Xuyên Không Thành Phế Vật Đại Tiểu Thư

Chương 26




- Đắc Kỳ tỷ tỷ,tỷ giỏi nhất là làm gì?

- Là yêu chiều mấy tiểu khả ái như Kinh Nhi

Đắc Kỳ mỉm cười. Bạch Kinh vui vẻ bật cười theo. Hai người như ở một thế giới riêng,hoàn toàn bỏ quên người nào đó đang chầm chậm đi phía sau.

- Đắc Kỳ tỷ tỷ,tỷ là muốn đến chỗ của tam hoàng tỷ trước hay chỗ của nhị hoàng huynh trước?

- Cầm kì thi họa ngâm thơ đối văn,tỷ tỷ không giỏi. Xuất thân từ tướng gia,tỷ tỷ giống lão đầu tử,chỉ thích ra trận cầm kiếm.

- Lão đầu tử? - Bạch Kinh thắc mắc hỏi

- Là Dương thừa tướng đó. Chỉ là bí mật của hai chúng ta thôi nhé?

Bạch Kinh gật đầu bụm miệng cười. Dương thừa tướng khí chất ngút ngàn. Tỷ tỷ lại gọi là lão đầu tử. Lão đầu tử là Dương thừa tướng. Dương thừa tướng là lão đầu tử. Nếu để các quan đại thần và phụ hoàng biết,lúc ấy sắc mặt của người sẽ ra sao.

- Để tới chỗ của tam tỷ,chúng ta phải đi qua biệt viện của hoàng huynh trước. Tỷ nhìn xem,phía trước rất nhiều mỹ nữ.

Bạch Kinh đột nhiên ngoái nhìn lại phía sau,vẫy tay ra hiệu cho Bạch Nhiên:

- Ca,huynh còn không nhanh lên nắm tay của Đắc Kỳ tỷ. Lỡ lạc thì sao?

- ....

Bạch Nhiên vẻ mặt bất đắc dĩ bước lên. Rõ ràng là hai người họ lơ y trước,bay giờ tiểu tử kia lại quay qua bắt lỗi y. Đắc Kỳ cũng quay người,chủ động đưa tay về phía Bạch Nhiên. Y ngỡ ngàng nắm lấy. Đắc Kỳ bật cười kéo y lên phía trước, kéo gần khoảng cách giữa ba người lại.

Bạch Kinh ngây ngô,chọt chọt má Bạch Nhiên:

- Ca,huynh không phải mặt liệt sao? Có phải huynh bị cảm lạnh rồi hay không? Mặt huynh tại sao lại đỏ như vậy?

- .....

Đắc Kỳ che miệng khẽ cười,nhỏ giọng bên tai Bạch Nhiên:

- Xin hãy giúp đỡ muội. Muội không muốn lạc mất huynh đâu.

- T-Ta hiểu rồi.

- Ca,huynh chắc chắn là bị cảm lạnh rồi. Hai tai của huynh cũng rất đỏ nha. Để đệ đi tìm thái y giúp huynh.

- .....

Bạch Nhiên ôm mặt trong giấy lát rồi đứng trước mặt Bạch Kinh, búng mạnh vào trán tiểu tử một cái,khẽ mắng:

- Tiểu tử,nhiều chuyện.

- Đắc Kỳ tỷ,đệ lo cho ca,mà ca mắng đệ nhiều chuyện.Huhu..

Bạch Kinh ủy khuất núp vào lòng Đắc Kỳ. Đắc Kỳ từ đầu đến cuối chỉ cười. Trẻ con,ngây thơ dễ chọc. Bất ngờ Đắc Kỳ chuyển Bạch Kinh sang cho Bạch Nhiên bồng,coi như là một cách để hai huynh đệ bọn họ giảng hòa. Bạch Nhiên một tay bế tiểu tử đang bất mất,một tay vẫn bao trọn lấy bàn tay mềm mại nhỏ bé của nữ nhân. Trong lòng,cảm xúc hỗn loạn,khó nói thành lời.

Từ phía xa xa,một nữ nhân vốn đã để ý ba người từ lâu. Nhìn cảnh bọn họ thân mật,chiếc khăn trong tay nàng bị xé ra làm từng mảnh vụn rơi lả tả trên nền đất. Không nhịn được khi Bạch Nhiên ôn hòa nắm lấy tay Đắc Kỳ mãi không chịu buông,bèn thu liễm,tươi cười bước đến bắt chuyện:

- Bạch Nhiên ca,huynh cũng ở đây sao? Bạch Kinh,đệ từ khi nào mà bám dính Nhiên ca như vậy?

Ý tứ đã rõ. Nữ nhân hoàn toàn không để ý đến sự tồn tại của Đắc Kỳ. Đắc Kỳ mặt liệt đánh giá,ánh mắt thâm trầm gợn sóng.

- Phải - Bạch Nhiên trả lời qua loa -Đắc Kỳ,ta đưa muội tới chỗ của Bạch Sa.

- Vị cô nương này là...?

Lý Tô Ái cố ý kéo dài cuộc nói chuyện,nhất định không buông tha. Đắc Kỳ cũng hiểu. Khi nhìn vào ánh mắt của nàng ta,mùi chém giết,sát khí thật nồng nặc. Thật khiến người khác chán ghét.

- Đắc Kỳ,thế tử phi.

Câu trả lời ngắn gọn của Đắc Kỳ,ngữ khí lạnh lẽo khiến Lý Tô Ái rùng mình nhưng nó đồng thời cũng giống như một nhát dao chí mạng,một mồi lửa nhen nhóm lên sự đối địch. Chỉ có mình Bạch Nhiên là mỉm cười. Nữ nhân này thay đổi thái độ cũng quá là nhanh đi. Nhiều lúc,không nghĩ muội ấy chỉ mới mười một tuổi.

- Ta cùng tướng công tương lai còn có chuyện. Thứ,không thể tiếp đãi tiểu cô nương cho tốt. Phiền,nhường đường.

- Ra là hoàng tẩu....Tỷ không muốn làm quen với muội một chút sao?

- Hoàng đế chỉ sinh hạ bốn người con. Đại thái tử,Dịch Bạch Nhiên tức tướng công của ta;cùng một cặp song sinh là nhị hoàng tử Dịch Bạch Sa và tam công chúa Dịch Hán Sa,cuối cùng là tứ hoàng tử Dịch Bạch Kinh. Ngươi,cùng ta không thân không thích,lấy tư cách gì gọi ta một tiếng hoàng tẩu?

- Muội...

Lý Ái Tô triệt để mất mặt. Tính ra thì Lý Ái Tô trong mắt Đắc Kỳ không có một chút địa vị. Nàng ta là con gái của thượng thư,được mệnh danh là hoa khôi của Thiên Nam,không chỉ xinh đẹp mà con tinh thông y thuật,từng ra tay cứu Dịch Lăng Mặc một mạng,được hoàng thượng cân nhắc,phong tước công chúa,hiệu là An Bình. An Bình công chúa có những quyền lợi ngang hàng như những đứa con khác của hoàng đế. Đắc Kỳ...con tiện nhân này...Nàng ta dám...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.