Xuyên Sách Thành Pháo Hôi, Chống Lại Mệnh Xui Xẻo

Chương 256




Chu Quốc Khánh sửng sốt một chút, nhịn không được bật cười, khó trách Bát Ca nói, Đường Niệm Niệm không giống các cô gái bình thường, không thể ở chung theo cách bình thường.

"Cô Đường, chỉ cần có thể sửa được máy móc, chúng ta cùng nhau hợp tác thành lập nhà máy, cô phụ trách kỹ thuật, chiếm ba phần, thế nào?"

Chu Quốc Khánh rất linh hoạt, nếu Đường Niệm Niệm thích thẳng thắng thì anh ta cũng không nói lời vô nghĩa.

"Bốn phần!"

Giọng điệu của Đường Niệm Niệm không cho phép cự tuyệt, vẻ mặt của Chu Quốc Khánh có khó chịu, bốn phần thì hơi nhiều.

"Tôi không chỉ có kỹ thuật, còn có trò mới, bốn phần, anh sẽ không lỗ!"

Đường Niệm Niệm từ trong túi lấy ra một cái kẹp tóc bằng vải tinh xảo, là kiểu dáng bình thường nhất mà cô tìm được từ bên trong không gian, hơn nữa công nghệ cũng rất đơn giản, hiện tại kỹ thuật hoàn toàn không có vấn đề.

Ánh mắt của Chu Quốc Khánh trở nên nóng như lửa, chăm chú nhìn kẹp tóc trong tay Đường Niệm Niệm, kích động hỏi: "Cô Đường, đây là cô làm?"

"Dùng dao mổ trâu cắt tiết gà mà thôi!"

Đường Niệm Niệm dõng dạc nói, không có chút chột dạ nào.

Bên trong không gian của cô còn có rất nhiều kẹp tóc và đồ trang sức, hoàn toàn đủ chèo chống một nhà máy mấy chục năm sừng sững không ngã.

Chu Quốc Khánh nhận lấy kẹp tóc, quan sát tỉ mỉ, anh ta từng đi làm ở nhà máy kẹp tóc, đối với công nghệ làm kẹp tóc rõ như lòng bàn tay, liếc mắt liền nhìn ra, công nghệ làm cái kẹp tóc xinh đẹp này không phức tạp, nhà máy của anh ta cũng có thể làm được.

Mấu chốt ở chỗ thiết kế.

Khó trách Đường Niệm Niệm dám đòi bốn phần.

Cô gái này đúng là có bản lĩnh này.

"Đây chỉ là cái bình thường nhất, còn có rất nhiều kiểu khác!"

Đường Niệm Niệm chỉ vào kẹp tóc trong tay Chu Quốc Khánh, cực kỳ vênh váo.

Con mắt của Chu Quốc Khánh sáng lên, cũng không có suy nghĩ quá lâu, "Được, bốn phần."

Bốn phần thì bốn phần, chỉ cần có Đường Niệm Niệm, anh ta tuyệt đối có lòng tin sẽ biến sự nghiệp sản xuất kẹp tóc trở nên lớn mạnh, vượt khỏi Châu Á, đi ra thế giới.

Chu Quốc Khánh anh ta tuyệt đối sẽ là đại vương của thế giới kẹp tóc!

Đường Niệm Niệm rất hài lòng với sự quả quyết của anh ta, cô cũng thích làm việc với người dứt khoát sảng khoái.

Máy móc đặt ở hậu viện, đã dọn dẹp sạch sẽ.

Chu Quốc Khánh còn mang bản vẽ đến, Đường Niệm Niệm nhìn đại khái một chút, liền từ bên trong túi công cụ lấy ra công cụ, nối điện vào, lần lượt kiểm tra các mặt.

Bát Ca cùng Chu Quốc Khánh đứng ở bên cạnh, không dám thở mạnh, sợ làm phiền cô.

Nửa giờ trôi qua.

Đường Niệm Niệm dừng lại, nói: "Có thể sửa được!"

Chu Quốc Khánh hớn hở ra mặt, kích động hỏi: "Bao lâu là có thể sửa xong?"

"Hai ngày đi, anh có thể kiếm được mấy cái máy?"

"Sáu máy."

Chu Quốc Khánh nói xong, sợ Đường Niệm Niệm cảm thấy ít, vội vàng nói: "Sáu máy là đủ rồi, trước kia tôi đi làm nhà máy, cũng chỉ có mười mấy máy, đủ sản lượng rồi."

Đúng là Đường Niệm Niệm cảm thấy hơi ít, nhưng mà cũng không sao cả, có thể làm từ nhỏ đến lớn mà.

"Chủ yếu làm xuất khẩu, đến lúc đó tham gia hội quảng giao, kiếm phân ngạch xuất khẩu!"

Đường Niệm Niệm nhớ rõ hiện tại có hội giao lưu thương mại, đã có từ thập niên năm mươi, chuyên làm xuất khẩu.

Khách hàng đều tới từ nước ngoài, bờ bên kia cũng có, cho dù là những năm náo động thì hội giao lưu cũng không ngừng, hàng năm đều tổ chức, một năm hình như là hai lần, mùa xuân và mùa thu, địa điểm giao dịch là ở Dương Thành.

"Tôi sẽ nghĩ biện pháp vào hội giao lưu, danh ngạch có hạn, trên cơ bản chỉ cho nhà máy lớn ở Thượng Hải thôi." Chu Quốc Khánh tỏ vẻ khó khăn.

Kế hoạch của anh ta là, trước tiên mở ra đường đi ở trong tỉnh đã, chờ sau khi nhà máy vào quy mô thì sẽ nghĩ biện pháp kiếm suất vào hội giao lưu, làm lớn làm mạnh.

"Trước tiên thành lập nhà máy rồi nói sau!"

Đường Niệm Niệm không có hứa hẹn sẽ kiếm được suất trong hội giao lưu, chính bản thân cô cũng không chắc, chủ yếu là cô không hiểu rõ về hội giao lưu này cho lắm, đợi sau này tìm hiểu đã.

Chờ nhà máy được thành lập, làm ra được kẹp tóc lưu hành một thời thì mới có bản lĩnh nói chuyện, hiện tại nói suông cũng không ai tin.

Chu Quốc Khánh dùng sức gật đầu, "Đúng, trước tiên thành lập nhà máy đã, hôm nay tôi về Ô Thành, kéo năm cái máy còn lại qua!"

"Không cần, tôi đi Ô Thành, anh nói địa chỉ cho tôi đi."

Đường Niệm Niệm cảm thấy lằng nhằng, trực tiếp lái xe đi Ô Thành là được, Chư Thành và Ô Thành sát bên nhau, lái xe trong ngày là có thể vừa đi vừa về, không cần phải ở trọ, cũng không cần đến thư giới thiệu.

Chu Quốc Khánh tất nhiên vui lòng, liền viết địa chỉ, chữ của anh ta đoan chính khí quyển, rất có khí khái, hiển nhiên là đã từng luyện qua.

"Chu Quốc Khánh đại đội Nguyệt Hình, công xã Bạch Tháp Ô Thành..."

Đường Niệm Niệm cầm giấy note, mắt nhìn địa chỉ, ban đầu cũng không có để ở trong lòng, chỉ muốn nhét tờ giấy vào trong túi, nhưng lập tức trong nội tâm cô lộp bộp một cái, lại cầm tờ giấy nhìn lại.

Chu Quốc Khánh đại đội Nguyệt Hình, công xã Bạch Tháp Ô Thành.

Địa danh và cái tên này đi với nhau nghe cực kỳ quen thuộc.

Đường Niệm Niệm rất nhanh nhớ lại, trước kia cô từng đến nơi này công tác, mặc dù là một cái thôn nho nhỏ nhưng ai cũng giàu có.

Thôn này hầu như nhà nào cũng thành lập nhà máy, ngoại trừ nhà máy máy móc ra, nhiều nhất chính là sản phẩm thủ công mỹ nghệ, ví dụ như kẹp tóc đồ trang sức.

Trong đó nổi tiếng nhất chính là Chu Quốc Khánh.

Trong thôn có pho tượng của Chu Quốc Khánh đặt ở cửa thôn, người vào thôn đều có thể nhìn thấy, thời đại của Đường Niệm Niệm, Chu Quốc Khánh đã qua đời rất nhiều năm, nhưng người trong thôn Nguyệt Hình đều nhớ tới tiền bối đã dẫn dắt bọn họ làm giàu này.

"Nếu không phải Chu Quốc Khánh thành lập nhà máy đầu tiên thì thôn chúng tôi ngay cả cơm cũng ăn không đủ no, nào có cuộc sống thoải mái như hiện tại."

Đường Niệm Niệm nhớ rất rõ ràng, người trong thôn Nguyệt Hình đều nói như thế, nhắc đến Chu Quốc Khánh chỉ có cảm kích và sùng bái.

Cho nên,

Cô đưa mắt nhìn kỹ Chu Quốc Khánh ở trước mặt, nhìn hồi lâu, Chu Quốc Khánh thấy vậy, tê cả da đầu, phía sau lưng phát lạnh, không biết chỗ nào đã chọc cô Đường tức giận?

"Không giống, không hề giống."

Đường Niệm Niệm khẽ nhíu mày, nói một mình, pho tượng người người vái chào kia và tên Chu Quốc Khánh này không hề giống nhau, một chút cũng không giống.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.