Cuộc tuyển chọn người thừa kế của Lý gia tự nhiên sẽ quyết định dựa trên các phương diện: thực lực, thiên phú và tài năng kinh doanh.
Không ai hi vọng người gia chủ tiếp theo của gia tộc mình là một kẻ chỉ biết tiêu tiền chứ không có đầu óc kiếm tiền cả.
Cũng bởi như vậy, Lý Huân và Lý An được chia cho một số sản nghiệp nhỏ để tự mình kinh doanh chứng mình tài kiếm tiền của mình.
Bây giờ Lý Huân muốn động thủ với Lý An thì cũng phải bắt đầu từ những sản nghiệp này.
Chỉ cần sản nghiệp của Lý An xảy ra sự cố không thể vãn hồi, hai phương diện khác cũng sẽ bị bỏ qua.
Nhờ vậy địa vị của Lý Huân sẽ được nâng lên cao hơn và địa vị của Lý An bị hạ thấp xuống trong cuộc cạnh tranh này.
Chuyện đại công tử Lý Huân và nhị công tử Lý An đã bắt đầu cắn xé lẫn nhau, Ma Quân tự nhiên đã biết bởi vì hết thảy đều nằm trong kế hoạch của hắn.
Hắn muốn mượn nhiều con đường vòng, dần dần giết chết gia chủ của Lý gia.
Hao tốn nhiều thời gian để hoàn thành một nhiệm vụ, Ma Quân cũng không muốn vậy.
Đen là hôm hắn đứng chọn nhiệm vụ ở Nhiệm Vụ Đường lại chỉ có duy nhất một nhiệm vụ này mới giúp hắn có lý do chính đáng vào kinh.
Đen cái nữa là nhiệm vụ này là một nhiệm vụ có độ khó rất cao, ám sát cường giả Quy Nguyên Cảnh.
Lấy tu vi Đạo Tàng của hắn tự nhiên không có cách nào trực tiếp hoàn thành rồi.
Cho nên hắn muốn từng bước, từng bước ép một số người trong Lý gia vô ý trở thành con dao của hắn để lấy mạng Lý Thạch.
Đầu tiên, hắn dùng những viên lưu ảnh ngọc mà mình đã thu thập để tách đại phu nhân và nhị phu nhân khỏi Lý Thông.
Lý Thông vốn đang ngày ngày được hai vị phu nhân tiếp đón bỗng nhiên bị cấm cửa tự nhiên sẽ sinh ra oán hận trong lòng và nổi lên tính chiếm hữu.
Phải làm cách nào mới có thể khiến cho hai vị phu nhân quỳ dưới chân hắn, nghe theo lời hắn?
Đương nhiên là hắn phải lên làm gia chủ mới được rồi.
Nhưng phải làm cách nào mới lên được vị trí gia chủ?
Lý Thạch nhất định phải chết!
Cho nên suy đến cuối cùng Lý Thông cũng chỉ là một thanh đao đang bị Ma Quân thao túng tâm lý thôi.
Để đảm bảo kế hoạch không có sai sót, hắn thậm chí đem cả lưu ảnh ngọc mà bên trong ghi lại hình ảnh Lý Thông vừa chơi đùa với hai nha hoàn vừa buông lời nhục mạ bọn họ.
Kết quả thật đúng như mong đợi, thái độ của cả hai vị phu nhân càng trở nên kiên quyết, thậm chí đã bắt đầu cảm thấy ghê tởm Lý Thông.
Tiếp đến, để chuẩn bị cho phủ phò mã thôn tính địa bàn của Lý Phủ, hắn đã dùng Dạ Minh Châu để kích phát lên sự cạnh tranh đang ngủ yên của cuộc chiến tranh đoạt vị trí thừa kế gia tộc của Lý Huân và Lý Thân.
Ý đồ rất đơn giản, hai người đấu với nhau ắt sẽ có người rơi vào thua thế, hậu trường của bọn họ sẽ phải ra tay.
Lâu dài, quy mô của cuộc chiến sẽ ngày càng thăng cấp.
Cho đến cuối cùng, người nào giành thắng lợi thì người được lợi nhất đương nhiên vẫn sẽ là phủ phò mã rồi.
Bởi vì lưỡng hổ tranh đấu, ắt sẽ có con bị thương.
Chu Lượng chỉ việc thu dọn nốt con hổ đang bị thương kia là xong.
Còn kẻ phản chủ như Lý Thông, Ma Quân tự nhiên cũng đã an bài sẵn cho hắn một kế giết hổ thì thịt chó săn rồi.
Tất cả những gì Ma Quân bây giờ cần làm chỉ đơn giản là chờ đợi kết quả thôi, đôi khi sẽ tác động vào một chút để mâu thuẫn càng thêm kịch liệt.
Quả nhiên mâu thuẫn giữa Lý Huân và Lý An mỗi ngày một tăng cao, thậm chí còn kéo theo cả nhà mẹ đẻ của hai người vào cuộc chiến này.
Cho đến một ngày, Lý Huân phiền muộn đi đến Vĩnh Xuân Viện uống rượu lại tình cờ gặp Dạ Minh Châu từ bên ngoài đi trở về.
Hai người đối thoại không nhiều nhưng Dạ Minh Châu lại chỉ cho Lý Huân một kế: " Thanh Vân Các có xuất thân là một tổ chức sát thủ, đến bây giờ vẫn còn nhận ủy thác.
"
Nghe xong lời này, Lý Huân liền nhớ ra trong quá khứ Lý gia cũng từng ủy thác Thanh Vân Các đi giết người vài lần thế là liền âm thầm phái người liên hệ.
Có sự xuất hiện hành động này, cuộc cạnh tranh lập tức đẩy lên một tầm cao mới.
Hai bên đều bỏ tiền ra thuê Thanh Vân Các ám sát người nắm giữ chiến lực cao bên phía đối phương khiến cho mọi người đều rất đau đầu, chỉ có Thanh Vân Các là tươi cười hớn hở.
Vui vẻ nhất không ai qua được Ma Quân, ban ngày thì xem kịch vui, buổi tối thì có Dạ Minh Châu đến hầu hạ miễn phí.
Thực sự hắn cũng mong rằng có thể hoàn thành nhiệm vụ càng lâu càng tốt, cuộc sống ở Kinh Thành quá thoải mái rồi.
Nhưng xưa này làm gì có gì vẹn toàn, cái tốt thường đi song song với cái gở.
Đoạn thời gian gần đây hắn không có thời gian tu luyện, tu vi chưa có tiến triển gì.
..................
Cho đến một ngày, Chu Lượng rốt cuộc từ Trung Vực trở về.
Ma Quân sau khi nhận được tin thì lập tức cùng với đối phương tụ họp tại Thanh Vân Các.
Ở trong thư phòng của Vân Kỳ, Chu Lượng mỉm cười nói: " May mắn không làm nhục mệnh, tinh huyết của long tộc và máu thông thường của long tộc lão phu đã đích thân đưa đến Chiến Thần Điện.
"
Kết quả này ít lâu trước Võ Quân đã thông báo với hắn cho nên cũng không ngạc nhiên, nhưng có một câu hắn vẫn muốn hỏi: " Tại sao số lượng máu bình thường lại nhiều gấp mấy ngàn lần so với tinh huyết vậy? "
Chu Lượng giải thích: " Đó là vì công tử còn chưa biết, trên thượng giới có rất nhiều Long tộc đi bán máu nhưng đều chỉ bán máu bình thường, còn tinh huyết thì ít có người bán.
"
Chẳng hiểu sao khi nghe câu nói này Ma Quân lại có một dự cảm bất thường, cảm giác như lợi thế hắn muốn tạo ra cho đội quân của mình ở trên thượng giới cũng tính là gì.
Hắn hỏi: " Có nhiều người bán máu lắm sao? "
Chu Lượng gật đầu, đáp: " Đương nhiên! Dù sao thì tốc độ sản sinh máu mới của Long tộc rất nhanh, bán đi vừa có thêm tiền tu luyện vừa chẳng ảnh hưởng gì nhiều đến mình, tội gì không bán? "
Ma Quân: "...!"
Hắn nghĩ chắc có lẽ trong tương lai phải đổi tên Long tộc thành Tộc Bán Máu.
Móa! Long tộc các ngươi có còn liêm sỉ hay không vậy?
Chu Lượng lấy ra tám tờ đan phương phẩm chất bát phẩm trả lại cho Ma Quân nói: " Máu của Long tộc trên thượng giới rất rẻ cho nên không cần dùng nhiều đan phương để đổi, chủ yếu vẫn là do phí vận chuyển từ thượng giới xuống quá cao cho nên tốn hai cái đan phương.
"
Ma Quân nghe câu " Máu của Long tộc trên thượng giới bán rất rẻ " thật sự cạn lời rồi, hắn bắt đầu não bổ đến cảnh tượng trên thượng giới, long nhân đi đầy đất.
Đem tám cái đan phương đưa trở lại cho Chu Lượng, hắn nói: " Được rồi, trước dùng những đan phương này để đặt lượng hàng hóa lớn từ Đan Tông đi.
"
Nói xong hắn lấy ra một tập danh sách, bên trong đều ghi những dược liệu cần để tạo ra Thánh Thể, thậm chí là Thần Thể giao cho Chu Lượng.
Những đan phương này thật ra cũng không quá quan trọng, đều là đan phương chế tạo Giải Độc Đan, Tịnh Tà Đan, Thú Đan các kiểu.
Hoàn toàn không nắm giữ vai trò chủ chốt trong việc nâng cao tu vi võ giả cho nên dùng chúng để đi đổi lấy những thứ đang cần gấp, trong tình cảnh hiện tại lại càng tốt hơn.
May mắn có thể giao dịch với Đan Tông và trên thượng giới, nếu không hắn quả thực không biết phải chạy đi đâu để tìm kiếm những dược liệu này.
" Xem chí nhớ này của ta! " Chu Lượng vỗ trán một cái, đem một ngọn núi dược liệu lấy ra, giới thiệu: " Đây đều là dược liệu dùng để điều chế ngũ phẩm Tư Chất Đan mà công tử yêu cầu.
"
Nhìn xem dược liệu được chất thành một ngọn núi lớn, Ma Quân trợn mắt há hốc mồm, hắn chưa từng nghĩ sẽ thu gom được nhiều thế này.
Chu Lượng tò mò hỏi: " Những thứ này thật sự có thể luyện chế thành đan dược sao? "
Ma Quân hỏi ngược lại: " Vì sao ngươi lại hỏi vậy? "
Chu Lượng gãi gãi đầu, đáp: " Ta nghe người của Đan Tông nói, những thứ này trên thượng giới được xem như cỏ dại, hoàn toàn không có giá trị luyện đan cho nên bọn họ cho không, không lấy tiền.
"
Ma Quân: "...!"
Cỏ dại?
Ta có đang nghe nhầm không?
Nhưng rất nhanh hắn lại mừng rỡ, có lẽ đám người này không biết sau khi đêm những loại dược liệu này phối hợp với nhau dựa theo tỉ lệ nhất định sẽ tạo ra một loại đan dược nghịch thiên.
Như vậy thì càng tốt, hắn còn đang lo không đủ tiền để thu thập dược liệu a.
Hắn vội vàng hỏi: " Vậy còn những dược liệu trong đan phương lục phẩm Tư Chất Đan thì sao? "
Chu Lượng trả lời: " Những dược liệu này tương đối trân quý, rất hiếm gặp cho nên bọn họ chỉ nói sẽ cố gắng thu thập, đợi khi có hàng mới liên hệ, "
Ma Quân tiếc nuối nhưng cũng không thể làm gì khác, hắn nói: " Những đan phương này ngươi dùng để đối lấy dược liệu có trong danh sách ta vừa đưa, còn thừa bao nhiêu thì đổi hết sang long huyết cho ta.
"
Chu Lượng khẽ gật đầu nói: " Được.
"
Nghĩ nghĩ, hắn vẫn nhắc nhở: " Công tử, Đan Tông tuy là tông môn chính đạo nhưng bọn họ cũng không dễ hợp tác như vậy.
Ta nghĩ sau cuộc trao đổi vừa rồi ta đã bị bọn họ để mắt đến, chúng ta sau này vẫn nên hạn chế giao dịch thì hơn.
"
Hoài bích vô tội, mang ngọc có tội.
Đạo lý này Ma Quân tự nhiên cũng hiểu rõ, lấy thế lực của hắn hiện giờ vẫn chưa có sức chống lại Đan Tông khi họ nổi lên ý đồ xấu.
Hắn nói: " Ta đã biết! Vậy ngươi đợi một khoảng thời gian nữa rồi đi lần nữa.
"
Bây giờ đã có được những dược liệu để điều chế Tư Chất Đan rồi hắn cũng không nhất định phải mạo hiểm thêm nữa.
" Vân Kỳ, nghe nói ngươi là một vị luyện đan sư ngũ phẩm? "
Vân Kỳ gật đầu: " Đúng vậy.
"
Ma Quân thu đám dược liệu vào nhẫn trữ vật, nói với Vân Kỳ: " Ngươi liền giúp ta luyện đan đi.
".