."

Giản mẫu còn đang chờ con gái an ủi bà đâu, không ngờ Giản Dao không theo kịch bản ra bài, tức khắc có điểm ngạc nhiên.

"A? Mẹ đây đi nấu cơm, con không phải thích ăn mẹ làm canh trứng sao? Mẹ làm cho con."

Có một lần Giản mẫu cấp tiểu nhi tử làm canh trứng, nguyên chủ có chút thèm, sau đó Giản Đông Lai liền chia cho nguyên chủ một ít, kết quả bị Giản mẫu phát hiện, tàn nhẫn mắng cô một trận, nói cô không hiểu chuyện, đoạt thức ăn của đệ đệ.

Nguyên chủ đâu phải là thích canh trứng Giản mẫu làm, chỉ cần là canh trứng, ai làm cô đều thích ăn đi, rốt cuộc cũng không có nhiều cơ hội có thể ăn đến.

Mà Giản Dao, nhớ tới móng tay của Giản mẫu, cũng không quá muốn ăn cơm bà làm.

"Mẹ, chúng ta trò chuyện, để tam tẩu đi nấu cơm đi, tam tẩu trù nghệ cũng tốt."

Giản Dao nhìn một vòng, Giản tam tẩu sạch sẽ lưu loát nhất, trong ấn tượng trù nghệ của nàng cũng không tồi.

"Đi, ta đi làm ta đi làm, mọi người cứ tán gẫu." Giản tam tẩu sảng khoái đáp ứng.

Một chút không thèm để ý bị Giản Dao sai sử, ngược lại rất cao hứng, bởi vì có thể thừa dịp thời điểm nấu cơm cấp hài tử vụng trộm ăn một chút.

"Chúng ta giữa trưa ăn gì a?"

Giản Dao hỏi một câu.

Bình thường lại mặt nhà mẹ đẻ là phải làm một bữa ăn ngon chiêu đãi chú rể mới. Nhưng Giản Dao cảm thấy Giản mẫu là người keo kiệt như vậy, nói không chừng sẽ tùy tiện làm chút ăn ứng phó bọn họ.

Rốt cuộc cũng không phải chưa trải qua việc này.

Cô hôm nay mang đến một con gà còn có chút điểm tâm kẹo tới, dù thế nào cũng phải ăn đến miệng.

"Trong nhà điều kiện không tốt, liền một ít đồ thường ngày, ủy khuất ngươi cùng em rể."

Giản Dao nói: "Không có việc gì, ta không ủy khuất. Tam tẩu, ta mang đến một con gà, tẩu đem gà đi giết đi, cho cả nhà thêm chút đồ ăn."

Giản tam tẩu dừng lại, nhìn về phía Giản mẫu.

"Không lễ không tết, ăn gà làm gì a?" Giản mẫu tức khắc nóng nảy, không tình nguyện nói lớn.

"Ta đây không phải về nhà mẹ đẻ làm khách sao, mẹ, ngươi không phải là luyến tiếc đi?"

"Con là con gái ta, ta sao sẽ luyến tiếc." Giản mẫu miễn cưỡng nói.*

(* Giản mẫu sắp giả ko nổi rồi, chuyển xưng hô ha:)))

"Vậy là tốt rồi. Còn có trứng gà a, tam tẩu, canh trứng thì thôi, xào đĩa trứng gà là được."

"Được."

Giản tam tẩu vội đi phòng bếp đem gà giết, một nửa hầm canh, một nửa cắt thành khối đem cùng với khoai tây làm món thịt kho tàu.

Lại xào đĩa trứng gà, còn có mấy đồ ăn chay.

Thời điểm ăn cơm, trên bàn ngồi đầy người. Giản gia nhiều người, bọn tiểu bối đều bưng chén ở một bên đứng ăn, người lớn thỉnh thoảng gắp đồ ăn cho bọn chúng.

Cơm nước xong, Giản Dao không có ở lại lâu, cùng Diệp Vệ Đông cùng nhau chậm rì rì mà hướng trong nhà đi.

Hai nhà cách nhau không xa, đi bộ nửa giờ liền đến nhà

Chờ Giản Dao đi rồi, Giản mẫu trở lại trong phòng, trong lòng có chút không thoải mái.

Cảm thấy con gái giống như không săn sóc.

Hỏi đến tình huống Diệp gia cũng không muốn nhiều lời, giống như đề phòng bà. Nghĩ vậy, Giản mẫu liền có điểm sinh khí, bà là mẹ cô còn có thể hại cô không bằng!

Giản phụ thấy Giản mẫu không vui vẻ, hỏi bà làm sao vậy. Giản mẫu liền nói suy nghĩ của mình.

Giản phụ nhíu nhíu mày, nói: "Dao Dao từ trước đến nay đều hiểu chuyện, bà nghĩ quá nhiều rồi."

"Nó hiểu chuyện mà lại muốn giết gà a, ta xem chính là thay đổi, lúc này mới gả qua được mấy ngày a, trách không được nóicon gái gả ra ngoài như bát nước hất đi......."

Giản phụ nhớ tới bữa cơm ăn giữa trưa, không khỏi mở miệng mắng một chút. "Con rể mới tới cửa, giết con gà thì làm sao. Lại nói, cũng không phải gà nhà mình."

Lão bà tử chính là quá tiết kiệm.

"Dao Dao mới gả đi mấy ngày, Diệp gia sự tình sao có thể biết rõ ràng như vậy, bà gấp cái gì. Ta hôm nay cùng Vệ Đông nói, để hắn hỗ trợ giúp Đông Lai tìm cái công việc, hắn nói hắn sẽ lưu ý, ta xem thái độ hắn cũng rất tốt."

Giản mẫu nghĩ chút cũng phải, lập tức yên tâm.

Bên kia, Diệp Vệ Đông cùng Giản Dao nhắc tới chuyện ở Giản gia. Nói đến Giản phụ muốn hắn giúp cậu em vợ tìm công việc, Giản Dao vừa nghe tức khắc nhíu mày.

Diệp Vệ Đông trầm ngâm nói: "Nói đến trấn trên, anh có chút nhân mạch, có thể giúp cho hắn tìm cái công tác tạm thời để làm trước, có thể chuyển chính thức hay không liền xem chính hắn."

Giản Dao cự tuyệt, "Em không đồng ý. Hắn nếu có năng lực, liền chính mình tìm."

Không thể để Giản gia dưỡng thành thói quen, Diệp Vệ Đông lại không nợ bọn họ.

Xem ra vợ hắn đối với Giản gia có điểm ý kiến, Diệp Vệ Đông cúi đầu xem cô: "Vậy nghe em, có việc gì anh có thể giúp thì nhớ gọi anh."

Giản Dao: "Được."

Cô đương nhiên sẽ không cùng hắn khách khí.

......

Ngày hôm sau.

Có một người không ngờ được liền tới Diệp gia.

Giản Dao nhìn hắn nói: "Ngươi như thế nào lại đây?"

Trong lòng suy đoán, chẳng lẽ hắn là tới hỏi chuyện công tác?

Giản Đông Lai nhấp môi dưới, đầu tiên là đem cá trong tay đưa đi qua. "Tỷ, đây là ta bắt được trong sông, tặng cho ngươi nếm thử."

Hắn xác thật là bởi vì công tác sự tình lại đây. Ngày hôm qua hắn cũng không biết ba sẽ mở miệng để tỷ phu giúp hắn tìm công tác ở trấn trên, nếu là biết, hắn khẳng định là sẽ không để ba nói việc này.

Tỷ tỷ hắn thật vất vả mới gả được cho nhà tốt, hắn không muốn bởi vì chuyện của hắn, khiến tỷ tỷ bị người khác ghét bỏ.

Hắn lại đây chính là giải thích chuyện này.

Giản Dao nhìn hắn một cái, "Vào nhà đi."

Giản Dao rót cho hắn chén nước, sau đó nhìn về phía hắn.

Giản Đông Lai uống một ngụm nước, đặt cốc xuống nói: "Trong nhà không thể giúp tỷ được cái gì, nên cũng không thể trở thành cản trở cho tỷ. Ta ở trong đội cũng có thể kiếm công điểm, có thể nuôi sống chính mình, không cần phải phiền toái tỷ phu......"

Vốn dĩ tỷ tỷ hắn xuất giá, trong nhà chưa đặt mua được cho tỷ cái gì làm của hồi môn, hắn liền cảm thấy rất thua thiệt.

Nhưng là hắn cũng không làm chủ được chuyện trong nhà......

Giản Dao ánh mắt ôn hòa xuống, xem ra đệ đệ này vẫn là không tồi.

"Tỷ, ta sẽ nỗ lực, tỷ phu nếu là đối với ngươi không tốt, ngươi cùng ta nói, ta nhất định đánh hắn thay ngươi."

Giản Dao phụt một tiếng cười, nhìn mắt tiểu thân thể của hắn. "Ngươi đánh thắng được hắn sao?"

Giản Đông Lai mới mười lăm, thân cao còn không đến 1m7, nhìn nhỏ nhỏ gầy gầy, làm sao là đối thủ của Diệp Vệ Đông được.

"Ta, ta đánh không lại......" Giản đông tới có chút buồn bực, ngay sau đó lại kiên định nói: "Hắn nếu là khi dễ ngươi, ta liền cùng hắn liều mạng."

Ân, dũng khí đáng khen.

Giản Dao mỉm cười: "Ta nhớ kỹ."

Giản đông tới cũng ngượng ngùng cười. "Tỷ, ta đi về trước. Có rảnh ta lại đến xem ngươi."

Giản Dao giữ hắn lại ăn cơm trưa, Giản Đông Lai lắc lắc đầu nói không cần, rồi trực tiếp chạy đi.

Diệp mẫu ở bên ngoài làm xong mấy việc vặt trở về, biết đệ đệ Giản Dao đến tặng con cá, có chút ngoài ý muốn.

"Ai, sao không giữ lại ăn một bữa cơm."

Giản Dao nói: "Hắn vội vàng trở về, khả năng có việc, để lần sau ạ."

"Cũng được."

Trở về phòng, Giản Dao đem lời nói của Giản Đông Lai nói cho Diệp Vệ Đông, cười nói: "Em trai em đã nói, anh nếu mà khi dễ em, hắn liền liều mạng với anh."

Diệp Vệ Đông nhướng nhướng mi, "Kia hắn sẽ không có cơ hội này."

Hắn như thế nào sẽ khi dễ cô.

Xem ra cái cậu em vợ này làm người vẫn là không tồi, nếu là như vậy, Diệp Vệ Đông nhưng thật ra nguyện ý giúp hắn chút.

Giản Dao nghe xong vẫn là lắc đầu, Giản Đông Lai tuy rằng cũng không tệ lắm, nhưng không đại biểu Giản gia những người khác là người tốt. Nếu là lần này liền dễ dàng giúp đỡ, về sau sợ là bị quấn lên.

Tuy rằng Giản Dao sẽ không đáp ứng yêu cầu vô lý của bọn họ, nhưng cũng rất phiền a.

"Xem xem như thế nào, không vội."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.