Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 491




“Bề ngoài thanh cao vô tội, trong xương cốt lại có kinh nghiệm phong phú, giỏi nhìn mặt người khác, đặc biệt là biết câu dẫn đàn ông. Trong ngoài không đồng nhất với nhau, loại người này người ta gọi là Bạch Liên Hoa, cả nam lẫn nữ đều có. Vì vậy, chị hai, chị vẫn nên cẩn thận hơn một chút, đừng để bị người ta lừa.”

Cố Vân Thải chỉ cảm thấy kiến thức mình thật sự quá nông cạn, nên cô mới không thấy thế gian này hung hiểm đến nhường nào. “Đàn ông cũng biết dùng cách này sao?”

"Có, vị Hàn tiên sinh này cũng chính là một điển hình nha. Anh ta biết rõ người bạn gái cũ này hiện đang cùng với người đàn ông khác ở chung một chỗ với nhau, mà còn cố ý chạy tới đây để cướp hôn. Anh ta còn nói cái gì mà cám ơn anh đã giúp tôi chiếu cố cô ấy, những lời này cũng đủ hạ gục lòng người khác rồi nha.” Cô dạy học tại chỗ, lấy ví dụ thực tế trước mắt để dạy các anh chị tình trường thế thái, đây cũng coi như là giá trị cuối cùng của đôi phế phẩm này đi.

Cố Hải Ba thương hại nhìn anh trai mình, thật sự muốn mở to hai mắt của anh ấy ra nhìn xem, bên trong đó có bụi hay không? "Em gái, em không sợ anh bị người ta lừa sao?"

“Con trai chịu thiệt một chút cũng không sao." Cố Vân Khê chỉ cảm thấy thế đạo này vẫn luôn hà khắc với phụ nữ mà thôi.

Phụ nữ sai lầm liền bị xem như là vạn kiếp bất phục, còn đàn ông thì vẫn còn có thể cứu vãn lại. . Truyện Full

“Làm người thì không thể thiên vị như vậy được.” Cố Hải Ba thật sự là rất bội phục em gái mình nha, cô quả nhiên là nói được làm được.

Ánh mắt Yến Thanh Thanh lóe lên vẻ quái dị, cô ta thét lên nói: "Hải Triều, anh thấy chưa? Bọn họ ở trước mặt tôi còn chửi bới tôi như vậy, thậm chí còn không coi tôi ra gì......”

Ai ngờ, Cố Hải Triều không nhịn cô ta: "Không phải cô nói yêu tôi sao? Cô nguyện ý vì tôi mà làm bất cứ chuyện gì sao? Vậy thì em trai em gái tôi chỉ mới nói cô mấy câu, cô liền tính toán chi li như vậy? Nếu cô thật sự yêu thương bao dung tôi, thì vì tấm chân tình này, chịu ủy khuất một chút cũng có sao? Cô là thay đổi hay ngay từ đầu đã muốn lừa gạt tình cảm của tôi?”

Anh đây là bị hắc hóa rồi sao?!

Yến Thanh Thanh:...

Sắc mặt Hàn Dịch khó coi, nói: "Người Thanh Thanh yêu là tôi, cô ấy là một người độc lập, ai cũng không thể ép buộc cô ấy được. Anh vẫn nên chấp nhận sự thật là mình đã thất bại đi.” Anh ta nói xong liền ôm bả vai Yến Thanh Thanh đi vào trong, còn cố ý nói: "Thanh Thanh, đi, chúng ta đi đăng ký kết hôn thôi.”

Yến Thanh Thanh nửa đẩy nửa đi về phía trước, còn không quên quay đầu lại, nửa dịu dàng nửa bất đắc dĩ nói một câu: "Hải Triều, tôi không xứng đâu. Anh nhất định có thể tìm được một người phụ nữ yêu anh, cô ấy nhất định sẽ tốt hơn tôi. Anh hãy quên tôi đi.”

Người phụ nữ này cũng quá giả tạo, Cố Vân Thải nhìn mà không khỏi muốn nôn ra, đã chạy theo người khác còn muốn anh trai cô phải nhớ mãi cô ta không quên? Lần đầu tiên cô cũng muốn đánh người nha!

Cố Hải Triều thống khổ nhắm mắt lại, khóe mắt mơ hồ có ánh nước đọng lại. Ha ha ha ha, anh sống tới từng tuổi này lại thành một câu chuyện cười cho người ta.

Lúc mở mắt ra, ánh mắt của anh nhìn bọn họ cũng đã thay đổi, không còn ôn nhu như trước: "Cô đã suy nghĩ kỹ chưa?”

“Thực xin lỗi.” Yến Thanh Thanh ôn nhu nhìn anh, nói thế nào thì anh cũng là một cái máy rút tiền tự động của cô ta mà thôi.

Lại là một tiếng thực xin lỗi này đã triệt để chọc giận Cố Hải Triều: "Vậy cô đem tiền trả lại hết cho tôi đi. Năm vạn học phí, ba vạn hoạt động phí, mấy ngày nay cô còn chi tiêu thêm vé máy bay khoảng một vạn, bồi thường một vạn tiền tổn thất tinh thần cho tôi nữa. Tôi cũng không cần cô trả mấy cái râu ria bên ngoài làm gì, làm tròn là mười vạn đi."

Lời này vừa nói ra, toàn trường đều yên tĩnh.

Ánh mắt Cố Hải Ba sáng lên, anh trai của cậu cuối cùng cũng đã trở lại rồi.

Đối với loại tiện nhân này nên trị như vậy.

Biểu tình ôn nhu trên mặt Yến Thanh Thanh đến bây giờ cũng không giữ được nữa, cô ta tức giận kêu lên: "Cái gì? Anh sao có thể như vậy chứ? Đó đều là do anh tự nguyện đưa cho tôi. Lại nói, anh là đàn ông mà lại không biết xấu hổ muốn tôi bồi thường tinh thần cho anh sao? Hôm nay cũng xem như là tôi đã thấy rõ bộ mặt thật của anh rồi. Đúng là keo kiệt ích kỷ, đáng đời không ai yêu.”

Cô ta trăm triệu lần không nghĩ tới người đàn ông trước kia luôn ngoan ngoãn phục tùng cô ta lại là người như vậy, tại sao chứ? Quả nhiên là nhà giàu mới nổi, tất cả chỉ biết đến tiền, đúng là thấp kém.

Cố Hải Triều dù thế nào cũng là người đã làm ăn vài năm, anh chỉ dùng một mảnh chân thành với người mình thích, chứ anh không phải là kẻ ngốc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.