Edit: Cỏ ngáo ngơ
Tôi có thể kiểm tra số dư tài khoản thẻ ngân hàng của mình 800 lần một ngày.
Tiền cuối cùng đã đến!
"Một, hai, ba... mười!"
Mười chữ số, đúng vậy!
Nghĩ rằng tôi, Chu Huyền, tuân thủ luật pháp và kỷ luật cả đời, tôi xứng đáng bị như vậy.
Tôi ngay lập tức đăng nhập vào một trang web, tôi sẽ đi mua sắm trước.
Vẫn còn rất nhiều thứ đang chờ được nhận, tôi kéo xuống xem và hầu như tất cả chúng đều được mua cho Diệp Thước.
Chẳng lẽ nguyên chủ thật sự không sống vì mình sao?
Cô ấy có tiền, có sắc đẹp lại có thời gian, cô ấy làm sao vậy?
Đừng treo mình trên một cành cây, cần phải nghĩ thoáng hơn.
Tôi nhìn chằm chằm vào dấu vết mua sắm mà nguyên chủ để lại, và nhiều ký ức về cô ấy hiện lên trong tâm trí tôi.
Có thể thấy rằng cô ấy thực sự yêu Diệp Thước, thậm chí đến mức hoang tưởng.
Trong sách, nguyên chủ đã yêu Diệp Thước ngay từ cái nhìn đầu tiên, sau đó điên cuồng theo đuổi.
Diệp Thước đơn giản từ chối cô ấy, nhưng không quá tàn nhẫn. Ngay từ đầu, Diệp Thước luôn khách khí với cô ấy.
Nó thay đổi từ khi nào?
Đúng rồi, chính là từ sau khi Diệp Thước lại cự tuyệt nguyên chủ, cô ấy lại nói với Diệp Thước...
"Nếu anh không ở lại với em, em sẽ c.hết vì anh!"
Diệp Thước vô cùng kinh ngạc nói với cô ấy: "Chu Huyền, còn rất nhiều chuyện mà cô có thể làm, những nơi tuyệt vời chờ cô khám phá."
Sau đó thì sao?
Dưới áp lực của nhiều lần doạ c.hết, cuối cùng cô ấy tuyên bố đã mang thai đứa con của Diệp Thước, thậm chí cô ấy còn làm thật gặp tai nạn xe hơi và suýt c.hết...
Diệp Thước đồng ý kết hôn với cô ấy.
Sau đó, nguyên chủ nói rằng cô ấy đã nói dối Diệp Thước về việc mang thai, Diệp Thước vô cùng tức giận đến mức anh ta không về nhà trong một tháng.
Diệp Thước không có tình cảm với nguyên chủ, chỉ đưa tiền.
Nhưng nguyên chủ vẫn không hài lòng, sau khi gả cho Diệp Thước, cô ấy lại bắt đầu giở trò quỷ, nhất quyết ép buộc Diệp Thước yêu mình, nếu không sẽ c.hết.
Diệp Thước không thể chịu đựng được nữa nên đệ đơn ly hôn. Anh ta cũng buông bỏ mặc kệ và tôn trọng số phận của người khác. Nhưng điều anh không biết là Chu Huyền thật sự chỉ là quá yêu anh.
Yêu nên nghe lời xúi giục của kẻ ác.
"Yên tâm đi, anh ta sẽ không trơ mắt nhìn cậu c.hết đâu, cứ làm loạn với anh ta đi!"
"Cậu sắp xếp một vụ tai nạn xe hơi giả, tôi không tin cậu bị thương phải nhập viện, Diệp Thước vẫn không quan tâm đến cậu."
"Nếu như cậu sợ c.hết như vậy, cũng đừng theo đuổi anh ta! Muốn có Diệp Thước, nhất định phải dốc toàn lực."
"Huyền Huyền, cứ tin tưởng tôi, tôi là bạn tốt nhất của cậu, tôi sẽ không lừa gạt cậu."
"Lúc cậu muốn gả cho anh ta, tôi đã nghĩ cách cho cậu mang thai còn gì?"
"Cậu làm sao mà vô dụng được! Cậu hãy làm anh ta sợ bằng cách nhảy lầu đi!"
Từng lời từng câu đều là lời khuyên của Chu Nghi Ninh, người bạn thân nhất của nguyên chủ.
Nguyên chủ coi Chu Nghi Ninh như quân sư, Chu Nghi Ninh nói gì cô ấy cũng làm theo.
Nếu cô ấy không dám, Chu Nghi Ninh sẽ dụ dỗ đốc thúc cô ấy, nói rằng cô ấy làm sao dám theo đuổi một người như vậy! Về nhà và trốn tránh đi.
"Cậu sợ c.hết như vậy, còn nói yêu anh ta sao?"
Đây cũng là lời của Chu Nghi Ninh vào lúc đó.
Ngoài bản thân nguyên chủ tạo ra bi kịch như ngày hôm nay, Chu Nghi Ninh, người tự nhận là bạn thân nhất của cô ấy cũng góp một phần không nhỏ.
Lòng tôi có chút bế tắc, sau khi hít một hơi thật sâu, tôi trả lại toàn bộ đồ mà nguyên chủ đã mua cho Diệp Thước.
Một hít thật sâu khác là dành cho mọi người sau khi gặp lại nguyên chủ.
Chu Nghi Ninh, tái sinh lại lần này hãy để tôi gặp cô.