Xuyên Thành Bá Tổng Bắt Cóc Pháo Hôi

Chương 25




Beta: NKHA

🌱

Dù trong lòng buồn bực muốn chết nhưng Cao Gia Hiên vẫn nặn ra một nụ cười. Hắn yếu ớt mở miệng.

"Vinh tổng tới tìm tôi là vì chuyện này?" Coi như anh đẹp trai hơn tôi nhưng tôi coi trọng ai là tự do của tôi mà nhỉ?

Không đúng.

Cao Gia Hiên bỗng nhiên cảnh giác một chút. Vinh Tình có phải là muốn đoạt người với mình không?

Ánh mắt gì vậy em trai?

Cảm nhận được ánh mắt của Cao Gia Hiên, Vinh Tình lập tức cảnh giác. Anh lập tức lấy điện thoại ra, như có như không mở màn hình nền lên.

Nhìn đi!

Thưởng thức đi!

Tôi tốt như vậy đấy!

Giúp đánh bóng đôi mắt của cậu!

Cao Gia Hiên xác thật đã thấy màn hình nền của anh. Nhưng mà hắn vẫn theo bản năng hỏi.

"Anh là fans của Lâm Kích?" Trong giọng nói của hắn mang theo một tia cổ quái. Hắn lại nhớ đến lời vừa rồi Vinh Tình hỏi, tức khắc cảm thấy hứng thú.

À hiểu rồi! Thì ra là như vậy! Chẳng lẽ Vinh Tình tới đây là để xin hắn phóng cho Lâm Kích một con ngựa?

Vừa nghĩ như thế, Cao Gia Hiên bỗng nhiên cảm thấy cả người đều nhiệt huyết sôi trào. Đóa hoa lạnh lùng trong mắt nhóm nữ thần ngày xưa, hôm nay không phải cũng tới xin mình sao?

Khà khà khà! Ngẫm lại cũng có thể thổi phồng một năm!

Cao Gia Hiên tràn ngập hứng thú, giả vờ như vô tình nhìn chằm chằm vẻ mặt Vinh Tình.

Kíƈɦ ŧɦíƈɦ nha! Chỉ cần Vinh Tình nói phải, vậy chẳng phải là mình có thể báo thù cho năm đó sao?

Tâm tình tức khắc trở nên kích động khó nhịn rồi!

Vinh Tình không hiểu được nhìn hắn, giọng điệu cổ quái.

"Người của công ty mấy người mà cậu cũng không biết? Cậu ấy là nam chính tôi đập vào 3000 vạn mới bắt được."

Đủ 3000 vạn đó! Tiểu Cao tổng cậu vậy mà không biết? Cậu không làm việc đàng hoàng!

Cao Gia Hiên nghẹn một chút. Hắn đương nhiên.... Biết chứ.

Nhưng Cao Gia Hiên vẫn mạnh miệng, "Vậy thì sao?"

Vinh Tình rốt cuộc tới làm gì?

Vậy mà còn không hiểu?

Vinh Tình buồn bực, tốt xấu gì cậu cũng là nửa bá tổng rồi sao đầu óc thương nghiệp với ý thức lại kém như vậy hả?

"Vậy nên vì sao cậu lại để người khác cọ nhiệt độ của cậu ấy để xào CP?" Vinh Tình sợ hắn nghe không hiểu, còn nói thêm một câu.

"Cậu cảm thấy 3000 vạn của tôi là đưa cho cậu xài sao?"

Đó là tôi đập cho tiểu chó săn để nâng cậu ấy lên!

Cậu lại dám cọ nhiệt độ của tiểu chó săn của tôi?

Không biết xấu hổ!

Lần này Cao Gia Hiên cuối cùng cũng nghe hiểu. Hắn khẽ cắn môi, một bên thầm hận bản thân không có cơ hội, một bên ngoài cười nhưng trong không cười.

"Tôi đương nhiên biết chuyện này, chỉ là cái này rõ ràng là cục diện hai bên đều thắng Vinh tổng sẽ không ngay cả chút phong thái đó cũng không có đi? Công ty cũng là muốn tốt cho Lâm Kích, tuy rằng diễn xuất của cậu ấy rất giỏi nhưng độ nổi tiếng xác thật vẫn luôn không tốt lắm."

Những lời này là sự thật. Nhưng cũng là nói xạo. Nhiều biện pháp như vậy, tại sao cứ một hai phải xào tin với một minh tinh chỉ dựa vào độ nổi tiếng? Một người phái diễn xuất xào tin cùng một lưu lượng trẻ, ai là người đắc ý còn cần phải nói sao?

Vinh Tình thấy hắn còn đang giả ngu lập tức có chút khó chịu.

"Tiểu Cao tổng hình như không quá hiểu rõ về mấy thứ trong giới này, nhưng mà tôi có thể hiểu được, rốt cuộc hơn phân nửa công ty không do cậu quản lý nên nghiệp vụ không thuần thục cũng là bình thường."

Gϊếŧ người gϊếŧ tâm!

Một chiêu này, anh dùng vô cùng tốt!

Cao Gia Hiên thiếu chút nữa bị gϊếŧ đến nôn ra máu.

Hắn nghiến răng nghiến lợi, cái tên Vinh Tình này! Vẫn đáng giận giống hệt năm đó! Anh tưởng tất cả mọi người đều xuất sắc giống bản thân mình sao, như vậy có quá đáng không! Đúng là không phải người mà!

"Vinh tổng muốn gì không bằng cứ nói thẳng đi, tuy rằng tôi quản lý không nhiều bằng Vinh tổng nhưng việc trong công ty rất bận, thời gian của tôi cũng rất gấp."

Nói cho cùng thì mình xài chiến thuật lui lại không được sao! Chờ ông già đưa hết cổ phần cho mình, mình lại đến chiến!

Vẻ mặt Cao Gia Hiên dữ tợn nghĩ.

Tên này không dễ lừa như tên ngốc nghếch Tống Hiền kia!

Vinh Tình có chút tiếc nuối.

Nhưng mà không quan trọng! Thủ đoạn lừa dối anh có rất nhiều!

"Tiểu Cao tổng gấp cái gì? Cậu cũng nói, cậu chưa quản lý được nhiều mà. Nếu vậy, tiểu Cao tổng có nghĩ tới làm sao mới có thể nắm giữ tất cả quyền lực trong tay nhanh hơn không?"

Vinh Tình cười như không cười, lời nói ám chỉ.

Mới đầu Cao Gia Hiên nghe không hiểu nhưng vừa thấy vẻ mặt Vinh Tình, hắn bỗng nhiên phản ứng lại.

"Ý Vinh tổng là?"

Hắn bỗng nhiên bị suy đoán trong đầu mình làm cho sợ hãi, nhưng càng nhiều hơn chính là một loại vui sướng không thể nói rõ!

Nếu đúng như suy nghĩ của hắn thì một Tiêu Tử Kỳ tính là cái gì!

Vinh Tình nhe răng cười, phát ra khí chất bá tổng vô cùng nhuần nhuyễn.

"Tôi gần đây tương đối rảnh rỗi, nếu tiểu Cao tổng có hứng thú vậy chúng ta hợp tác một chút cũng không phải không thể. Nhưng mà tôi thật ra không quá yêu thích người tên Tiêu Tử Kỳ này, tiểu Cao tổng có lẽ còn không biết, lúc trước người này không những bám tôi xào tai tiếng mà bên phía Tống Hiền cũng từng có chút tin tức với người này."

Nói đạo lý đi, mỗi ngày bạch liên hoa đều có tai tiếng bay đầy trời, đôi mắt của mấy người đều bị mù sao! Hay là do yêu vào nên mắt không phân biệt được?

"Tống Hiền?"

Cao Gia Hiên kinh ngạc, cái này thì có quan hệ gì với Tống Hiền?

Vinh Tình tấm tắc làm lạ, tiểu Cao tổng này thật sự không biết?

Anh nghĩ rồi tiện tay mở tin tức trợ lý Hà vạn năng vừa gửi qua cho Cao Gia Hiên nhìn. Trên tin tức này đúng lúc viết Tống Hiền nhiều lần đưa cà phê đến đoàn phim an ủi Tiêu Tử Kỳ. Cách hành văn của tòa soạn không tồi, tuy rằng bình dị nhưng cũng không khoa trương không phóng đại, ngược lại còn làm bài viết có tính chân thực cao hơn.

Cao Gia Hiên xem hết từ đầu đến cuối xong, bỗng nhiên cảm thấy trên đầu mình xanh mướt. Hắn nghiến răng nghiến lợi.

"Vinh tổng, mấy cái này là thật?" Tiêu Tử Kỳ thật sự có một chân với Tống Hiền?

Vinh Tình hơi mỉm cười, chuyển đề tài.

"Gần đây cậu biết có một cái thủy cung sắp khai trương không?"

Cao Gia Hiên nhíu mày, đề tài sao lại bỗng nhiên nhảy đến cái này?

"Biết, đó không phải hạng mục của ông Tống sao?"

Lúc ấy hắn thật sự đúng là có chút muốn nhúng tay vào, nhưng mà vừa nghe ông Tống ra trận hắn liền tắt luôn tâm tư này. Mấy tên cáo già khác cũng không thể đánh bại được, tư bản như hắn thì tính là gì.

"Vậy cậu có nghe nói cái thủy cung đó hiện tại là của tôi không?"

Vinh Tình lặng lẽ hít sâu một hơi, ngực dựng thẳng.

Thời điểm khoe giàu tới rồi! Nhanh! Tới khen ngợi tài lực của papa đi!

"Của cậu?"

Hai chữ này của Cao Gia Hiên gần như bị chấn động. Hắn hoàn toàn không để ý, ngược lại tiếp tục nói, "Sao lại biến thành của cậu?"

Tên Vinh Tình này thật sự không phải con của ông trời đó chứ! Quá vô lý!

Nào nào nào!

Nhìn đôi mắt thù hận này đi!

Vinh Tình ưỡn ngực đợi nửa ngày cũng không chiếm được đáp án khiến mình vừa lòng, ngực anh giống như khinh khí cầu bị bay hơi, từng chút xẹp xuống.

Vinh Tình xua tay, vẻ mặt đắc ý.

"Đây là phí cố vấn chia tay của tôi! Tống Hiền lúc trước bị Tiêu Tử Kỳ mê hoặc đến xoay vòng, hiện tại đã thanh tỉnh! Đây là tạ lễ ông Tống cho tôi!"

Còn chuyện công ty nhỏ cũng không cần lấy ra nói nữa, không đáng bao nhiêu tiền

Cao Gia Hiên nhếch miệng, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên nói cái gì mới tốt. Sau một lúc lâu, hắn mới hơi buồn bực, trên mặt cũng không còn kiêu căng ngạo mạn lúc đầu.

"Tiêu Tử Kỳ kia thật sự không tốt sao?"

Hắn mới đầu còn cảm thấy có chút đắc ý, ngoài Tiêu Tử Kỳ ra, hắn đúng thật là chưa được người nào theo đuổi chân thành như vậy. Hơn nữa hắn đã 27 rồi mà còn chưa nói chuyện yêu đương bao giờ, mấy lần yêu thầm trước kia đều không bệnh mà chết, thật vất vả mới được người khác theo đuổi vậy mà còn không phải người tốt!

Vinh Tình giống như thấy được một con chó săn lông vàng kiêu ngạo biến thành chó con, anh đột nhiên có chút đồng cảm như bản thân cũng bị.

Không phải cũng vậy sao? Nếu không phải bá tổng tức chết làm anh xuyên qua, thì bá tổng cũng khác gì Cao Gia Hiên đâu?

Vinh Tình thổn thức. Anh dâng lên một tia đồng cảm, ý đồ an ủi.

"Cậu hiện tại đã thấy rõ, hành động bây giờ cũng không muộn. Nhưng mà tôi thật ra lại rất tò mò, Tiêu Tử Kỳ làm sao cám dỗ được cậu vậy?"

Nói đạo lý chút, tiểu Cao tổng dù gì cũng có chữ tổng, Tiêu Tử Kỳ sao có thể dễ dàng cám dỗ như vậy?

Cao Gia Hiên ngẩng đầu, có chút buồn bực gãi tóc.

"Cậu đừng nói là cám dỗ, là tôi vô tình biết cậu ấy."

Tuy rằng Tiêu Tử Kỳ là người trong công ty hắn, nhưng hắn cũng chỉ biết là có người như thế mà thôi. Hắn và Tiêu Tử Kỳ chính thức gặp mặt là do sau khi kết thúc một bữa tiệc tối trước đó không lâu, hắn uống hơi nhiều nên đứng dựa lên xe chờ tài xế trong nhà đến đón.

"Lúc đó cậu ấy hình như cũng uống nhiều, cho rằng xe của tôi là xe của cậu ấy nên muốn lên xe." Cao Gia Hiên nói, "Khi đó tôi cũng uống hơi nhiều, nhìn thấy bộ dạng cậu ấy dễ thương nên muốn đùa một chút."

Sau đó cứ như vậy mà quen biết, hắn còn cảm thấy Tiêu Tử Kỳ rất chân thật rất đáng yêu.

Sau khi Vinh Tình nghe xong chỉ cảm thấy nhóm bá tổng này thật sự là một lời khó nói hết. Chính anh cũng không nói được. Cái tên ngốc nghếch Tống Hiền kia nhìn thì rất thông minh nhưng trên thực tế lại là một tên ngốc, bị Tiêu Tử Kỳ chơi đến xoay vòng, địa vị chỉ là lốp xe dự phòng cho Tiêu Tử Kỳ còn đắc ý.

Cao Gia Hiên, cũng không tốt hơn chỗ nào.

Vẻ mặt của anh quá mức "một lời khó nói hết" làm Cao Gia Hiên có chút thẹn quá hóa giận.

"Ánh mắt này của cậu là có ý gì!"

Vinh Tình thổn thức, nghĩ nghĩ lại đến gần vỗ vai hắn.

"Tôi cảm thấy ăn đậu hũ làm não bị chê cười hơn là ăn hạt óc chó, nếu thật sự không được, cậu ăn óc heo óc thỏ đi?"

Cũng không biết ăn óc có bổ sung được trí tuệ hay cảm xúc gì không nữa?

"Vinh Tình!"

Cao Gia Hiên hiện tại rất muốn liều mạng đánh người này một trận!!!

"Đừng kích động, trước tiên để tôi hỏi cậu." Vinh Tình cẩn thận phân tích cho hắn, "Xe của cậu bao nhiêu tiền một chiếc."

Cao Gia Hiên sửng sốt, "Cậu hỏi chiếc nào?"

?

Em trai?

Sao cậu lại thế này?

Muốn khoe giàu sao?

Papa có mấy cái gara ngầm đó!!!

Cậu có không!

Có không?!

Có lẽ là do ánh mắt Vinh Tình quá mức nguy hiểm, Cao Gia Hiên giật mình vội vàng nói.

"Hôm đó là tiệc tối thương mại nên ba tôi cho tôi chạy xe của lúc trước của ông ấy, hơn một ngàn vạn."

Vinh Tình gật đầu, lại hỏi.

"Tiêu Tử Kỳ nói, cậu ấy nhận nhầm xe của cậu thành xe của mình?"

Cao Gia Hiên còn chưa ý thức được gì, theo bản năng gật đầu.

Vinh Tình hận sắt không thành thép.

"Cậu là ông chủ của Tiêu Tử Kỳ, cậu cảm thấy tiền Tiêu Tử Kỳ kiếm được có thể mua nổi một chiếc xe hơn một ngàn vạn sao? Hay là cậu cho rằng cậu ấy không dùng tiền để ăn uống mà chỉ để dành mua xe sao?"

Cao Gia Hiên như mới tỉnh mộng!

Đúng vậy! Hơn một ngàn vạn đó!

Tuy rằng Tiêu Tử Kỳ là lưu lượng trẻ nhưng tiền bạc của cậu ta đều do công ty quản lý, ngay cả nổi lên trong hai năm đó thì cậu ta cũng không thể nào có nhiều tiền như vậy, một lần mua chính là siêu xe hơn một ngàn vạn sao?

Càng đừng nói là xe đó có danh tiếng khá cao, căn bản không mua được!

Vinh Tình đau đớn nói.

"Hiện tại cậu biết, bản thân bị mắc bẫy chưa?"

Cao Gia Hiên:....

Cao Gia Hiên muốn tự kỷ.

Vinh Tình thấy vẻ mặt hắn, nhanh chóng gửi tin nhắn cho trợ lý Hà.

[Bên này đã thu phục xong, có thể động thủ.]

Hà Khiêm nhận được tin nhắn đẩy mắt kính, ngồi trước máy tính bắt đầu gõ bàn phím gửi mệnh lệnh đi.

~~~~

Tác giả có lời muốn nói:

Vinh Tình: Tên ngốc nghếch nào dám ăn vạ xe của papa nói là của hắn, xem tôi có đánh chết hắn không!!!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.