Xuyên Thành Diễn Viên Tuyến Mười Tám, Nhờ Vào Hệ Thống Ăn Dưa Trở Thành Ảnh Hậu

Chương 253




Cơm hộp không ngon nữa, không ai ăn vô nhưng cũng may trong chốc lát viện trưởng Tiền của bệnh viện liền mang theo hoa quả đến phòng bệnh an ủi các khách mời, các khách mời mới ăn hoa quả đỡ đói.

Đây là khâu tổ chức của đạo diễn Du. Ông ấy muốn quay phim ở bệnh viện, tránh không được phải liên hệ với bệnh viện nhận được giấy phép, viện trưởng Tiền cũng cảm thấy có thể mượn chuyện này để tuyên truyền miễn phí cho bệnh viện nên đồng ý.

Viện trưởng Tiền là một người phụ nữ hơn năm mươi tuổi, rất có thành tích trong lĩnh vực ngoại khoa thần kinh, làm người dịu dàng hiền lành, vừa trò chuyện với các khách mời vừa mượn ống kính, cùng phổ cập khoa học nấu nấm và ăn nấm với đông đảo cư dân mạng.

Lâm Trà nghe vậy mới ý thức được là nấm của Phương Nguyệt Dao chưa nấu chín mới gây ra chuyện ngoài ý muốn hôm nay.

[Sau này nên xem nhiều loại chuyện phổ cập khoa học này, cũng không đến mức xảy ra chuyện lớn như vậy! Ai, cảm giác cả ngày hôm nay đều phải dính lấy bệnh viện. ]

Các khách mời khác cũng thở dài.

Nhưng chuyện này không trách Phương Nguyệt Dao được, đoán chừng cô ấy cũng không biết ăn nấm chưa xào chín sẽ trúng độc.

Chỉ có viện trưởng Tiền lộ tỏ vẻ mặt kinh ngạc.

Không phải chứ, cô ấy vừa há miệng sao?

Là tiếng bụng? Hay là gì vậy?

Hình như những người khác cũng nghe được thanh âm này nhưng không cảm thấy kỳ quái?!

Viện trưởng Tiền là người đã gặp qua sóng to gió lớn, nhưng tình huống bây giờ thật sự quá kỳ lạ.

Dù vậy viện trưởng Tiền vẫn bình tĩnh, chỉ là lúc nói chuyện với các khách mời không được liếc nhìn Lâm Trà nhiều hơn.

Bà ấy chắc chắn mình nghe được tiếng lòng của Lâm Trà.

Bởi vì lúc bà ấy tiến vào phòng bệnh, bà ấy nhìn thấy trên đầu Lâm Trà toát ra một hàng chữ: [Độ hảo cảm đối với Tiền Tích Từ: 33]

Khi đó bà ấy đều hoài nghi có phải mình lớn tuổi hoa mắt hay không. Nhưng với tư cách là một bác sĩ phẫu thuật thần kinh, bà ấy luôn bảo vệ đôi mắt của mình, thị lực của bà ấy rất tốt, không thể nhìn nhầm.

Hiện giờ nghe được tiếng lòng, Tiền Tích Từ càng xác định cô gái này có vấn đề!

Nghiên cứu khoa ngoại thần kinh mấy chục năm, lần đầu tiên Tiền Tích Từ gặp phải tình huống như này!

Hơi muốn mổ não Lâm Trà ra nhìn xem...

Tiền Tích Từ ngoài mặt vẫn như cũ, lỗ tai dựng lên chăm chú nghe- -

[A... Không nghĩ tới viện trưởng Tiền là một nhân vật rất lợi hại!]

Giới y học mặc dù không nói rõ nhưng cũng có chút kỳ thị giới tính, thế mà viện trưởng Tiền vẫn dựa vào kỹ thuật của mình, oai phong lẫm liệt ở khoa ngoại thần kinh!

[Hơn nữa còn vừa làm phẫu và vừa dạy học thuật, không bên nào chậm trễ! Đến bây giờ trở thành viện trưởng, vẫn kiên trì làm phẫu thuật cho bệnh nhân]

Tiên Tích Từ nghe Lâm Trà khen mà đỏ mặt.

Thân là một bác sĩ, bà ấy hy vọng kỹ thuật của mình càng ngày càng tốt, có thể cứu chữa càng nhiều bệnh nhân. Nhưng bà ấy cũng biết năng lực một người có hạn, cho nên bà ấy cũng sẽ mượn kỹ thuật đứng vững gót chân trong ban quản lý, cho những bác sĩ mới nhiều cơ hội hơn.

Làm viện trưởng của một bệnh viện ở Hải Thị, bà ấy thật tâm hy vọng dưới sự dẫn dắt của mình, bệnh viện có thể càng ngày càng tốt!

[Nhưng - -]

Lâm Trà đột nhiên chuyển đề tài:

[Mặc dù viện trưởng Tiền rất lợi hại, nhưng bệnh viện này có không ít cặn bã nha] Trước khi phẫu thuật cố ý ám chỉ người nhà nhét tiền lì xì, vì tranh giành danh tiếng mà cướp ca phẫu thuật của khoa bên cạnh, thiếu chút nữa g.i.ế.c c.h.ế.t bệnh nhân, trước khi phẫu thuật còn uống rượu thiếu chút nữa đ.â.m thủng động mạch bệnh nhân!

Mượn thân phận bác sĩ của mình mà c**ng bức y tá, thậm chí còn mượn việc bệnh nhân hôn mê vụng trộm lợi dụng cơ thể người ta!]

[Đậu má! Đây còn là người sao? Đây quả thực là cầm thú]


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.