Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?

Chương 208




CHƯƠNG 208

Thấy mẹ vẫn ngủ say, chúng không muốn đánh thức mẹ dậy nên động tác đều cực kỳ khẽ khàng.

Sau khi hai đứa trẻ rón rén ra khỏi phòng, Cố Tại Ngôn cũng từ trên giường ngồi dậy.

Cố Tại Ngôn ngồi ở mép giường, ánh mắt hắn dừng trên khuôn mặt mệt mỏi như đang ngủ không yên của Lưu Ly, ánh sáng mờ ảo dường như không ảnh hưởng gì đến hắn.

Sau khi im lặng một hồi, Cố Tại Ngôn đi đến bên người Lưu Ly rồi ngồi xổm xuống để truyền một ít nội lực cho cô. Nhưng dù trong bóng tối, ánh mắt hắn vẫn có thể lướt thấy một mảng trắng lộ ra giữa lớp quần áo xộc xệch.

Động tác của Cố Tại Ngôn lập tức dừng lại, vẻ mặt hắn hơi cứng đờ.

Sau đó, Cố Tại Ngôn nhanh chóng phi ra khỏi phòng như bị thứ gì đuổi

Sau khi Cố Tại Ngôn rời đi, Lưu Ly ngơ ngác mở mắt ra, nhưng vì quá mệt mỏi nên cô lại nhắm mắt.

Khi cô tỉnh lại, mặt trời đã lên cao. Lưu Ly cảm thấy toàn thân đau nhức dữ dội, như thể tối hôm qua vừa đi đánh nhau.

Lưu Ly không vội ra ngoài, nhân lúc không có ai xung quanh, cô vội tiến vào không gian, sau khi uống một ngụm linh tuyền, Lưu Ly mới cảm thấy tốt hơn.

Nhìn dược liệu và ớt tươi trong không gian, Lưu Ly suy nghĩ một lúc rồi quyết định hái xuống trước.

Sau một hồi bận rộn thu hoạch, diện tích đất trong không gian linh tuyền đã nhiều hơn trước.

Càng trồng càng nhiều, càng hái càng rộng, đây là đặc điểm của vùng đất ở không gian này.

Lưu Ly đặt những thứ vừa hái sang một bên, rồi nhanh chóng gieo hạt xuống mảnh đất trống. Làm thế này có thể ngăn chặn không gian tự động biến những thứ cô thu hoạch được thành hạt giống và trồng xuống.

Sau khi làm xong, Lưu Ly mới chuẩn bị bước ra khỏi phòng. Trước khi rời đi, Lưu Ly thoáng thấy một đám nấm đang nằm trong góc, khóe môi cô không khỏi cong lên.

Có vẻ túi nấm cô làm đã thành công mỹ mãn.

Khi ra khỏi phòng, cô lập tức nhìn thấy Cố Tại Ngôn đang cùng hai đứa trẻ trở về. Bọn trẻ mồ hôi nhễ nhại, quần áo cũng ướt đẫm.

Lưu Ly vội vàng đun nước, sau đó bảo Cố Tại Ngôn tắm cho chúng, còn mình thì bận rộn làm bữa sáng.

Sau khi ăn sáng xong, Lưu Ly định đi xem tình hình của Trương Đại Lang thì người Trần Gia Thôn lại đi tới.

Vừa nhìn thấy Lưu Ly, hai mắt Lão Trần liền sáng lên.

“Lưu cô nương, nhà chính sắp xây xong rồi, cô có muốn vào xem có vấn đề gì không?”

Kể từ khi giao toàn quyền cho lão Trần, ban đầu Lưu Ly còn giành thời gian đến xem, nhưng mấy ngày nay cô chưa từng đến đó một lần, cũng không biết ngôi nhà của mình xây dựng thế nào rồi. Nghe lão Trần nói thế, Lưu Ly cũng hơi động lòng.

Nghĩ lại bây giờ vẫn còn sớm, sáng sớm thăm bệnh cũng không ổn lắm nên cô gật đầu đồng ý.

Bình Bình Yên Yên cũng muốn biết ngôi nhà mới của họ sẽ trông như thế nào. Lúc trước chúng định đến xem, nhưng mẹ đã nói rằng trẻ con không thể đến công trường vì khá nguy hiểm. Do đó, tới bây giờ, bọn chúng vẫn chưa từng đến đó nên khá háo hức đòi đi.

Trời vẫn còn sáng, bên kia vẫn chưa bắt đầu xây tiếp nên Lưu Ly không có lý do gì để từ chối cả.

Nhưng cuối cùng sau lưng ba mẹ con lại có thêm một Cố Tại Ngôn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.