Xuyên Đến Cực Phẩm Nông Gia, Ta Lấy Ác Chế Ác Thật Sảng Khoái

Chương 76: Một chiêu này cũng là học tiểu tức phụ




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Ngày thứ hai.

Sau khi ăn xong điểm tâm, Kiều Diệp lại đi theo mấy người Lục Đại Lang lên huyện thành khay nhang muỗi. Lục Thiều cũng đi theo. Hắn đã trải qua nhiều chuyện như vậy, trên người cũng không có chút nào thanh cao của người đọc sách. Cảm thấy giúp đỡ thê tử chia sẻ là chuyện nên làm.

Kiều Diệp đương nhiên sẽ không từ chối tiểu tướng công làm bạn. Với phần tinh thần trách nhiệm kia, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, bọn họ có thể sẽ kết nhóm lâu dài mà sống.

Nàng cùng hắn vẫn là tương đối ăn ý, cho nên khi nên đối xử tốt với Lục Thiều, nàng sẽ đối tốt với hắn nhưng sẽ không nuông chìu hắn.

Đoàn người vừa tới phiên chợ, còn chưa mang đồ vật ra, đã có người lần lượt xông tới. Có người không kịp chờ đợi nhìn Kiều Diệp hỏi: “Vị tiểu nương tử này, hôm qua khay nhang muỗi còn không?”

Kiều Diệp cười gật đầu: “Có.”

Nàng hỏi: “Hôm qua các ngươi mua về, hiệu quả cũng không tệ lắm đúng không?”

Người này cười nói: “Hiệu quả rất tốt, sau khi ta đốt nhang muỗi, cả đêm qua đều không nghe thấy tiếng muỗi kêu nữa. Sáng nay thức dậy càng không có bị muỗi đốt nữa. Hôm nay vẫn là giá cả ngày như hôm qua nhỉ? Đưa cho ta năm mươi khay.”

Hôm qua hắn đã mua một khay nói thử xem sao, hiệu quả quả thật quá tốt. Hôm nay chuẩn bị mua nhiều một chút, tặng cho cha mẹ huynh đệ tỷ muội mấy khay.

Kiều Diệp cười nói: “Vẫn là giá cả ngày hôm qua, nhưng mà ngại quá, hôm nay mỗi người chỉ có thể mua ba mươi khay.”

Nàng đã dự liệu được hôm nay sinh ý sẽ rất tốt, nhưng Lục gia làm ra nhang muỗi, tổng cộng chỉ có hai ngàn khay, cho nên không hạn chế mua không được.

Người này đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo không hiểu hỏi: “Vì sao ta mua nhiều cũng không được?”

Kiều Diệp kiên nhẫn giải thích: “Chúng ta mang đến số lượng nhang muỗi có hạn, nếu người phía trước đều mua năm mươi khay, người phía sau liền không có cách nào mua. Chúng ta cũng hy vọng, tất cả mọi người có thể sử dụng thứ tốt như nhang muỗi. Các ngươi dùng được, ngày mai cũng có thể lại đến mua ba mươi khay. Đến ngày kia, nhang muỗi sẽ khôi phục giá ba văn tiền một khay, còn không tặng giá đỡ.”

Những người xếp hàng ở phía sau nghe vậy, lập tức nói: “Đúng đúng, phía trước cũng không thể mua nhiều, phía sau chúng ta còn muốn mua.” Người phía trước nghe vậy, càng cảm thấy nên mua nhiều hơn một chút. Nghĩ ngày mai còn có thể mua cũng được, liền nói: “Được, vậy cho ta ba mươi khay. Cái giá cũng tặng hết rồi?”

Kiều Diệp nhận lấy nhang muỗi đã được đóng gói từ tay Lục Thiều, đưa tới: “Tất cả đều tặng, nơi này có ba mươi khay nhang muỗi cùng ba mươi cái giá đỡ, ngươi đếm xem.”

Đồ dùng tốt như nhau, khi hạn chế mua, tất cả mọi người sẽ có loại xúc động muốn mua nhiều một chút. Đặc biệt là lại bị người xung quanh kéo vào, loại tâm lý này liền càng sâu, giống như là những người mua đồ trong phòng phát sóng trực tiếp, có hạn mức giảm giá, người mua đều là dựa vào cướp, cho nên Kiều Diệp đã sớm bảo người của Lục gia đóng gói không ít 30: khay nhang muỗi làm một phần. Nếu như nói mua một khay tặng một cái giá, cũng sẽ làm được.

Người này nhận nhang muỗi đưa tiền, đếm số lượng rồi cười rời đi. Sau khi hắn rời đi, chỉ cần người điều kiện gia đình không tính túng quẫn, cơ bản đều mua một phần 30: khay.

Hôm qua người không có mua nhang muỗi, thấy nơi này có nhiều người vây quanh mua đồ như vậy, cũng nhao nhao tới tham gia náo nhiệt.

Lần này cũng không cần Kiều Diệp giới thiệu.

Bọn họ hỏi mua cái gì, người xếp hàng mua liền chủ động giới thiệu nhang muỗi dùng tốt bao nhiêu, hôm nay mua giá rẻ vì vậy những người đến xem náo nhiệt này, cũng không nhịn được gia nhập hàng ngũ cướp nhang muỗi, cũng bởi vậy nhang muỗi nhóm người Kiều Diệp mang đến không đến một canh giờ liền bán sạch. Còn có một số người phía sau chạy tới hoặc là tham gia náo nhiệt không mua được đều tiếc nuối không thôi, càng không nhịn được oán giận nhóm người Kiều Diệp mang đến nhang muỗi quá ít.

Kiều Diệp chỉ có thể cười nói ngày mai cố gắng mang nhiều một chút, để bọn họ ngày mai lại đến. Những người này mới rời đi, trong lòng đều nghĩ ngày mai nhất định phải đến sớm một chút, mà lượng tiêu thụ nến cũng được bán đi không ít.

Chờ nến cũng bán xong, mấy người Lục Đại Lang đều có chút hoảng hốt. Sáng sớm nương tử Ngũ Lang đã làm xong nhang muỗi, hơn phân nửa còn buộc thành từng phần ba mươi khay. Điều này khiến trong lòng bọn họ hoàn toàn không chắc chắn, nhiều nhang muỗi như vậy, thật có thể bán được không?

Bọn họ không ngờ rằng, chẳng những bán hết rồi, còn có nhiều người tranh nhau mua như vậy. Thậm chí còn có không ít người không cướp được.

Lục Đại Lang kích động xoa xoa tay: “Loại nhang muỗi này bán cũng quá tốt. Sau này chúng ta có nên làm nhiều hơn một chút hay không?”

Kiều Diệp nói: “Cũng chỉ có hôm nay và ngày mai mới có thể đoạt như vậy, dù sao giá rẻ, còn giới hạn mua. Chờ sau khi giá cả khôi phục ba văn tiền, sẽ không như vậy nữa.”

Hiện tại mọi người đều có tâm lý chiếm tiện nghi mới có nhiều người đều mua ba mươi khay như vậy. Chờ đến khi giá cả khôi phục bình thường, những người này tiêu phí cũng sẽ lý trí. Đoán chừng cũng chính là mua một phần năm khay

“Hơn nữa hôm nay và ngày mai người cướp ba mươi khay, trong thời gian ngắn chưa dùng xong cũng sẽ không đến mua nữa. Cho nên các ngươi phải chuẩn bị sẵn sàng, nhang muỗi sau đó khẳng định không bán nhanh được như hai ngày nay.”

Mấy người Lục Đại Lang đều giật mình: “A, ngày mốt không dễ bán như vậy phải không?” Nhưng nghĩ lại, tức phụ Ngũ Lang nói rất có đạo lý, không khỏi có chút thất vọng, dù sao hôm nay tình huống khay nhang muỗi đã mạnh mẽ kích thích bọn họ một phen.

Kiều Diệp nhìn vẻ mặt thất vọng của bọn họ, cười nói: “Mặc dù không bán chạy như vậy, nhưng mỗi ngày mang đến nhang muỗi cũng nhất định có thể bán đi. Không bao lâu nữa hẳn là sẽ còn có người đi buôn đến mua lượng lớn. Cho nên yên tâm đi, nhang muỗi của chúng ta không lo bán. Ngược lại phải lo lắng chính là, không có nhiều để bán thôi.”

Tuy rằng huyện thành này không lớn lắm, nhưng nhân số cũng có hơn vạn. Nhang muỗi chỉ có bọn họ bán, không nói mỗi nhà đều sẽ đến mua, nhưng chỉ cần một nửa số đó mua thôi, nhang muỗi cũng không lo bán. Huống chi còn có những người đi buôn kia, nhất định sẽ phát hiện cơ hội buôn bán. Hiện tại đã không phải vấn đề bán được hay không bán được, mà là vấn đề có đủ bán hay không. Mấy người Lục đại lang vừa nghe, lập tức đầy máu sống lại tại chỗ.

Mấy người đều cười ngây ngô nói: “Chỉ cần có thể bán hết là được rồi, chúng ta dù sao cũng sẽ cố gắng làm nhiều hơn một chút.” Nhang muỗi dễ bán như vậy, trong nhà phát tài rồi.

Những tiểu thương khác nhìn thấy bọn họ làm ăn tốt như vậy, trong lòng cũng ghen ghét, ước ao, ghen tị và đỏ mắt. Nhưng không có cách nào, thứ này bọn họ cũng không biết làm, cũng có người muốn gây chuyện, hoặc là muốn cưỡng ép mua nhang muỗi, tự mình bán lại. Nhưng vừa rồi lại nhìn thấy thiếu niên tuấn tú nhất trong đoàn người này, thế mà còn biết bộ đầu nha dịch của nha môn. Bọn họ tận mắt thấy thiếu niên chẳng những tiến lên nói chuyện với bộ đầu, trên mặt bộ đầu còn mang theo nụ cười, thái độ rất tốt, cho nên chỉ có thể dập tắt loại tâm tư này.

Trước đó Kiều Diệp cũng thấy Lục Thiều cố ý đi nói chuyện với nha dịch tuần tra. Sau khi chào hỏi nàng, còn cầm một ít nhang muỗi đi tặng cho mấy người. Sau đó nàng liền nhạy cảm cảm giác được, một ít người đối với bọn họ có ác ý, bởi vậy thu liễm, cũng hiểu rõ tác dụng tiểu tướng công đến giúp đỡ.

Loại chợ ngư long hỗn tạp này, làm ăn nếu quá tốt sẽ có phiền toái, vẫn là ít nhiều có chút bối cảnh mới tốt. Chí ít khiến những người kiêng kị, đỏ mắt cũng không dám làm loạn.

Nàng cười nói với Lục Thiều: “Ngươi tặng nhang muỗi này rất tốt, sau này đại đường ca bọn họ đến, cũng không cần sợ bị người tính kế thu thập.”

Chờ sau khi giá cả khôi phục bình thường, nàng và tiểu tướng công tự nhiên sẽ không tiếp tục cùng mấy người Lục đại lang đến huyện thành khay nhang muỗi.

Lục Thiều biết ngay mà, tiểu nương tử vừa nhìn đã hiểu dụng ý của hắn. Hắn cười nói: “Bọn họ cũng là nể mặt Huyện thái gia, mới khách khí với ta như vậy. Sau này để cho mấy người đường ca thường xuyên đưa chút nhang muỗi, hoặc là đặc sản trong thôn, quan hệ này cũng có thể ổn định.”

Một chiêu này cũng là học từ tiểu tức phụ. Có lợi ích liên lụy, đối phương tự nhiên cũng sẽ không lại chỉ có tình cảm bề ngoài.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.