Xuyên Nhanh Công Lược: Ký Chủ Đừng Hắc Hoá

Chương 109: Mỹ nhân lụa đỏ khép hờ: Thê chủ, động phòng đi 24




Hoàng Diệp Toàn nương nàng ta cũng là người nhìn xa trông rộng, biết con gái mình thật sự quá béo rồi.

Lúc trước cũng từng nghĩ để nàng ta giảm béo, nhưng nề hà nữ nhi quá lì, hoàn toàn không nghe lời.

Nhưng cũng không hiểu vì sao, Hoàng Diệp Toàn tuy ghét Mộ Ngôn, nhưng lại rất nghe lời Mộ Ngôn nói.

Nàng ta giờ trên đầu hãy còn quấn băng gạc, đã bị Mộ Ngôn tra tấn.

Thịt mỡ cả người nàng ta, chạy là bắt đầu rung lên, nhưng hiện tại thế đạo không yên bình, ai biết mấy tên quan binh đó khi nào lại đến bắt người?

Vì giúp nữ nhi mình về sau chạy trốn nhanh hơn một chút, giảm béo từ giờ phải bắt đầu thôi.

Vùng hương dã xa xôi hẻo lánh thế này, tiên sinh dạy học cũng chả có mấy ai, có mấy cái mà trong bụng cũng đựng toàn là bùn đất.

Hoàng Diệp Toàn nương nàng rất rất cao ngạo, chướng mắt đám tiên sinh đó.

Giờ Mộ Ngôn thoạt nhìn trông có vẻ thư sinh văn nhược, là cái loại vào kinh đi thi, trong bụng cũng chứa ít mực nước.

Còn biết tý võ công.

Nên Hoàng Diệp Toàn nương nàng bèn tiêu số tiền lớn mời Mộ Ngôn về.

Địa chủ: Ta cái gì cũng thiếu, chỉ không thiếu tiền.

Địa chủ này cũng người ngốc, trừ có cái nữ nhi rất biết phá sản ra, thì cũng chẳng giống địa chủ ác ôn ở điểm nào.

Bằng không đám gia đinh cũng sẽ không dễ nói chuyện như thế.

Địa chủ ở nhà một ngày, thấy con gái nhà mình dốc lòng tiến tới như thế, địa chủ nhưng vui nha mừng nha.

Thế nên tay vung lên, cho Mộ Ngôn một tấm ngân phiếu.

Địa chủ nhìn Mộ Ngôn, "Toàn Cơ tiên sinh thân thể trông có vẻ không tốt a, Quý Nhị Ngưu tình hình ta cũng hiểu đôi chút."

Quý Nhị Ngưu...

Mộ Ngôn rùng mình, hồi tưởng lại Quý Lan Âm câu kia ——

Người trong thôn yêm đều kêu yêm Nhị Ngưu...

Này nguyên lai không phải nói đùa.

Mộ Ngôn vẫn duy trì nụ cười nhàn nhạt cao thâm khó đoán như cũ.

"Cái này thì không nhọc ngài lo lắng, ta trong lòng hiểu rõ."

Địa chủ gật đầu.

Nhìn nhìn Mộ Ngôn, nhịn không được nói, "Hiện giờ thế đạo hỗn loạn, ta nghe nói thôn lân lân lân lân cận rất nhiều nữ đinh đã bị bắt đi tham gia quân ngũ."

"Không biết khi nào đến phiên chúng ta nơi này, ngươi thân thể này..."

Địa chủ nhìn quét Mộ Ngôn một cái, "Tuyển tự nhiên là không tuyển trúng, phu lang nhà ngươi ngược lại không cần lo lắng."

Tuyển không trúng......

Chúa tể hệ thống: 【 tuyển không trúng!!!?

Không phải đâu, tuyển không trúng còn chơi tòng quân cứu vớt hoà bình thế giới sợi len a!

Địa chủ lấy lòng nhìn Mộ Ngôn, "Diệp Toàn nhà chúng ta nhìn đã biết ngốc, nếu tiên sinh có thể giúp Diệp Toàn nhà ta..."

"Ta sẽ cho người an bài tốt cho phu lang nhà ngươi."

Địa chủ ý tứ bày ngay ra đó, chính là đến lúc đó, muốn Mộ Ngôn đi chung với Diệp Toàn.

Làm tham mưu, nếu có thể trợ Diệp Toàn lập công thăng quan càng tốt.

Đa số tướng quân đều từ trong quân mà ra đó thôi.

Đối với việc này, Mộ Ngôn chỉ cười nhẹ, "Xem lại đi."

Lời này, tuy ba phải cái nào cũng được, lại khiến địa chủ hai mắt sáng ngời.

Có hấp dẫn.

Địa chủ lại nhét cho Mộ Ngôn một tấm ngân phiếu, "Cho ngươi, điều dưỡng tốt thân mình."

Mộ Ngôn cùng địa chủ nhìn nhau.

Địa chủ ném qua ánh mắt ngươi hiểu mà.

Mộ Ngôn ra dáng ra hình đáp lại bằng ánh mắt ta hiểu ta đã hiểu.

Địa chủ: Tiểu muội nha không tệ, có nhãn lực!

Mộ Ngôn từ nhà địa chủ trở về thì trời đã chạng vạng tối.

Đồng thời còn dẫn theo đại phu.

Quý Lan Âm vừa mới đỡ tường định đi uống nước thì thấy Mộ Ngôn, ánh mắt rạng ngời.

Giang hai tay đang muốn ôm Mộ Ngôn.

Đôi mắt lại thấp thoáng thấy đại phu đứng ở phía sau vẻ mặt hơi xấu hổ.

Đại phu này là một nam tử.

Quý Lan Âm không hiểu nhìn Mộ Ngôn.

Mộ Ngôn đón được Quý Lan Âm, chỉ chỉ chổ chân sưng của hắn.

"Nối xương."

Đại phu phía sau phối hợp cho Quý Lan Âm một nụ cười ôn nhu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.