Cô xoa xoa tay, mời Với Vãn Thu vào trò chơi, "Chơi Yao rất thuận tiện để ăn gì đó!"
Với Vãn Thu chịu không nổi dụ hoặc, cầm cái xiên thịt dê, cúi đầu cắn một ngụm, mùi thịt dê thoang thoảng và hương vị đậm đà cùng với dầu mỡ tràn ngập ở trong miệng. Xiên thịt vừa nạc vừa mỡ đan xen còn mang theo vị cay, ăn một chút đã khơi dậy lên sự thèm ăn.
Nói thật, Với Vãn Thu cũng không phải chưa ăn qua nướng BBQ, nhưng mới ăn qua hai lần, nên đã sớm quên đi hương vị.
Từ khi bắt đầu sự nghiệp diễn xuất, bà liền rời xa những thứ đồ ăn giàu calorie này.
Với Vãn Thu nhìn Khương Lan, cô đang chọn tướng. Những thứ khác không nói, bà thấy ở cùng với Khương Lan.. rất vui vẻ.
Nếu Lục Di Trình và Khương Lan khi ở cùng nhau cũng là như thế này thì Với Vãn Thu bắt đầu hiểu vì sao con trai mình lại thích Khương Lan rồi.
"Cô Với mau chọn tướng đi!" Khương Lan chọn Hàn Tín rồi nhanh chóng buông di động xuống, cầm lấy xiên thịt dê, trước khi vào trận còn mất vài phút, Khương Lan liền mở lon bia.
Với Vãn Thu nhíu mày, "Sắp đi ngủ rồi, cô là con gái, uống đồ lạnh như vậy, đối với thân thể không tốt đâu?"
".. Cô Với, ăn cũng đã ăn rồi, còn quan tâm khỏe mạnh gì chứ, cô muốn uống hay không."
Với Vãn Thu cũng hơi khát.
Sau mười lăm phút, trò chơi kết thúc, Với Vãn Thu rốt cuộc lên đồng Ⅰ, Khương Lan nói không sai, chơi Yao rất thuận tiện để ăn cái gì đó, bà đã ăn hai xiên thịt dê, hai xiên thịt bò, một xiên thịt lợn, còn có hai con tôm hùm đất, mà Khương Lan cũng chưa ăn gì.
Đánh xong, mới 10 giờ 45, Với Vãn Thu nghĩ, nếu đã đồng thau Ⅰ, "Thuận tiện cố gắng lên bạc luôn đi, cô không tiện ăn, tôi lấy cho cô."
Đánh ba trận, là có thể lên rank bạc rồi.
Có Khương Lan bên cạnh, rất nhanh lại thắng, hai bên đều rất ngang ngược, trong ván thứ ba Khương Lan hạ gục Huyền Sách, xạ thủ của các cô bên này là Hậu Nghệ.
Khi bắt đầu Với Vãn Thu hỗ trợ dọn đường ở làn giữa, cùng Khương Lan hỗ trợ xạ thủ tiếp cận số 4 của đối phương, Hậu Nghệ đánh không lại tặng một huyết.
Kỳ thật đánh vương giả có tình huống phụ trợ không theo sát xạ thủ, đặc biệt là khi có một cặp đôi trong đội.
Khương Lan cảm thấy bên nào có ưu thế thì liền giúp bên đó, như vậy mới có thể lấy được lợi thế lớn hơn.
Phụ trợ không đi cùng, xạ thủ chỉ cần dọn lính ở dưới tháp là được, chờ đánh dã lại đây, cũng sẽ không khó đánh.
Nhưng ở trận này, bên kia rất ác liệt, Hậu Nghệ vừa ra khỏi tháp để dọn lính, chưa kịp di chuyển vị trí, hắn liền bị chết. Mười phút, Hậu Nghệ đã chết sáu lần, đưa ra đầu của tất cả mọi người.
Nhưng Hậu Nghệ cảm thấy đây không phải là lỗi của mình, là lỗi của ai, lỗi của phụ trợ, nếu không phải phụ trợ vẫn luôn đi cùng đánh dã (phụ trợ là Với Vãn Thu, đánh dã là Khương Lan), thì hắn có đến nỗi một chọi hai sao, nếu không phải một chọi hai, hắn có thể chết sáu lần sao.
[ Thiên Ma hỗn loạn: Phụ trợ, ngươi ** chỉ biết đi cùng đánh dã phải không, ngươi ******]
[ Thiên Ma hỗn loạn: **, ngươi chỉ biết đánh phụ trợ phải không, ***]
Hệ thống Vương giả có thể chặn những lời chửi thề, nhưng Với Vãn Thu không biết, bà là lần đầu tiên thấy có người ở nói chuyện ở trong trò chơi. "Hắn nói cái gì vậy?"
Khương Lan liếc mắt nhìn góc trái bên dưới một cái, sau đó ấn micro chuyển giọng nói thành văn bản, [ lyczdc: Ván tiếp theo ta sẽ mang ngươi đi cùng, nhưng chỉ phụ trợ thôi.]
Với Vãn Thu mím môi dưới, đánh thắng trận này bà liền đi ngủ, cũng không muốn quản Khương Lan chơi với ai.
Một lát sau, góc trái bên dưới xuất hiện một hàng ký tự, [ Thiên Ma hỗn loạn: Thật vậy sao? ]
Khương Lan không trả lời hắn, sau đó Hậu Nghệ liền bắt đầu toàn bộ hành trình đi theo Khương Lan, mười ba phút, trò chơi kết thúc.
"Victory!"
Với Vãn Thu lên bạc Ⅲ, nhìn Khương Lan thoát trò chơi, bà nhàn nhạt nói: "Tôi ngủ đây.. cô không chơi với hắn nữa sao?"
Khương Lan: "Cùng hắn chơi làm gì, cô không chơi em cũng đi ngủ."
Với Vãn Thu: "Ồ."
Tối nay ăn thịt nướng và chơi game, rất là vui vẻ, nhưng vui vẻ là ngắn ngủi. Hiện tại bà đã bắt đầu hối hận, sáng mai phải tập yoga, cô nói với Khương Lan: "Sáng mai 7 giờ dậy, ăn sáng xong chúng ta cùng tập yoga."
Ánh mắt Khương Lan đờ đẫn: "..."
Với Vãn Thu: "A cái gì a, cô nhìn xem cô suốt ngày không vận động, trừ bỏ ăn chính là ngủ, sớm muộn gì cũng sẽ sinh bệnh."
Nếu Khương Lan không phải bạn gái của Lục Di Trình, Với Vãn Thu tuyệt đối sẽ không quản cô.
Có qua có lại, Khương Lan mang bà chơi game, Với Vãn Thu liền mang Khương Lan luyện yoga.
Mang tâm tình sung sướng, Với Vãn Thu một đêm mộng đẹp. Thời điểm 7 giờ bà tỉnh dậy, soi gương. Cũng may không có bởi vì thức đêm và ăn bữa khuya mà nổi mụn hay có quầng thâm mắt, ngược lại bởi vì tâm tình tốt trông lại càng rạng rỡ hơn.
Còn Khương Lan thì có vẻ buồn bã ỉu xìu, tối qua cô bị tỉnh giấc vài lần, trong mộng cô mơ thấy mình chạy 800 mét, tỉnh lại trong lòng còn sợ hãi kéo dài.
Cô chỉ có thể an ủi chính mình, với mức lương một ngày tận 33 vạn, lại được phụ đạo hai tiết yoga, đáng giá!
Hơn nữa Khương Lan phát hiện sau vài lần dậy sớm, rời giường cũng không phải cái việc gì khó.
"Cô Với, cơm nước xong mình tập yoga phải không?"
Với Vãn Thu làm sandwich, bên trong bỏ thêm tôm bóc vỏ, trứng chiên, bà và Khương Lan một người một cái, "Ân, sao cô lại mặc cái này, không bộ đồ thể thao nào sao."
Khương Lan cúi đầu nhìn bản thân, cô mặc chính là đồ ngủ, phía trên là áo ngắn tay phía dưới là quần đùi sọc màu bơ.
Cô không tập thể dục, lấy đâu ra đồ thể thao.
Nhưng mà..
Khương Lan thở dài, tiếc nuối nói: "Cô Với! Em tới đây chỉ mang theo mấy bộ đồ, để em mua một bộ đồ thể thao. Ai, hôm nay không luyện được, thật là quá đáng tiếc."
Với Vãn Thu: "Tôi sẽ gọi người đưa tới đây một bộ, cô mặc cỡ nào?"
"Không! Cô Với, quần áo của cô khẳng định là rất đắt tiền, em mặc không quen, từ nghèo thành giàu thì dễ, từ giàu về nghèo lại khó, về sau bản thân em còn có thể mặc được loại quần áo như vậy sao? Em mua trên Taobao là được, một hai ngày là có thể đến." Khương Lan lập tức đặt hàng, "Được rồi, được rồi."
Với Vãn Thu không hiểu vì sao Khương Lan luôn có nhiều ngụy biện như vậy, cái gì gọi là về sau bản thân em, chẳng lẽ Lục gia còn không cho cô quần áo mặc sao, rõ ràng là muốn trì hoãn.
Còn có, Taobao là cái gì?
Với Vãn Thu không giống Đỗ Vạn Thuyền cuồng mua sắm, bà về cơ bản không tự mua bất cứ cái gì.