Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?

Chương 317




CHƯƠNG 317

Nhưng trực giác nói với cô, chuyện này không đơn giản như vậy.

Nấm sớm muộn gì cũng sẽ bị tuồn ra, nếu Phúc Mãn Lâu thật sự muốn dựa vào nấm vận chuyển, vậy thì không bằng dừng món ăn lúc còn sớm.

Mà người như Âu Dương Diệp… dựa vào trực giác nói cho cô biết, hắn không phải một người vì một chuyện nhỏ như vậy thì sẽ chán nản như vậy, trong này nhất định còn có ẩn tình khác.

Có điều cô và Âu Dương Diệp vẫn chưa thân thiết tới mức để cô có thể tùy ý đi hỏi chuyện riêng của hắn, vậy nên Lưu Ly chọn trầm mặc.

Ớt, cô bây giờ thật ra có thể lấy ra.

Dù sao tất cả đồ trong không gian linh tuyền phát triển quá nhanh, hiện nay cô đã tích được một ít.

Nhưng chỉ cần vấn đề nguồn gốc một ngày chưa giải quyết thì cô không thể cung ứng số lượng lớn, cũng không thể giải quyết vấn đề tận gốc được.

“Vải dầu người của ta đã tìm được rồi, qua vài ngày nữa ta cho người đưa tới, ớt thì mong cô nhanh chóng trồng ra.”

Trầm mặc một lúc, Âu Dương Diệp dường như đã điều tiết được cảm xúc, sắc mặt mang theo vài phần nghiêm túc mà mở miệng.

Một câu đột ngột này làm cho Lưu Ly có hơi nhíu mày, sau đó trong lòng rất vui.

Vải dầu, vậy mà tìm được rồi.

Thật sự là ông trời cũng giúp cô! Kế hoạch trồng rau mùa đông của cô có thể thực hiện bình thường rồi, ông trời quả nhiên chiếu cố cô!

Lưu Ly tâm trạng vui vẻ, trong lòng có quyết định mới.

“Anh đợi chút.”

Lưu Ly nói xong, bèn không đợi Âu Dương Diệp đáp lại, trực tiếp đi về phía phòng củi.

Giả vờ tìm một lúc ở trong đống củi, Lưu Ly mới từ trong không gian linh tuyền lấy ra một túi ớt nhỏ, giả bộ là tìm ra từ dưới đống củi.

Khi Lưu Ly cầm ớt xuất hiện ở trước mặt Âu Dương Diệp, mặt mày Âu Dương Diệp sửng sốt.

“Cô… sao lại…” Không phải nói không có sao?

“Số ớt này là tôi hái ở trên núi vào trước đó, vốn muốn để lại cho mình ăn, nếu anh muốn, có thể cầm đi ứng phó gấp trước.”

Ớt không nhiều, chỉ có 10 cân, đối với quán rượu mà nói, căn bản không dùng được bao lâu.

Có điều nếu có thể dùng tiết kiệm, kinh doanh phù hợp, vẫn có thể giải quyết được nhu cầu cấp thiết trong chốc lát.

Tuy Âu Dương Diệp nhìn thấy chỉ có một ít ớt như vậy thì có hơi thất vọng, nhưng vẫn vui vẻ đón lấy.

Có ớt, Âu Dương Diệp bèn muốn tìm Lưu Ly mua công thức, lúc đầu ăn thịt thỏ, gà cay và cá dưa chua, hắn tới bây giờ vẫn nhớ.

Lưu Ly lại chỉ cho Âu Dương Diệp một công thức của cá dưa chua, dù sao ớt dùng cho cá dưa chua là ít nhất, nhưng mùi vị lại rất ngon, làm món ăn hút khách là đủ rồi.

Còn công thức khác, Lưu Ly chuẩn bị đợi sau khi ớt chính thức ra thị trường, cô sẽ tính tiếp.

Chỉ có thể lấy được một công thức Âu Dương Diệp đương nhiên không vui lòng, nếu đến lúc đó Lưu Ly bán công thức cho người khác, hắn phải tìm ai khóc?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.