Xuyên Thành Cố Chấp Đại Lão Tâm Đầu Nhục

Chương 129: 129: Đóng Máy




~~~~~Editor: Quy Lãng~~~~~

Ninh Hinh Nhi chạy đến tập đoàn Cố thị, gấp không chờ được muốn gặp Cố Thần, nhưng tin tức truyền đến lại là Cố Thần đã xuất ngoại, ngay cả địa chỉ cụ thể cũng không có.

Hắn thất vọng về cô rồi.

Không bao giờ còn đi theo sau lưng cô, gọi cô từng tiếng tỷ tỷ nửa.

Hốc mắt Ninh Hinh Nhi ướt át, giống như đã ném đi một đồ vật quan trọng nào đó, thất thần chán nản mà quay về.

Thời gian nhanh chóng đẩy đến ba năm sau, Ninh Hinh Nhi đã buông xuống cừu hận, thản nhiên tham gia nghi thức đính hôn của nam nữ chính, qua ba tuần rượu, đám người tan hết, một mình cô đứng trước lễ đường, thành kính nhìn Thập Tự Giá trên nóc nhà, thanh âm từ chỗ sâu nhất trong nội tâm không tự chủ được liền chạy ra, "Cố Thần, rốt cuộc là cậu đang ở đâu?"

"Sau lưng chị, tỷ tỷ.

"

Tiếng nói thanh triệt lanh lãnh của thiếu niên từ sau lưng truyền tới, mang theo tia hương vị bất cần đời quen thuộc.

Ninh Hinh Nhi cho là mình xuất hiện ảo giác, chậm rãi quay đầu, thấy được thiếu niên mặt mày như họa.

Trong tay hắn cầm ván trượt, áo sơ mi trắng bị gió nhẹ nhàng thổi bay lên, mái tóc đen hơi xoăn, khóe miệng nhếch lên nụ cười nhạt mê người, vừa đẹp trai vừa hư hỏng, thiếu niên giống như lúc cô mới gặp lần đầu.

Tôi yêu cậu, cho nên tôi đồng ý chờ, chờ cậu vượt qua một bước xa này.

"Cắt!"

Cùng với một tiếng cắt của đạo diễn Lý Gia Hoa, cả phim trường giống như chết lặng.

"Đóng máy, đóng máy, chúc mừng tiểu Cố tổng đóng máy!"

Diệp Tiện cũng có một chút cao hứng, nhưng thấy nguyên một đám nhân viên công tác bên cạnh đều cúi đầu, tiếng khóc thút thít trong đám người từ từ lan tràn ra.

"Tôi đóng máy là chuyện tốt, tại sao mọi người lại khóc?"

"Đây là chuyện tình yêu thần tiên gì?"

"Quá cảm động ô ô ô.

.

"

"Madeleine, nước mắt của tôi không đáng tiền.

"

"Còn không phải do cậu diễn quá tốt, mọi người đều không nỡ.

" Lý Gia Hoa đi tới vỗ vỗ vai cô, "Diệp Tiện, hôm nay cậu đóng máy rồi, buổi tối phải mời đoàn phim đến Thiêm Hương tụ hợp đó, nghe nói chỗ đó mới có tôm hùm, rất ngon!"

"Mời khách thì không thành vấn đề, nhưng mà tôi không thể đi, gần đây không thể ăn những món hương vị nặng như tôm hùm được.

"

"Tại sao? Tôi thấy bình thường cậu cũng ăn không ít đồ có hương vị nặng mà, ăn hết rồi cũng không thấy béo.

"

"Không phải là vấn đề béo hay không béo.

" Diệp Tiện cúi người thì thầm bên tai đạo diễn.

Lý Gia Hoa nghe xong, nhất thời chấn phấn, "Tiểu tử ngươi giỏi lắm! Cứ lặng lẽ như vậy mà hạ gục được nhà đầu tư quảng cáo của phim chúng ta rồi!"

Diệp Tiện gãi đầu cười: "Tôi còn chưa làm gì cả, chỉ là chuẩn bị sớm mà thôi.

"

"Cơ hội luôn dành cho người có chuẩn bị, hơn nửa, cậu còn ưu tú như vậy, nhất định có thể lấy được, tiệc tôm hùm đêm nay sẽ bỏ qua cho cậu, bảo vệ hàm răng cho tốt.

"

"Diệp Tiện.

.

"

Diệp Tiện đang cùng Lý Gia Hoa nói chuyện, một giọng nữ mang theo tiếng khóc nức nở chen vào.

Diệp Tiện xoay mặt, đã nhìn thấy Khương Hân hốc mắt đỏ bừng, cô rất kinh ngạc, còn chưa kịp hỏi có chuyện gì thì đã bị cô ấy ôm lấy.

Diệp Tiện: ".

.

Tiểu Hân, chị làm sao vậy?"

Diệp Tiện ngoài mặt cố tỏ ra bình tĩnh, trong lòng lại cực độ hoảng sợ.

Trước mặt mọi người, cô nam quả nữ ôm ôm ấp ấp, cảnh này nếu bị bọn phóng viên vô lương trên mạng chụp được, fans CP không biết còn muốn sắp xếp bọn họ như thế nào đâu, lúc trước hắn còn có thể nói là tương tác bình thường giữa các nhân vật trong phim, nhưng hiện tại cũng đã đóng máy rồi, không dùng lý do đó được.

"Tôi không nỡ bỏ Cố Thần, càng.

.

không nỡ rời khỏi cậu.

"

Khương Hân ghé vào trong lòng hắn mà khóc, mượn cảm xúc thật của vai diễn mà toàn bộ đều bày ra, mặc cho ai nhìn vào cũng có thể nhìn ra cô thích Diệp Tiện.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.