Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 391




Tề Thiệu nhíu mày, nói: "Em rất coi trọng công ty ASML này sao?”

Cố Vân Khê vô cùng kiên định gật đầu, "Đúng, nó rất nhanh sẽ trở thành lão đại trong ngành công nghiệp máy khắc quang này.”

Cô chỉ là thuận miệng nói mà thôi, nhưng việc cô vô tình đem tương lai của ngành công nghiệp máy khắc quang tiết lộ cho hắn biết, cô hoàn toàn không biết điều này có ý nghĩa gì cho tương lai sau này.

Đối với cô ấy, đây chỉ là lẽ thường.

Nhưng Tề Thiệu đột nhiên nói, "Cái này đơn giản.”

“Đơn giản?”

Tề Thiệu ngữ khí bình thản nhưng lời nói ra làm cho người ta không khỏi chấn động, "Trước tiên rót vốn, trở thành cổ đông của công ty này.”

Cố Vân Khê mở to hai mắt, nói: "Tề Thiệu, ý tưởng này rất hay, bất quá, chuyện không có dễ dàng như vậy, một, người ta chưa chắc yêu cầu về tài chính..."

Tề Thiệu thản nhiên nói, "Vậy để cho họ cần chúng ta đi, chỉ cần tấn công vài lần làm cho tài chính của nó dần sụp đổ là được.”

Vừa tàn nhẫn, lại vừa sát phạt quyết đoán, đây mới là bản tính của Tề Thiệu.

Hoắc Vân Sơn không dám tin nhìn bọn họ, tam quan của anh đều muốn sụp đổ rồi nha, hai người bọn họ đang thảo luận cái gì vậy chứ?

Người ta không cho đầu tư, vậy thì phá hư nó, làm cho đến khi nào đối phương đồng ý mới thôi, đây không phải là lưu manh sao?

Một người dám nói, một người dám nghe, họ cũng thật là kiêu ngạo nha.

Lực sát thương của thiên tài đều đáng sợ như vậy sao?

Bất quá, có thể bọn họ chỉ là nói miệng nói một chút mà thôi. Dù sao bọn họ cũng không có năng lực để làm chuyện đó, tuy Tề Thiệu anh không quen, khó mà nói hắn có dám làm hay không, nhưng Cố Vân Khê là một người rất có chừng mực, hẳn là sẽ không làm như vậy…. Ai nha, trong khoảng thời gian ngắn, Hoắc Vân Sơn có chút không thể xác định, dù sao bọn họ đều là kẻ điên hết!

Cố Vân Khê giơ ngón tay cái lên với Tề Thiệu, trâu bò, không hổ là dân chuyên học tài chính, hiểu rõ được hết lý luận của giai cấp tư bản rồi đi.

“Suy nghĩ không tồi, tôi thấy phương án này rất khả thi.”

Thương trường như chiến trường, tuy nơi đó không có khói thuốc súng, nhưng lại tàn khốc vô cùng. Nhận được sự ủng hộ của cô, Tề Thiệu hưng phấn không thôi, hắn biết, mặc kệ hắn làm chuyện kinh tâm động phách đến như thế nào, cô đều sẽ hiểu hắn, sẽ bao dung cho hắn, rồi sẽ ủng hộ hắn. Vì suy cho cùng, bọn họ là cùng một loại người.

"Em chỉ mới nói lý do thứ nhất, vậy cái thứ hai đâu?"

"Cái thứ hai, là cần rất nhiều rất nhiều tiền.”Cố Vân Khê cho biết, có tiền là có thể đầu tư tất cả chuyên ngành họ muốn, đầu tư vào các công ty có tiềm năng trong tương lai, làm cổ đông của công ty họ.

“Ừm, ý tưởng đã có, vậy chúng ta bắt đầu lập kế hoạch triển khai thôi.”

Có tiền, muốn tự mình làm máy tính siêu tân tiến cũng được, muốn tự mình làm máy khắc quang, làm chip cũng được.

Tề Thiệu từ nhỏ đến lớn đều không thiếu tiền, cho nên đối với nhu cầu vật chất của bản thân cũng không lớn, nhưng nếu là Cố Vân Khê muốn, vậy hắn sẽ đi làm.

"Để tôi kiếm tiền, chúng ta sẽ thành lập một công ty đầu tư, trước mắt trong và ngoài nước đều có cơ hội tốt. Lại nói tôi và em đều muốn đến nước M học, vậy trước hết chúng ta đi nghiên cứu phố Wall đi."

Ánh mắt Cố Vân Khê sáng lên, kiếp trước cô từng viết một bài luận văn về phố Wall, cũng đã từng tra qua rất nhiều tư liệu liên quan, vài điểm mấu chốt của thành phố này cô cũng nhớ được mang máng, nếu có thời gian tìm hiểu, cô sẽ biết rõ hơn về thành phố này.

Bọn họ rất nhanh liền nhất trí, quyết định chinh phục Wall Street trước tiên.

“Cái này rất có thể đi, anh cũng biết tôi rất coi trọng thị trường chứng khoán trong nước, cách đây không lâu tôi còn kiếm được một gần trăm triệu trên thị trường này…”

Nói đến đây, Tề Thiệu nghe vây có chút oán giận, "Em không muốn động đến tiền của tôi sao?”

“Ha ha, tôi sợ mình lỡ tay làm mất tiền anh, nên trước tiên lấy tiền của mình thử nước. "Cố Vân Khê tươi cười ngọt ngào cầm lấy một quả quýt, nói: "Để tôi bóc trái cây cho anh nha.”

Cô hiếm khi ân cần như vậy, cười còn ngọt mang vẻ lấy lòng như vậy.

Tề Thiệu không nhịn được đưa tay lên xoa xoa khuôn mặt tươi cười của cô, sao cô lại có thể đáng yêu như vậy chứ?

Hắn tiện tay nhận lấy quả quýt, "Để tôi làm cho, không phải em ghét nhất là khi bóc vỏ bị dính nước vào tay sao?”

Cô thà rằng không ăn, cũng nhất quyết không muốn bóc vỏ quýt, đặc biệt là chán ghét cái loại cảm giác dính dính trên tay mình.

Cố Vân Khê vui vẻ nâng cằm lên bảo hắn bóc, mỗi một loại chi tiết vui vẻ nho nhỏ này của cô hắn đều chú ý tới, hắn thật sự rất thích cô.

Tề Thiệu bóc quýt ra, tinh tế bóc vỏ quýt màu trắng, lúc này mới chia hơn phân nửa quả cho cô ăn.

"Đối với công ty trong nước mà nói, chúng ta phải tìm một người đại diện cho công ty mình, em cảm thấy ai thích hợp nhất? Tôi thì sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.