Xuyên Thành Cố Chấp Đại Lão Tâm Đầu Nhục

Chương 160: 160: Hiện Trường Biểu Diễn




Thượng Quan Vân Lễ ngước lên, nhìn thấy Diệp Tiện vặn vẹo lông mày, vẻ mặt vừa vô tội, vừa cầu khẩn nhìn hắn, giống như đang nói: Đừng nói cho tổng giám đốc là Khương Hân được không? Nếu không tôi sẽ xong đời.

Theo nhật kí thông tin, Thượng Quan Vân Lễ lại lướt lên trên xem.

Chậc.

Không nghĩ đến Khương Hân này trong giới luôn điệu thấp, lạnh lùng, thời điểm theo đuổi người khác lại nhiệt tình như vậy, Diệp Tiện trả lời thì ngược lại, nếu không phải ờ ừm, thì cũng rất lâu mới rep lại một tin, rõ ràng chính là không có ý kia.

Hắn vốn chỉ muốn giễu cợt Diệp Tiện một chút, không nghĩ tới lại biến khéo thành vụng rồi.

Nhưng Diệp Tiện không phải là gay sao? Khương Hân không biết à? Hay là cô ấy muốn bẻ thẳng Diệp Tiện? Chậc, nữ nhân ah, chính là ngây thơ.

Thượng Quan Vân Lễ sờ cằm cảm thán, trong lòng Diệp Tiện lại đau khổ như bị người bỏ lên lửa mà thêu đốt, đại não chạy với tốc độ cao suy nghĩ xem lát nửa làm sao để giải thích với tổng giám đốc.

"Thật đúng là tin nhắn rác.

"

Một lúc sau, Thượng Quan Vân Lễ lắc đầu, bộ dáng chán nản ném trả điện thoại cho Diệp Tiện.

Diệp Tiện nhận điện thoại, có chút mơ hồ.

Thượng Quan Vân Lễ là thần tiên gì đây! Vậy mà không bán đứng cô, ô ô ô thật cảm động quá?

Diệp Tiện: "Tôi đã nói rồi.

.

anh còn không tin.

" Anh trai, anh là anh ruột của tôi! Yêu anh!

Bạc Đình Thâm nhìn thoáng qua Thượng Quan Vân Lễ, Thượng Quan Vân Lễ nhún vai, bộ dáng quang minh lỗi lạc: "Không tin thì cậu tự xem đi?"

"Ah cái kia.

.

" Diệp Tiện nhanh chóng cất điện thoại đi: "Thượng Quan Vân Lễ, không phải vừa rồi anh bảo muốn nhìn tôi diễn tiểu Cố tổng sao? Còn muốn xem không?"

"Đương nhiên.

"

Thượng Quan Vân Lễ cười thầm, tên nhóc này là thật sự sợ Đình Thâm.

"Anh muốn xem đoạn nào?"

Để ngăn chặn cái miệng của Thượng Quan Vân Lễ, Diệp Tiện quyết định liều mạng, không phải chỉ là diễn một đoạn xấu hổ thôi sao? Có kinh khủng bằng bị tổng giám đốc hiểu lầm đang yêu đương, làm trái hợp đồng sao?

"Đoạn vừa rồi trên TV.

"

Cố Thần giả say, muốn Ninh Hinh Nhi đưa về nhà, mượn cơ hội ôm Ninh Hinh Nhi.

.

Khóe miệng Diệp Tiện có chút giật giật, cho dù trong lòng không muốn nhưng cô chưa từng qua loa đối với diễn xuất.

"Được.

"

Im lặng vài giây, cô đã tìm được trạng thái.

Nhân vật Cố Thần này thật ra rất đơn giản, sáng sủa như ánh mặt trời, giàu có phong lưu, đẹp trai, cởi mở và thẳng thắn.

Diệp Tiện cởi áo khoác, đem hai tay áo khép lại bên nhau rồi choàng lên vai, vươn tay kéo kéo áo sơmi trước ngực, nháy mắt hai cúc áo đã bị cô kéo ra, lộ ra xương quai xanh tinh xảo trắng như tuyết.

"Tỷ tỷ, tôi uống say rồi, chị có thể đưa tôi về nhà được không?"

Thân thể Diệp Tiện lung la lung lay, đi về phía Thượng Quan Vân Lễ.

Hai má vì cô cố ý nín thở hiện ra sắc đỏ hồng, bờ môi hơi mím lại, màu sắc tươi tắn như cánh hoa nở rộ, giọng nói run run, xen lẫn hương sữa đặc biệt của thiếu niên chỉ mỗi hắn có, như móng vuốt mèo, nhẹ nhàng cào vào lòng người, cực kỳ mê người, đừng nói là nữ nhân nghe xong sẽ động tâm, ngay cả nam nhân nghe xong cũng không chịu nổi.

Bạc Đình Thâm nâng chung trà lên, nhẹ nhấp một ngụm, hầu kết cứng rắn nhô lên nhấp nhô lên xuống.

Tiểu tử này, có hai chiêu mà~

Thượng Quan Vân Lễ thầm khen, từ góc độ chuyên nghiệp mà đansh giá, Diệp Tiện nhập vai trong một giây, có thiên phú, có kỹ năng còn có khí chất, quả thực là diễn viên ưu tú hiếm có.

Vậy trước kia làm sao hắn có thể diễn bộ 《 mỗi người đều có siêu năng lực 》dở đến như vậy?

"Được, đi về cùng tôi.

"

Thượng Quan Vân Lễ đứng dậy tiếp lời cho Diệp Tiện, thuận tiện kéo kéo cổ tay của cậu ta.

Khi Ninh Hinh Nhi đụng tới Diệp Tiện, khóe miệng Diệp Tiện lén lút nâng lên một độ cong, không biết có bao nhiêu vui vẻ: "Tỷ tỷ, vừa rồi ở tiệc rượu vẫn luôn trò chuyện với Hứa Đàm Phong, không thèm quan tâm đến tôi, có phải là tỷ tỷ không thích tôi nửa?"

"Chúng tôi bàn về công việc.

"

"Nhưng mà tôi uống say rồi, không còn sức lực nửa, đi không nổi, muốn tỷ tỷ hôn hôn một cái mới đi được!"

Hắn ghen tị, giống một chú chó nhỏ bị bỏ mặc trong giá lạnh, bị mắc kẹt tại chỗ, hồn nhiên tự nhiên mà làm nũng bừa bãi.

Thượng Quan Vân Lễ cũng có chút bị cậu ta mang nhập vai rồi, hiện tại hắn bắt đầu hiểu rõ, tại sao Khương Hân lại thích cậu ta rồi.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.