(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Kiều Nại dựa vào lòng ngực Hình Sâm, da thịt cả hai dán sát vào, phảng phất còn nghe được nhịp tim của nhau, tần số đập gần như giống nhau nhanh và mạnh mẽ, khiến người nghe dần đỏ mặt.
Không lâu sau tiếng nói trầm thấp của đối phương vang lên trên đầu: "Đừng sợ."
Cảm giác an toàn trong phút chốc nổ tung, Kiều Nại nhỏ giọng nói: "Cảm ơn."
Giọng nói của cô nhỏ nhẹ như mèo con chưa cai sữa, chọc cho đáy lòng Hình Sâm dần mềm nhũn.
Lúc nãy khi Kiều Nại trượt đến khúc cuối, đã tỏ ra bộ dáng mặc kệ số phận cho trời, cư dân mạng vừa buồn cười vừa lo lắng, nhưng Hình Sâm không chỉ vững vàng đỡ cô mà còn bế lên theo kiểu công chúa, bộ mặt lạnh lùng thường ngày như đã tan rã, thay vào đó đã biến thành nụ cười nhàn nhạt, trong nhất thời khung bình luận liền bị ngọt đến ngây người.
[A a a a a a a a a a a a a !]
[Cười! Hình Sâm ôm Nại Nại rồi cười!]
[Lượng đường quá cao rồi lượng đường quá cao rồi! Ngọt chết rồi!]
[Cái ôm này cũng quá đáng yêu rồi!]
Hình Sâm lập tức bế Kiều Nại cách xa cửa cầu trượt hai bước, sau đó mới chậm rãi đặt Kiều Nại xuống, anh lập tức nhìn thấy khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của cô, lo lắng hỏi: “Sặc nước?”
Kiều Nại hơi xấu hổ khẽ lắc đầu, Hình Sâm khó hiểu chớp mắt, đột nhiên tầm mắt liếc lỗ tai đang đỏ ửng của Kiều Nại, ánh mắt cũng dần ấm áp hơn.
[Ha ha ha Nại Nại đang xấu hổ có phải không!]
[Bị phát hiện, bị Sâm Sâm, phát hiện rồi!]
[Cảm giác Sâm Sâm đang rất vui vẻ (đầu chó)]
Sau khi hoàn thành tốt nhiệm vụ sẽ có chút thời gian rảnh rỗi, hai người họ đi lấy vòng bơi và súng bong bóng, đi lung tung không có mục tiêu rồi va vào một quán kem, đột nhiên mắt Kiều Nại sáng lên.
Hình Sâm: "Muốn ăn vị gì?"
Kiều Nại: "Sữa chua dâu! Hoặc là matcha cũng được!"
Trùng hợp là chỗ này vị nào cũng có, chủ tiệm liền im lặng nhìn Hình Sâm, dường như muốn hỏi mua cái nào.
Cái này thì có gì cần suy nghĩ? Hình Sâm nói thẳng: "Mỗi vị lấy một phần."
Trong lúc chờ đợi, kế bên có một đứa nhỏ đang nũng nịu đòi mẹ mua một ly kem.
Đứa nhỏ: “Mẹ ơi, con muốn ăn kem, mẹ mua cho con đi!”
Mẹ: "Không được, vừa nãy con đã ăn một ly rồi mà."
Trong thoáng chốc vẻ mặt đứa nhỏ vô cùng ủy uất, có lẽ là đang nghĩ thấy cũng đúng, kết quả là vừa quay qua liền thấy kem của Kiều Nại đã làm xong.
Hình Sâm nhận hai ly kem từ tay chủ tiệm, lập tức quay đầu đưa hết cho Kiều Nại, một tay Kiều Nại cầm vị sữa chua dâu, tay còn lại cầm vị matcha, muốn ăn cái nào thì ăn cái đó! Cực kỳ thỏa mãn!
Đứa nhỏ lập tức la lên khóc nức nở: “ Tại sao chị ấy có thể ăn tới tận hai ly! Còn con thì chỉ được ăn một ly! Con không quan tâm, con cũng muốn ăn!"
Kiều Nại: "...!"
[Hahaha, hành động này khiến Kiều Nại nhìn ngây người]
[Đúng đúng, tại sao Nại Nại có thể ăn tới tận hai ly? Hì hì hì...]
[Tại sao trẻ con nào cũng tò mò như vậy, chờ em lớn lên sẽ hiểu (đầu chó)]
Cũng may, Kiều Nại phản ứng nhanh, vội vàng đưa ly kem trong tay cho Hình Sâm, lập tức nhận được ánh mắt biết ơn từ người mẹ.
Nhưng mà, Hình Sâm hoàn toàn không để ý đến đứa nhóc nghịch ngợm đó, khi anh thấy tay Kiều Nại đang trống, anh lập tức đưa súng bong bóng cá voi màu hồng, cũng giải thích: “Đây là món quà từ ông chủ khi tôi mua phao bơi.” Cũng không đề cập đến việc đưa cho vợ.
Kiều Nại cầm nó với vẻ mặt tò mò, cô biết cái này là gì nhưng trước đây chưa bao giờ chơi nó, sau khi cầm nó trong tay, theo bản năng muốn thử, cô nhấn công tắc súng bong bóng, những bong bóng đầy màu sắc phun ra từ miệng cá voi hồng, cực kỳ đẹp mắt.
Lúc này, hai người đang đứng cùng nhau, Kiều Nại đang vui vẻ chơi súng bong bóng, đến kem cũng quên ăn, ánh mắt dán chặt vào bong bóng trên không trung, mà Hình Sâm thì nhìn Kiều Nại qua lớp bong bóng này, ánh mắt sâu lắng và tập trung, đây vốn là một hình ảnh cực kỳ đẹp đẽ làm cho cư dân mạng không kìm được nụ cười hạnh phúc, thì đột nhiên vang lên tiếng khóc ỉ ôi của một đứa nhỏ.
Đứa nhỏ: "Mẹ ơi! Con muốn chơi cái này! Hu hu hu! Con cũng muốn chơi!"
Giọng của đứa nhỏ to đến mức khiến Kiều Nại suýt làm rơi ly kem, cuối cùng cũng khiến Hình Sâm chú ý, đây là lần đầu tiên cư dân mạng nhìn thấy Hình Sâm tỏ ra biểu tình chán ghét xen lẫn nghi ngờ sâu sắc, dường như là không hiểu rốt cuộc đứa nhỏ này đang làm gì? Tại sao lại ồn ào như vậy?
[Hay lắm, một giây trước tôi còn đang nhai đường, đường cũng đã sắp bay vào miệng tôi, giây tiếp theo đã bị đứa nhỏ nghịch ngợm quấy phá!]
[Ha ha ha, nhìn Nại Nại đang bị dọa kìa! Không sai! Những đứa trẻ nghịch ngợm thường không có lý lẽ:)]
[Mặc dù cách một màn hình nhưng tôi vẫn có thể cảm nhận được cảm giác mơ hồ và kháng cự của Sâm Sâm! Có thể Sâm Sâm đã có bóng ma tâm lý đối với những đứa nhỏ!]
[Cho dù có là một đứa nhỏ thì cũng phải phân tích tình huống mà, nếu như có bạn nhỏ Nại Nại hoặc bạn nhỏ Sâm Sâm tồn tại, nếu vậy thì đáng yêu chết mất!]
Sau khi Kiều Nại đã lấy lại tinh thần, lập tức kéo Hình Sâm chạy trốn, rời khỏi cái nơi thị phi này! Sau khi đã chạy được mấy chục mét, Kiều Nại mới cảm thấy vui vẻ thưởng thức kem, chơi súng bong bóng cá voi hồng, lần này khi đang chơi, ngay cả tâm trạng cũng đã thay đổi, rốt cuộc lực sát thương của hai thứ này hợp lại đã khiến cho đứa nhóc kế bên cũng ghen tị và khóc lóc!
Tiếp theo, hai người họ bàn bạc sẽ đi gặp những khách mời khác, nhưng vừa bước vào khu trượt 75 độ và 90 độ, lập tức nghe thấy tiếng hét xé ngang trời của Sầm Lâm Vũ.
Sầm Lâm Vũ: "A a a a!"
Đứng bên cạnh bọn họ là Từ Giai Mạn và Nguyễn Ti Anh cũng đã hoàn thành xong nhiệm vụ, còn có Triệu An Kha đang cùng Sầm Lâm Vũ trượt xuống.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");