Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 110




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); "Còn cửa lỗ ở trên cùng, cũng bịt lại nốt," Chân Nguyệt nhắc nhở khi trở lại.

Cả hai làm theo, bịt kín cửa lỗ phía trên."Được rồi, giờ chỉ cần chờ một thời gian rồi quay lại mở ra là được," Chân Nguyệt nói.

Kiều Triều gãi đầu,"Nếu không thành thì sao?"

Chân Nguyệt lườm hắn,"Đừng nói xui! Nhất định sẽ thành."

Kiều Triều ngậm ngùi,"Được rồi, nhất định thành."

Trong lúc chờ đợi, cả ba ra đồng thu hoạch rau củ để mai đem ra chợ bán. Hơn hai canh giờ sau, họ mới quay lại. Kiều Triều cầm cái xẻng, bắt đầu gỡ lớp bùn bên ngoài. Chẳng mấy chốc, những mảnh đen hiện ra.

Là than!

Thành công rồi!

Chân Nguyệt bước tới, bẻ thử hai khối. Một khối hoàn toàn đen, rất tốt, còn khối kia có chỗ chưa cháy hết, nhưng đã khá tốt. Một số chỗ còn bị cháy thành tro.

Kiều Đại Sơn cũng phấn khởi,"Than này tốt quá! Trước giờ nhà mình chỉ dùng củi, than này chỉ nhà giàu mới có."

Chân Nguyệt gật đầu: "Giờ chỉ cần đi đốn thêm củi tốt nhất là loại củi này."

Kiều Đại Sơn đáp: "Mai ta đi đốn củi."

Kiều Triều nói,"Ngày mai ta đi giao rau, để Kiều Nhị cùng cha đi đốn."

Kiều Đại Sơn đồng ý,"Được, ta với lão nhị cùng đi."

Ngày hôm sau, Kiều Triều một mình lên huyện thành.

Lần này, Tống Thiết Sinh hỏi hắn,"Lần sau ngươi khi nào đến?"

Kiều Triều đáp,"Chắc ba ngày nữa, nhưng nếu các ngươi cần sớm thì mai ta cũng có thể tới."

Tống Thiết Sinh gật đầu,"Gần đây trời bắt đầu lạnh, Tống phủ muốn dự trữ thêm đồ ăn, chủ yếu là củ cải, cải trắng, cây đậu đũa cũng được. Nhà ngươi có bao nhiêu cứ đem tới, bao nhiêu cũng được."

Cây đậu đũa vừa hay có thể muối chua hoặc phơi khô để bảo quản.

Kiều Triều đáp,"Được, ta về sẽ bảo người nhà chuẩn bị, tranh thủ mang đồ tới sớm."

"Ừm," Tống Thiết Sinh đáp.

Kiều Triều về đến nhà liền kể lại tình hình,"Hai ngày tới, chúng ta sẽ chuẩn bị sẵn sàng rau củ, ngày thứ ba ta sẽ kéo hàng lên huyện thành?"

Chân Nguyệt lắc đầu: "Nếu làm vậy, rau sẽ không còn tươi mới. Ngày mai, mọi người cùng ra đồng thu hoạch, sáng sớm ngày kia ta sẽ mang hàng đi ngay. Có lẽ sẽ hơi vất vả một chút."

Kiều Đại Sơn đồng tình: "Vậy ngày mai chúng ta xuất phát sớm hơn."

Kiều Trần thị nói: "Được, làm vậy đi."

Hôm nay Kiều Đại Sơn và Kiều Nhị lên núi đốn củi, ban đầu dự định hôm sau sẽ tiếp tục đốt than, nhưng kế hoạch phải thay đổi, trước hết việc thu hoạch rau là quan trọng nhất.

Ngày hôm sau, cả nhà, kể cả Kiều Tam, đều cùng nhau ra đồng từ sáng sớm. Trời còn hơi lạnh, chỉ đến gần trưa mới bắt đầu ấm lên.

Tiểu Hoa và hai đứa nhỏ cũng theo ra đồng, nên ở nhà chỉ còn Chân Nguyệt và Tiểu A Sơ.

Chân Nguyệt không thể nhàn rỗi, nàng phải giặt quần áo, chuẩn bị cơm trưa, chăm Tiểu A Sơ, từ việc thay tã, cho b.ú đến dỗ ngủ, và trong lúc con ngủ thì nàng tranh thủ nấu cơm...

Vì biết hôm nay mọi người sẽ vất vả, nên Chân Nguyệt nấu cơm nhiều hơn, làm thêm vài món như rau hẹ xào trứng, thịt kho tàu từ thịt Kiều Triều mua hôm qua (dù thiếu đường nên không đẹp mắt), thịt xào nấm, canh rau dại, dưa chua cải trắng và thịt vụn xào đậu que chua.

Đến giữa trưa, Kiều Đại Sơn đánh xe lừa về, trên xe chất đầy rau củ, khoảng bốn, năm trăm cân, nhưng chiếc xe lừa cũng chỉ chở được bấy nhiêu, nên vẫn chưa đủ.

Ba đứa nhỏ, Tiểu Hoa, Tiểu Thảo và Tiểu Niên, ngồi trên xe. Vừa nhảy xuống, Tiểu Hoa đã ngửi thấy mùi thơm,"Thơm quá!"

Tiểu Thảo cũng lên tiếng,"Đúng là mùi trứng gà."

Tiểu Niên thì đoán chắc,"Chắc chắn là món xào trứng gà." Dù nhà Kiều gia không phải ngày nào cũng có trứng gà, nhưng ít nhất vài ngày lại được ăn một lần, nên bọn nhỏ nghe mùi là biết ngay.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.