Xuyên Qua Trùng Tộc Sủng Thê Vô Độ

Chương 4: Đến đón trùng cái tan làm




Phong Tảo về đến nhà, suy nghĩ hồi lâu liền cảm thấy mình phải nhanh chóng có một căn nhà, còn phải chuẩn bị chút gì đó, như hiện tại quan trọng nhất là làm thế nào tìm được một công việc để hỗ trợ gia đình.

Mặc dù bản thân là trùng đực không cần làm gì cả, nhưng trong xương cốt của bản thân vẫn là một người trái đất, hắn muốn làm chút việc gì đó để chăm sóc tốt gia đình mình.

Mở quang não ra, tìm kiếm và suy xét mất nửa ngày, cảm thấy có rất nhiều công việc không phù hợp với mình.

Đột nhiên hắn nhìn thấy ở chỗ làm của Tu Tư đang tuyển dược sĩ và bác sĩ, này ~ mình có thể tới đơn vị quân đội làm dược sĩ nha, có thể vừa kiếm tiền vừa được nhìn thấy Tu Tư. Ha Ha Ha Ha... mình đúng là một người thông minh mà, ơ không đúng, là trùng thông minh.

Bởi vì gia đình nguyên chủ ban đầu là kinh doanh dược phẩm, mà trước kia nguyên chủ cũng có học lấy bằng dược sĩ, bản thân hắn khi ở trái đất cũng học ngành này, chuyện này thật sự rất trùng hợp.

Phong Tảo cẩn thận quan sát thành phần trong thuốc của Trùng tộc, mới nãy hắn tìm thấy hộp thuốc có trong nhà, mang ra quan sát tỉ mỉ đồ vật bên trong đó, phát hiện thấy những thứ này cũng tương tự như ở trái đất không khác biệt mấy, chỉ là Trùng tộc sẽ dùng một lượng ít hơn so với trái đất, bởi vì thuốc hiện nay có hiệu quả rất tốt, cho nên không cần phải kết hợp nhiều loại thuốc khác để phát huy tác dụng.

Hắn cất dọn hộp thuốc xong liền đứng lên xoa eo cười to, "Ha Ha Ha Ha... quyết định rồi, từ nay ta phải làm dược sĩ."

......

Thời gian trôi qua nhanh như chó chạy ngoài đồng, buổi sáng Tu Tư có nói khoảng giờ này sẽ tan làm, Phong Tảo thấy gần đến giờ thì nhanh chóng ra ngoài.

Trùng tộc sau khi kết hôn về cơ bản đều sống trong nhà trùng đực, bởi vì trùng đực không thích di chuyển đi nơi khác cho nên đều là sống cố định trong một nhà từ nhỏ tới khi trưởng thành.

Tối hôm qua hắn có thương lượng với Tu Tư về việc sống ở căn hộ mà hắn đã mua, hơn nữa căn nhà này cách đơn vị quân đội nơi Tu Tư làm việc không xa lắm, cũng may là gia đình của nguyên chủ ít nhiều gì cũng có chút tiền.

Mà nguyên chủ vẫn luôn giữ căn nhà này không có bán đi, nay Phong Tảo mới nhặt được tiện nghi không phải đi tới đi lui.

Ở nhà cả ngày ăn uống tùm lum, Phong Tảo quyết định đi đón vợ tương lai của mình tan làm.

Nghĩ lại có chút phấn khích, đây là lần đầu tiên hắn đưa đón nửa kia. Không biết phải cư xử như thế nào. Mang theo một bó hoa có được không nhỉ?

Tuy nhiên, hắn trước kia vẫn thường thấy cả trai lẫn gái ở trái đất đều thích tặng hoa, cho nên quyết định là vẫn nên mua một bó hoa, dù sao mua hoa là không bao giờ sai được.

Tại cửa hàng bán hoa.

Nhân viên cửa hàng: "Chào mừng quý khách, xin hỏi quý khách có yêu cầu gì ạ?"

"Ấy? A... Trên người người này không có trùng văn, thần hoa ơi, đây là trùng đực đó. Lần đầu tiên tôi được nhìn thấy trùng đực." Nhân viên cửa hàng ngay lập tức sửa sang lại bản thân cho tốt, mình là á thư, trùng đực đều thích á thư.

Trên mặt á thư nở một nụ cười thật tươi: "Trùng đực đại nhân tôn quý, ngài cần loại hoa gì ạ?"

Phong Tảo nhìn thấy trong cửa hàng có đủ các loại hoa với nhiều hình dạng, màu sắc khác nhau nhất thời có chút hoa mắt nhìn không nổi, hắn chỉ có thể nhờ nhân viên cửa hàng giúp đỡ: "Để tặng cho trùng cái yêu thích của mình thì nên tặng loại hoa gì?"

Nhân viên cửa hàng tức giận nghĩ: Cái gì? Trùng cái yêu thích? Đáng ghét, con trùng nào mà có vận khí tốt như vậy chứ, còn được trùng đực tặng hoa cho nữa. Vậy mà trùng đực này còn đáng yêu như thế nữa chứ.

Trong lòng nhân viên tuy rằng có mất mát nhưng vẫn mang nét mặt tươi cười như cũ: "Ngài nhìn hoa hồng này đi, hoa này rất thích hợp đấy ạ."

Hoa hồng? Thì ra hành tinh này cũng có hoa hồng nữa!

Phong Tảo vung tay lên: "Phiền cậu bó lại giúp tôi 99 đóa hoa hồng, à, phiền cậu bó đẹp đẹp một chút nhé."

Nội tâm của nhân viên bán hàng: Trùng ạ*! con trùng nào may mắn quá vậy.

(*) Trùng ạ: chính là "trời ạ"

Sau khi tiễn trùng đực rời đi, á thư yên lặng nhìn theo sau: "Ô..Ô..Ô...Tại sao mình lại không gặp được trùng đực tốt như vậy chứ, vừa rồi trùng đực đó còn không thèm nhìn mình một cái nữa, mình rõ ràng là một á thư đáng yêu mà...ô..ô..ô..ô..."

Suốt một đường ngồi trên phi hạm dân dụng, Phong Tảo lòng phơi phới nhìn bó hoa bên cạnh, bó hồng rực rỡ giống như một chú trùng đáng yêu.

Lúc này trong nháy mắt dường như Phong Tảo đã hoàn toàn chấp nhận việc mình là một con trùng thật sự, ngay tại nơi này, có một con trùng mà hắn yêu thích, một con trùng mà hắn muốn kết hôn ngay lập tức.

Tại cửa đơn vị quân đội, một quân thư nhìn thấy trùng đực trên tay cầm theo một bó hoa.

Nghĩ tới nghĩ lui một hồi cũng quyết định đi qua: "Trùng đực đại nhân, ngài tới đón thiếu tướng tan làm sao? Ngài có thể vào bên trong để chờ." Nếu mọi người mà biết hắn dám để trùng đực đứng chờ ở ngoài, không chừng sẽ bị mắng chết đó.

Phong Tảo lấy lại tinh thần: "Có thể vào trong sao? Sẽ không ảnh hưởng tới mọi người chứ?"

Quân thư vội xua tay: "Không sao, người nhà có thể vào trong."

Cứ như vậy Phong Tảo lòng vui vẻ rạo rực, tay cầm theo bó hoa đi vào bên trong, ngay sau đó, lập tức hấp dẫn vô số ánh mắt nhìn theo.

"A..A... Hâm mộ chết trùng mà, bó hoa kia là để tặng cho thiếu tướng sao?"

"Nếu không phải thì ngươi tưởng là tặng cho ngươi sao, nằm mơ đi..."

"Nghe bảo là trung tướng Kha Đạt đã giúp thiếu tướng đăng thông báo tìm bạn đời đó, hay là đợi lát nữa nhờ trung tướng giúp ta đăng lên một thông báo nhỉ..."

"Đi đi đi, chúng ta cùng nhau đi."

......

Phong Tảo đã tìm thấy văn phòng của Tu Tư theo hướng dẫn của quân thư kia vừa mới chỉ.

Hiện tại trong phòng chỉ còn lại một mình cấp dưới của Tu Tư.

Bảo vệ riêng của Tu Tư là Arthur thấy Phong Tảo cứ đi loanh quanh ngoài cửa thì lập tức mời Phong Tảo vào phòng. Anh ta nói: "Thiếu tướng còn đang họp, xin ngài chờ một chút, khoảng 10 phút nữa là cuộc họp sẽ kết thúc."

Phong Tảo an tĩnh ngồi trong văn phòng: "Được rồi, nếu anh bận thì đi trước đi, tôi ngồi đây chờ được rồi."

Arthur có chút khẩn trương nhìn trùng đực trước mặt, hắn rất ít giao tiếp với trùng đực, nhưng nhìn Phong Tảo liền cảm thấy trùng đực này vừa lễ phép lại ngoan ngoãn, trong lòng không khỏi cảm thán ngài thiếu tướng đúng là thật may mắn.

Phong Tảo nhìn quanh đánh giá văn phòng của Tu Tư, cảm thấy thật giống với tính cách cứng ngắc của anh ấy......


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.