Phương Nguyệt Dao lại nói: "Tôi cũng biết, Trà Trà mới là người nấu ăn ngon nhất!
Một tuần diễn vất vả rồi, Trà Trà nghỉ ngơi một chút, cơm trưa để chị!"
Lâm Trà nghe có chút thèm, hơn nữa cũng muốn lười biếng một bữa, vì thế đồng ý...
Cung Kha và Chu Trạch Hủ bị Phương Nguyệt Dao kéo đi làm lao động khổ sai, đám người Lâm Trà nhàm chán vì thế chạy tới tổ tiết mục tán gẫu với đạo diễn Du.
Nghe nói sau khi phát sóng, mỗi ngày tiếng oán than của biên tập cắt ghép và hậu kỳ dậy sóng, đạo diễn Du vì thế ra giá cao, lại mời thêm vài hậu kỳ.
Nhưng lượng công việc quá lớn.
Kỳ một có Triệu Khoan cùng nhóm nam MD, kỳ một còn có Ngụy Tâm Di, kỳ ba càng đáng sợ, Phạm Cảnh, Dục Hàn Tử Kỳ, Trần Khải Văn thay phiên nhau tới!
Thậm chí ngày cuối cùng, tổ khách mời vô tình xâm nhập vào tụ điểm bán hàng đa cấp, bọn họ căn bản không có tư liệu phát sóng!!!
Truyền hình trực tiếp thì thôi đi, nhưng tập phim chính tuyệt đối không thể có những cảnh không thể lên TV này!
Bởi vậy tổ tiết mục chỉ có thể tăng ca làm thêm giờ, mà mỗi một kỳ tiết mục chính lên sóng, tất cả mọi người sẽ thấy quá trình sinh hoạt của khách mời rất ảo diệu...
Khi các khách mời đến phòng làm việc tạm thời do tổ tiết mục dựng lên, đạo diễn Du đang chỉ huy hậu kỳ Trần Khải Văn sập phòng:
"Nơi này chỉnh sạch sẽ một chút! Còn ở đây cứ xóa người đi!"
Hậu kỳ: "Nhưng mà xóa sạch thì cái đ ĩa thịt này liền treo lơ lửng, lơ lửng tự động đổ vào trong nồi lẩu sao? Thế thì chương trình của chúng ta không còn là một chương trình tạp kỹ nữa, sẽ biến thành một bộ phim siêu nhiên..."
Đạo diễn Du yên lặng hai giây.
Không chương trình giải trí của chúng ta đã sớm không còn là chương trình tạp kỹ nữa sao? Dân mạng đều gọi là rồi. "Cứ làm, đ ĩa thịt reo lơ lửng cũng rất thú vị!"
Lúc này đạo diễn Du nhìn thấy mấy khách mời tới lại tức giận:
"Mọi người nhìn xem, bình thường kêu quay nhiều hơn thì mọi người không muốn, hiện tại thời lượng chương trình sau khi biên tập không đủ dài đây!"
Đạo diễn Du lại thở dài:
"Tôi vì mọi người mà tan nát cõi lòng! Tối hôm qua còn chịu đựng cả đêm! Nhìn vành mắt thâm quầng của tôi xem, trông như gấu trúc rồi! Xin mọi người phối hợp với công việc của tổ tiết mục chúng tôi, đừng có lười biếng nữa!
Từ kỳ một đến kỳ bốn còn chưa hái ngô kìa"
Các khách mời ngoan ngoãn đứng thành một hàng.
Bọn họ cũng xem chương trình biên tập kỳ trước, biết tổ tiết mục không có tư liệu thực tế để chiếu.
Tư liệu thực tế duy nhất có thể không cần xóa người của chương trình kỳ ba cũng chính là cảnh bọn họ đánh Thái Cực quyền.
Rất thảm nha, các người âm thầm mặc niệm ba giây.
Chỉ có Lâm Trà khác biệt, tuy rằng đứng thành hàng cùng các khách mời.
Nhưng ánh mắt lại nhịn không được quét về ống kính máy quay cực to của đạo diễn Du, bĩu môi.
[Nhưng mà khách mời tạm thời sập phòng cũng không phải do chúng ta, vì sao trách chúng ta?]
[Huống hồ tối hôm qua đạo diễn Du thức đêm thâm mắt không phải bởi vì vợ con về nhà phát hiện ông một tuần không rửa chân, cho nên vợ đạo diễn Du trừng phạt ông ấy quỳ sầu riêng ở phòng khách sao?]
[Cũng không phải vì tổ tiết mục thức đêm không ngủ, chúng ta vô tội đó!!]
Các khách mời:!!!
Thì ra vợ con của đạo diễn Du đã trở về! Trách không được gần đây đạo diễn Du có vẻ nóng nảy! Nhất định là bị vợ cưỡng chế rửa chân! Không nghĩ tới dưa này còn có phần tiếp theo!
Liễu Minh Khiêm nhỏ giọng nói với Lục Yên Yên bên cạnh:
"Đạo diễn Du là người Xuyên tỉnh, nghe nói người Xuyên tỉnh đều tai điếc sợ vợ, quả nhiên danh bất hư truyền nha, tối hôm qua nhất định bị chị dâu giáo huấn!"
Lục Yên Yên hừ lạnh một tiếng:
"Ở nhà bị giáo huấn liền quở trách chúng ta? Sợ vợ quá mà!"