Edit: Cỏ ngáo ngơ
Mọi người: "???"
"Trong một thời gian Chu Huyền nổi tiếng với tên bộ não tình yêu đấy sao?"
"Tại sao, luôn tìm đến Diệp Thước và diễn cảnh muốn nhảy lầu mà. "
"Bây giờ Chu Huyền lại nói rằng cô ấy đã ly hôn, thật khó tin khi chính cô ấy lại là người yêu cầu."
Ánh mắt của đám đông đều là những người có lý trí và có tên tuổi lớn, trong mắt họ đầy ngạc nhiên và tò mò.
Dù sao Chu Huyền và Diệp Thước cũng là bạn bè, trước đây khi họ đến buổi triển lãm trang sức là cô ấy cùng Diệp Thước. Còn bây giờ Chu Huyền nói cô ấy đã ly hôn với Diệp Thước thì đương nhiên cô ấy phải sử dụng các kỹ năng của mình, hoàn toàn không liên quan tới Diệp Thước.
Mọi người đều nghi ngờ người bộ não chỉ có tình yêu thì sao có thể có được những kỹ năng nghề nghiệp như vậy.
Đương nhiên, về mặt lý thuyết, mọi người cũng rất ngạc nhiên và tò mò trước sự hiện diện của Chu Huyền, đồng thời cũng vô cùng phấn khích.
"Diệp Thước." Chu Nghi Ninh lập tức đứng dậy, muốn đi tới bên cạnh Diệp Thước, có lời muốn nói với anh ta.
Nhưng bây giờ, Diệp Thước đang nhìn chằm chằm vào Chu Huyền. Không chỉ vậy, anh còn trực tiếp lên sân khấu, giật phăng micro.
"Chu Huyền, cô có ý gì? Ly hôn rồi yêu cầu đầu tư trước, hiện tại lại muốn tự mình làm ông chủ à?"
"Bởi vì cái cũ đã chết, hiện tại cái mới tái sinh, đương nhiên cái gì cũng muốn có." Tôi ngẩng đầu nhìn Diệp Thước.
Kỳ thực tôi nói cũng là sự thật, nếu như tôi không đột nhiên xuyên qua thì nguyên chủ đã nhảy lầu từ lâu rồi.
Chà, Diệp Thước thực sự đã nghiền nát cuộc sống của nguyên chủ như một cọng rơm.
Định nói gì nữa nhưng thôi, đôi mắt Diệp Thước thật sâu như thể đang suy nghĩ về những gì tôi vừa nói.
...
Chu Huyền và Diệp Thước vui vẻ chia tay, Chu Nghi Ninh vui vẻ đi bên cạnh Chu Huyền: "Huyền Huyền, cậu nên hướng về tương lai phía trước, cái gì đã là quá khứ nên cho qua."
Cô ấy vỗ lưng, ra vẻ an ủi tôi.
"Nếu không có đàn ông vậy chúng ta đi kiếm thật nhiều tiền, hiện tại cậu đã làm chủ, cậu nhất định sẽ cần tiền để phát triển công ty." Chu Nghi Ninh nhìn tôi nói.
Tôi âm thầm nhướng mày, nữ nhân này muốn làm gì?
"Một chút." Nhưng tôi sẽ không nói với Chu Nghi Ninh là lúc ly hôn Diệp Thước đã đưa tôi mười tỷ.
Hmmm, Chu Huyền tôi là một người tốt bụng.
Nếu tôi nói với Chu Nghi Ninh là Diệp Thước đề nghị ly hôn với nguyên chủ và được bồi thường 10 tỷ, tôi sợ rằng cô ta sẽ tức giận đến chết.
"Chúng ta bây giờ không cần đàn ông, quan trọng nhất là kiếm tiền, nghe lời tôi, lấy số tiền mình có được đi đầu tư, chỉ cần có thể kiếm được nhiều tiền thì cậu muốn đàn ông như thế nào mà không được?" Chu Nghi Ninh nói, nhãn cầu đảo quanh.
Thật khó cho Chu Nghi Ninh có thể suy nghĩ dùm cho tôi như vậy.
"Cậu nói có lý." Tôi gật đầu.
Chu Nghi Ninh mắt phát sáng lên, lập tức lôi kéo nói cho tôi biết cô ta đang tìm hạng mục gì, tương lai tươi sáng như thế nào.
Hiện tại đã ly hôn, nếu tương lai muốn tiếp tục kết hôn thì lần kết hôn sau, bản thân phải kê khai ra tài sản của mình.
Nó thật cường điệu.
"Ninh Ninh, cậu nói rất hay, nhưng tôi nghe nói Diệp Thước đã đầu tư vào một hãng ô tô mới rồi." Tôi nhìn Chu Nghi Ninh với vẻ mặt bối rối.
Chính là sau lần Chu Huyền nói chuyện công việc với Diệp Thước, cô ấy lập tức quên mất ước muốn bản thân. Chỉ hỏi Diệp Thước anh ấy nghĩ gì.
Anh ta nói rằng thị trường xe mới ở miền bắc còn chưa mạnh, chắc chắn sẽ rất đáng để đến đó, dù sau cũng có rất nhiều chính sách ưu đãi cho dòng xe mới của họ.
Thấy Chu Nghi Ninh ánh mắt càng ngày càng sáng, tôi chậm rãi nói: "Anh ta nhiều nhất cũng trăm vạn, nếu chúng ta làm theo Diệp Thước, bỏ tất cả vào. Dù sao cũng nên tin tưởng vào mắt nhìn của anh ta, anh ta biết đầu tư chắc chắn sẽ kiếm được lợi nhuận ổn định."