Thị trấn nhỏ này ở Lư Quốc chẳng những du lịch phát triển mà còn có tiếng là thánh địa đua xe.
Thanh Dữu và Hoắc Tinh Thần cùng ngồi xe đến cổng bãi đua xe, mấy người Từ Lân cũng đã đến.
Bọn họ đang dùng di động chụp hình cuộc tranh tài và tranh thủ đóng dấu tham quan, còn chủ động hỏi thăm các hạng mục đua xe và những quy tắc thi đấu, để khán giả hiểu rõ và quan sát.
Từ Lân vẫy tay với hai người, "Hai người đã tới rồi, nhanh chụp ảnh và đóng dấu đi, chúng tôi sắp xong rồi đây!"
Bởi vì thời niên thiếu Hoắc Tinh Thần đã bị tai nạn xe cộ một lần cho nên người trong nhà không cho phép anh ấy chơi đua xe, nếu không thì anh ấy đã rục rịch muốn chơi thử.
Anh ấy quay đầu hỏi Thanh Dữu: "Dữu Dữu, chúng ta sẽ đi đóng dấu trước hay sao?"
Thanh Dữu nhìn bảng thông báo cuộc đua và nói: "Cậu đi chụp trước mấy tấm hình để đóng dấu đi, tôi sẽ đi báo danh!"
Hoắc Tinh Thần ngẩn người, "Chị muốn báo danh đua xe sao?"
Thanh Dữu gật đầu, "Đúng vậy, hôm nay có một cuộc đua xe nghiệp dư sẽ diễn ra, ai muốn tham gia đều có thể báo danh."
Cô chỉ chỉ vào giải thưởng hạng nhất, "Chỉ cần tôi được hạng nhất, chúng ta chẳng những có năm vạn Lư tệ tiền thưởng, còn có một chiếc xe thể thao nha."
Hoắc Tinh Thần không nghĩ tới Thanh Dữu nói kiếm tiền, lại là tự mình đi tham gia đua xe.
Anh ấy không có hoài nghi Thanh Dữu, mà vẻ mặt đầy hưng phấn nói: "Thì ra chị nhắm tới vị trí hạng nhất của cuộc đua xe, Dữu Dữu lợi hại quá!"
Thanh Dữu liền thích điểm này của Hoắc Tinh Thần đó là tin tưởng vô điều kiện, "Chuyện đó đương nhiên rồi!"
"Chờ tôi lấy được hạng nhất, bữa ăn tối hôm nay và tiền khách sạn sẽ có tin tức ngay."
Hoắc Tinh Thần cười gật đầu, "Được, tôi sẽ cổ vũ hết mình cho chị!"
Bọn người Từ Lân: "..."
Ai trong bọn họ đều không nghĩ tới, Thanh Dữu lại muốn đích thân đi đua xe kiếm tiền.
Sầm Hạo Cơ kinh ngạc nhìn cô, "Thanh Dữu, cô biết đua xe à?"
Thanh Dữu gật đầu, "Biết, trước kia từng chơi rồi!"
Chuyện nguyên thân từng làm qua tương đối khác người, đó là hàng năm cô đều sẽ vụng trộm chạy ra nước ngoài đua xe.
Tại trong thế giới của Thanh Dữu, cô cũng từng tham gia nhiều cuộc đua xe bay, đây là hạng mục yêu thích của cô.
Nghi Vân Phỉ thật ra biết Quý Thanh Dữu thích xem trực tiếp những cuộc đua xe, lại không nghĩ rằng cô còn biết cái này.
Cô ta mang theo vài phần lo lắng nói: "Thanh Dữu, đua xe rất nguy hiểm, hạng nhất cũng không dễ lấy như vậy đâu, mình cảm thấy an toàn vẫn là quan trọng hơn."
Lo lắng là giả, cô ta sợ Quý Thanh Dữu sẽ lấy được hạng nhất.
Mặc dù cô ta cảm thấy có nhiều người tham gia cuộc đua như vậy thì chuyện được hạng nhất khả năng rất thấp, nhưng cô ta vẫn không muốn Quý Thanh Dữu tham gia.
Thanh Dữu nhíu mày, "Cô là lo lắng an toàn của tôi, vẫn là lo lắng tôi sẽ được hạng nhất?"
"Cô là hạng người gì, hiện tại tôi đều biết rõ ràng, cho nên cô cũng không cần cho tôi thêm chén 'trà xanh' nữa đâu!"
Sắc mặt Nghi Vân Phỉ biến đổi, "Mình không có!"
Cô ta rất hối hận lần trước đã để Quý Thanh Dữu giúp mình cản rượu mà nằm viện, rồi cô ta lại gửi tin trên Weibo phủ nhận, làm cho đối phương đột nhiên thay đổi nhiều như vậy.
Cảm giác vừa nói liền bị dỗi lại thật khó chịu.
Cô ta đột nhiên hoài niệm Quý Thanh Dữu trước kia, một người bạn thân luôn khéo hiểu lòng người.
Thanh Dữu cười như không cười nói: "Có hay không, trong lòng cô biết rõ nhất."
Cô nói xong không thèm phản ứng Nghi Vân Phỉ nữa, cầm theo bằng lái đi báo danh.
Người muốn tham gia cần phải nộp lệ phí một ngàn Lư tệ, trên tay cô còn đủ tiền.
Sau đó dựa theo số thứ tự được phát, mọi người sẽ đi chọn một một chiếc xe do trường đua cung cấp, nếu như chính mình có xe cũng có thể sử dụng.
Đương nhiên, nếu là dùng xe của trường đua thì khi hư hại sẽ phải bồi thường.
Trước Thanh Dữu đã có năm mươi sáu người đăng ký, cho nên cô lấy được số năm mươi bảy.
Tiếp theo cô chọn chiếc xe đua màu đỏ và tự mình kiểm tra sửa chữa một phen.
Sau khi cô chọn xe xong thì không thể lại đi khu quan sát, thế là cô chụp ảnh chiếc xe và số thứ tự xe rồi gửi vào nhóm chat.
Đạo diễn thấy thế, để cho một người đem thiết bị quay phim trực tiếp đưa cho Thanh Dữu để lát nữa gắn vào xe đua.
Mặc dù tại hiện trường sẽ có màn hình lớn truyền hình trực tiếp, nhưng ông ta còn muốn để khán giả nhìn thấy bộ dáng của Thanh Dữu lúc đua xe.
Đạo diễn cũng không nghĩ tới lúc trước mời Quý Thanh Dữu chỉ là để bổ sung thêm, thế mà cô lại là người xuất sắc nhất trong chương trình, còn biết nhiều thứ như vậy.
Số người xem trực tiếp một lần nữa tăng vọt, không ít người thích xem đua xe đều vào theo dõi, muốn xem Thanh Dữu đua xe như thế nào, nụ cười trên mặt đạo diễn không cách nào thu lại được.
Ông ta còn để cho người ta ghi hình Thanh Dữu trước khi cuộc đua diễn ra.
[Quý Thanh Dữu biết đua xe ư? Thật hay giả? ]
[Từ đó tới giờ, tôi chưa nghe nói qua cô ta biết đua xe, Phỉ Phỉ tốt bụng thuyết phục còn không chịu nghe, bộ cô ta muốn lấy mạng để kiếm tiền hay sao!]
[Coi như cô ấy biết đua xe thì cũng không có khả năng được hạng nhất, mặc dù lần này là cuộc đua nghiệp dư, nhưng cũng có mấy tuyển thủ lợi hại thi đấu chung mà.]
Fan hâm mộ của Giang Hựu và Nghi Vân Phỉ đều đua nhau nói xấu Thanh Dữu.
Đúng lúc này, những tay đua có phần tiếng tăm trên thế giới đến tham gia trận tranh tài này đang đi tới.
Trong đó, một cậu thanh niên tóc vàng chào hỏi với Quý Thanh Dữu, "Quý, đã lâu không gặp, hôm nay cô cũng tới tham gia cuộc thi đấu này sao?"
Thanh Dữu cười trả lời: "Đúng vậy a, tôi đã một năm không đua xe rồi, hôm nay vừa vặn gặp được nên đến tham gia chơi thôi."
Một người khác cười nói: "Lần này cô chuẩn bị lấy hạng mấy đây?"
Thanh Dữu tự tin cười nói: "Đương nhiên là hạng nhất rồi!"
Mấy người đó cũng rất tự tin, "Quý, tuy cô lần này rất có tự tin nhưng mục tiêu của chúng tôi cũng là hạng nhất đấy!"
Thanh Dữu ngoắc ngoắc môi, vươn nắm tay đối với họ nói: "Vậy đợi lát nữa chúng ta sẽ so tài một trận nhé!"
Khi nguyên thân chơi đua xe thì đã cùng mấy người kia nhận biết.
Bọn họ cũng duỗi ra nắm tay cụng tay với cô, "Tốt thôi!"
Sau đó, nhóm người Thanh Dữu liền lái xe đi để quen thuộc đường đua.
Bởi vì có người quay phim cho nên một màn này đương nhiên cũng được phát sóng trực tiếp cho mọi người xem.
[Fan của Giang Hựu và Nghi Vân Phỉ xem kỹ một chút, Dữu Dữu của chúng tôi biết đua xe đấy, đây chẳng phải là gặp được người quen hay sao!]
[Sao chuyện vả mặt lại đến nhanh như vậy chứ? Có người chưa từng nghe qua Dữu Dữu biết đua xe thì đâu có nghĩa là cô ấy sẽ thật sự không biết!]
[Oa, Dữu của tôi mặc trang phục đua xe nhìn đẹp hết sức luôn!]
[Dữu Dữu tiến lên, hạng nhất sẽ thuộc về chúng ta!]
[Hiện tại fan của Thanh Dữu đừng có nói mạnh miệng, một hồi nếu là cô ta lấy không được thứ nhất thì sẽ bẻ mặt lắm đấy!]
[Đúng vậy, coi như là cô ta biết đua xe thì thế nào? Hơn trăm người dự thi, cô ta muốn lấy thứ nhất cũng không dễ dàng nha!]
Sau đó, fan hâm mộ của hai bên tiếp tục chèn ép lẫn nhau.
Một bên khác, nhìn thấy Thanh Dữu mặc trang phục đua xe đẹp và hợp như vậy, các khách quý đều cảm thấy ngoài ý muốn.
Hóa ra cô biết đua xe thật, nhìn dáng vẻ cô quen thuộc với những tay đua nghiệp dư lợi hại như vậy thì thời gian chơi đua xe cũng không ngắn.
Trong mắt Hoắc Tinh Thần đều là tỏa ra sự kích động, anh ấy đem tất cả số Lư tệ còn lại trong túi, đến nơi tổ chức đặt cược đều đặt hết cho cô.
Bởi vì Thanh Dữu không nổi danh cho nên tỉ lệ đặt cược rất cao.
Sầm Hạo Cơ thấy thế liền hỏi Từ Lân: "Anh Từ, chúng ta có nên hùa theo một phen hay không?"
Anh ấy nhìn thấy dáng vẻ tự tin của Quý Thanh Dữu, bỗng dưng cảm thấy cô có hi vọng thắng.
Từ Lân nghĩ nghĩ, cắn răng nói: "Được, chúng ta cũng theo Tinh Thần điên cuồng một lần đi, nếu như thua, cùng lắm thì lát nữa chúng ta đi làm thêm mấy tiếng nữa."
"Nếu như thắng, hôm nay chúng ta sẽ không cần ngủ sô pha ở nông trường nữa."
Từ Lân cũng cảm thấy với tính cách của Thanh Dữu, hẳn là sẽ không làm chuyện mà mình không chắc chắn.
Mặc dù tỉ lệ thắng không lớn lắm, nhưng bọn họ cũng chơi nổi.
Hoắc Tinh Thần nhìn thấy nhóm Từ Lân cũng đem tất cả tiền đặt cược Thanh Dữu hạng nhất, anh ấy liền nở nụ cười tán thưởng bọn họ, "Xem ra hai người rất có ánh mắt đấy!"
Nói xong anh ấy còn cố ý nhìn về phía nhóm người Giang Hựu hỏi: "Vậy ba người thì sao, có đặt cược không?"