Xuyên Thành Bạn Gái Cũ Của Tổng Tài

Chương 22: Câu Chuyện Cuộc Đời Nguyên Chủ




Chưa kết hôn mà đã có con, đây là điều mà chẳng ai mong muốn, nhưng tình huống lúc đấy của cô không cho phép cô phá bỏ cái thai này, dù bị suy dinh dưỡng hay là thiếu máu thì đều không thể phá thai được, nếu không thì sẽ ảnh hưởng đến tính mạng của người mẹ, huống chi lúc đó nguyên chủ lại gặp phải cả hai vấn đề cùng lúc.

Lúc kia cô đánh thằng bé cũng là do khi đó cô đang gặp phải rất nhiều vấn đề trong cuộc sống nên sinh ra căng thẳng quá mức. Cô chỉ đánh thằng bé duy nhất một lần đó.

Nhưng mà nguyên chủ không quan tâm và lạnh nhạt với Tiểu Trừng Quang lại là sự thật.

Nói chung lại, nguyên chủ có tội, nhưng tội của cô ấy không đến mức phải dùng sinh mạng để đánh đổi.

Trong nguyên tác, cô bị Đỗ Cảnh Khôn và Lưu Duệ bức ép phải đi diễn phim cấp ba, rồi bị đi bồi tiếp trong các loại tiệc rượu khác nhau, trở thành vật dùng để trao đổi lấy các lợi ích khác trong vòng tròn giải trí này, cuối cùng vì quá tuyệt vọng mà nhảy lầu chết. Sở Triều Dương thấy, Đỗ Cảnh Khôn quả là do tức giận quá mà điên luôn rồi.

Mấy bài hát cô dùng để tham gia thi tuyển lần này đều đã được tính toán kỹ càng cả, ngoại trừ dùng để tẩy trắng cho nguyên chủ thì còn thuận tay bôi đen tra nam Đỗ Cảnh Khôn nữa.

Ví dụ như hai bài hát [Quân cờ] và [Cô gái bị tổn thương], ý của Sở Triều Dương chính là đem nguyên chủ đặt ở vị trí người bị hại, bị tra nam kia làm cho tổn thương, rồi chờ đến khi thân phận của cô được phơi bày ra ngoài ánh sáng, không cần phải mang mặt nạ nữa, lúc đó tự nhiên sẽ có người xem lại các ca khúc cô hát ngày hôm nay và bộc lộ cảm xúc phẫn nộ thay cho cô.

Nếu như mọi người nói cô làm như vậy là có tâm cơ kỹ nữ thì cô cũng chỉ có thể nói lại rằng, một cô gái xuất thân từ cô nhi viện có thể yên ổn ở trong giới giải trí lâu như vậy, nếu cô ấy không có một tí tâm cơ nào thì mọi người sẽ tin hay sao?

Chỉ cần việc đó là không làm hại người khác thì Sở Triều Dương sẽ không cho rằng đó là sai.

Để chế tác lại được mấy bài hát trong thế giới trước của cô thì trước tiên cô dùng ghi-ta đánh qua những bài đó một lần để Trần Đan Ni giúp cô quay video lại, rồi sau đó viết ra giản phổ* và tìm người chế tác âm nhạc giữa trêи bản giản phổ đó.

*Giản phổ: là một hệ thống ký âm được sử dụng rất rộng rãi trong lĩnh vực âm nhạc tại các quốc gia ở châu Á

Chế tác ra được một bài hát không chỉ là soạn được bản nhạc của bài hát đó là xong mà còn phải nghe đi nghe lại nhiều lần để xem bài hát đó còn cần cải biên chỗ nào nữa không, thường thì mỗi phương thức biểu diễn khác nhau đều phải cải biên sao cho hợp các hoàn cảnh khác nhau, cải biên gồm rất nhiều việc phải làm, bạn có thể viết lại bài hát sau đó mới cải biên hoặc bạn cũng có thể trực tiếp cải biên dựa theo cảm hứng nhất thời. Tuy nhiên khi cải biên chỉ có thể cải biên lại ở trêи nhạc phổ, không thể nào chỉ huy cả dàn nhạc thử từng loại phương pháp cải biên được.

* MelMeow: Không biết Mel có dịch đúng không nhưng Mel nghĩ nó đại khái là như vậy @[email protected]

Thông thường, bản nhạc sau khi được cải biên xong sẽ dùng MIDI* để thu ra được một bộ âm thanh chân thật, sau đó sẽ dùng bộ âm thanh đó giao cho các nhà soạn nhạc chuyên viết các hợp âm dành cho các loại nhạc cụ khác nhau để nhạc sĩ chỉ việc đánh lại bài hát theo hợp âm đã được biên soạn từ trước đó. Sau đó sẽ hoàn thành một giai điệu hoàn toàn chuyển biến so với giai điệu gốc của bài hát.

*MIDI là phương thức giao tiếp kỹ thuật số sử dụng một ngôn ngữ chung giúp các nhạc cụ điện tử, các thiết bị âm nhạc hỗ trợ MIDI (gọi tắt là thiết bị MIDI) khác nhau trò chuyện, thấu hiểu nhau, truyền mệnh lệnh cho nhau và giúp nhau biểu đạt ý đồ thành âm thanh.

Sau khi các nhạc phổ cho từng loại nhạc cụ được biên soạn xong xuôi, chúng sẽ được phân phát đến từng nhạc sĩ trong dàn nhạc, và khi họ đều đã đánh trôi chảy bài hát thì mọi thứ đã sắp sửa hoàn thành.

Bước cuối cùng chính là cắt ghép các loại nhạc cụ vào từng phân đoạn khác nhau để chế tác ra nhạc đệm hoàn chỉnh cuối cùng cho bài hát.

Sở Triều Dương thấy cuộc đời của cô rất chi là may mắn, do cô tham gia tích cực các cuộc thi ca hát hồi cao trung nên khi cô lên đại học đã được rất nhiều trường danh giá gửi thư mời tuyển trực tiếp cô vào học, sau đó lại thuận lời từ đại học chuyển sang học chuyên nghiệp, tuy rằng trong quá trình đó cô đã suy sụp không biết bao nhiêu lần, nhưng cũng may cả kiếp trước lẫn kiếp này thì cô đều được hoạt động trong lĩnh vực âm nhạc.

Kỳ thật, từ sau khi xuyên qua đây cô cảm thấy như số cô càng ngày càng may lên, kiếp trước cô đã được sở hữu một chất giọng thánh thót tự nhiên, tựa như là thanh âm đến từ thiên tiên, đã vậy kiếp này cô còn được sở hữu thêm một dung mạo nghiêng nước nghiêng thành.

Mỗi lần cải biên đều phải để ý kỹ từng chi tiết nhỏ khác nhau, phải đem toàn bộ phần ghi âm của các loại nhạc cụ ra nghe đi nghe lại nhiều lần thì mới có thể tìm ra giai điệu được phối một cách hòa hợp hết sức có thể.

Tầm quan trọng của việc cải biên ca khúc là rất lớn, chúng ta có thể nhờ các bản cải biên khác nhau để tìm ra phong cách âm nhạc phù hợp nhất với ca khúc này. Và có một điều nữa là Sở Triều Dương đương nhiên không phải chỉ muốn chế tác ra một bài hát mà còn muốn thông qua đó tìm ra được một người bạn tri kỉ với cô trong tìm kiếm cảm hứng ca hát.

Cô có lục lại ký ức của nguyên chủ một chút thì phát hiện ở trêи phương diện này cô ấy hoàn toàn không có hiểu biết mấy, nên sau một hồi suy nghĩ cô quyết định gọi cho Dương tỷ, cũng chính là người đại diện cũ của nguyên chủ.

Thời điểm Dương tỷ nhận được điện thoại của Sở Triều Dương còn hết sức kinh ngạc, rốt cuộc thì cô đã giải ước với truyền thông Tinh Không, mà thanh danh của cô ở trêи mạng đang không được tốt cho lắm, các scandal về cô mãi vẫn chưa hạ nhiệt nên Dương tỷ còn nghĩ bây giờ Sở Triều Dương chưa gượng dậy nổi cơ, chắc hẳn lúc này gọi điện cho chị là muốn nhờ bộ phận công tác xã hội của chị một chút, nên từ lúc thấy Sở Triều Dương gọi điện cho chị kia là chị đã quyết định sẽ dùng bộ phận công tác xã hội của chị để giúp Sở Triều Dương lần cuối, thậm chí chị đang suy tính các phương pháp tẩy trắng cho cô.

Lại không nghĩ tới cô gọi điện cho chị chỉ để nhờ chị giới thiệu cho cô một người chế tác âm nhạc phù hợp.

“Người chế tác âm nhạc á?”

“Đúng vậy Dương tỷ, bây giờ em đang có một bài hát nên muốn tìm một người có thể chế tác được bài hát đó nhưng em lại không quen biết ai ở trong phương diện này, không biết Dương tỷ có thể giới thiệu cho em người nào phù hợp chút được không.” Âm thanh của Sở Triều Dương có hơi khách khí lại mềm mại, còn mang theo một chút cảm giác yếu thế và làm nũng.

Dương Vân Lam nghe có chút bất đắc dĩ, “Để chị tìm cho em đi.”

Từ năm Sở Triều Dương bước chân vào giới giải trí cho đến trước đây không lâu thì vẫn luôn đi theo Dương tỷ, có thể nói Dương tỷ chính là người tận mắt thấy cô từ một tiểu cô nương đơn thuần, thiên chân, khả ái từng bước một đi đến tình cảnh bị người người đuổi đánh như bây giờ.

Tuy rằng bây giờ chị không còn là người đại diện của cô nữa, nhưng nếu như có thể giúp một phen, Dương tỷ cũng sẽ bằng lòng. Nhưng với tình huống hiện tại của Sở Triều Dương, có thể nói là ai dính vào cô thì cũng sẽ bị vạ lây theo, cho nên phỏng chừng bây giờ chẳng có ai nguyện ý móc nối quan hệ gì với cô.

Điều này khá khó xử, nhưng thời điểm hai người nói chuyện qua điện thoại, chị lại đột nhiên nghĩ đến một người: Cổ Duệ Chính.

Thật ra hắn rất thích hợp.

Chị gần như là ngay lập tức gọi điện cho hắn.

Đáng tiếc, đầu bên kia vẫn luôn không có người nghe điện thoại, chị cũng không biết bên hắn có việc gì quan trọng phải làm hay không, nên liền đem số điện thoại của hắn gửi cho Sở Triều Dương và nói: “Chị vừa gửi số điện thoại và địa chỉ phòng làm việc của Cổ Duệ Chính cho em, em đi qua đó nhớ nói là chị giới thiệu cho em, còn phải nhớ tôn trọng họ.”

“Em biết rồi, cảm ơn Dương tỷ.” Sở Triều Dương đáp lại bằng thanh âm ngọt ngào điềm mỹ.

‘Ngọt miệng với tôi thì được ích gì? Nếu có thể ngọt miệng với Đỗ Cảnh Khôn một chút, làm nũng hắn một chút, thì cũng không khó khăn đến mức này.’ Dương Vân Lam chửi thầm trong lòng.

Tuy Sở Triều Dương không quen biết Cổ Duệ Chính nhưng cô cũng nghe qua đại danh của hắn ở trong ký ức của nguyên chủ.

Cổ Duệ Chính vốn là đại tài tử ở trong giới âm nhạc, hắn vì bạn gái Lư Du Nhiên mà viết nên bao nhiêu bản tình ca nổi tiếng, hai năm trước đã tự mình sáng tác cho Lư Du Nhiên một album quốc dân là [Thiên sứ], cũng chính nhờ album này đã làm Lư Du Nhiên thành công nổi tiếng trong giới giải trí, trở thành Tiểu thiên hậu trong mảng ca hát.

A, bây giờ hắn còn có một thân phận khác, đó chính là bạn trai cũ của Tiểu thiên hậu Lư Du Nhiên, là tra nam nổi tiếng lừng lẫy khắp giới giải trí, nếu so sánh, mức độ đen của hắn và Sở Y Huyên có thể coi như là người tám lạng, kẻ nửa cân.

Sau khi Lư Du Nhiên nổi tiếng nhờ tác phẩm album kia, hắn và Lư Du Nhiên có xảy ra một chút mâu thuẫn, nhưng Lư Du Nhiên còn chưa hết tình cảm với bạn trai, luôn đối với hắn si tình bất hối.* Nhưng trong lúc Lư Du Nhiên đi công tác ở xa, hắn cư nhiên lại đi lăng nhăng ở bên ngoài với các nữ nhân khác, toàn bộ quá trình đều bị bên truyền thông chụp được và công khai ra bên ngoài. Lúc đó, Lư Du Nhiên đã quá mức thương tâm nên mới quyết định chia tay với hắn, điều đó làm cho người xem đại kɧօáϊ nhân tâm.**

*Đắm mình vào tình yêu và quyết không hối hận.

** Đại kɧօáϊ nhân tâm: Lòng người hả dạ.

Càng họa vô đơn chí* hơn là, sau đó không lâu, bài hát mà hắn tham gia thu âm lại bị kiện cáo là đạo nhái tác phẩm. Điều đó ngay lập tức lại làm cộng đồng mạng dạy sóng cả lên.

*Họa vô đơn chí: Tai họa không bao giờ đến một mình

Bây giờ, hắn và Sở Triều Dương coi như giống nhau, sự nghiệp đều đã bị hủy hoại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.