(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Kiều Diệp và Lục Thiều đi cùng nhau.
Vệ Phong Hoa thì muốn cùng các phu nhân tiểu thư hẹn trước tối nay đi cùng nhau. Giang Dực Lân cũng giống như vậy, sẽ cùng bạn bè đưa gia quyến đi muộn một chút.
Khi Kiều Diệp và Lục Thiều đến cửa hàng còn chưa mở cửa. Mặc dù không tính thời gian nhưng Miêu Phi Vũ lại tìm thầy Phong Thủy tính giờ lành. Hắn và Thạch Tòng Lỗi đã tới trước, bảo người trong cửa hàng chuẩn bị sẵn sàng. Thấy Kiều Diệp và Lục Thiều đẩy cửa đi vào, hai người đều mỉm cười, đồng thời thở phào nhẹ nhõm.
Thạch Tòng Lỗi có chút khẩn trương hỏi: “Kiều tiểu nương tử, ngươi xem hiện tại cửa hàng bố trí ở đâu, còn có gì cần sửa hay không?”
Sau này còn có thể tiếp tục làm ăn hay không mấu chốt thành bại ngay hôm nay. Cảm giác khẩn trương giống như lúc hắn đi thi cử nhân.
Kiều Diệp nhìn kỹ cười nói: “Không có chỗ nào phải sửa đổi. Giờ lành vừa đến liền có thể mở cửa. ”
Thạch Tòng Lỗi gật đầu: “Không cần sửa là tốt rồi.” Chủ động bắt chuyện với Kiều Diệp.
Rất nhanh Miêu Phi Vũ cũng gia nhập chủ đề trò chuyện, gạt bỏ khẩn trương trước đó.
Một lát sau, chưởng quầy tới nhắc nhở Thạch Tòng Lỗi.
“Chủ tử, giờ lành sắp đến rồi.”
Sau này cửa hàng đá quý này sẽ do Thạch Tòng Lỗi phụ trách. Nếu sau khi làm ăn ổn định, hắn cũng sẽ nghe theo sự sắp xếp của gia đình, tiến vào Công bộ lăn lộn làm quan nhỏ.
Miêu Phi Vũ muốn tranh giành vị trí người thừa kế Trấn Quốc Công phủ, cho nên làm ăn chỉ là chơi đùa. Vợ chồng trưởng công chúa đã an bài xong đường đi sau này cho hắn.
Giờ lành vừa đến, hai người Thạch Tòng Lỗi mở cửa hàng ra, để tiểu nhị đốt pháo ở cửa. Bọn họ còn mời người của Vũ Sư Tử đến biểu diễn. Bởi vậy rất nhanh cửa ra vào liền có không ít người vây xem.
Chờ biểu diễn kết thúc, người cảm thấy tò mò đi vào cửa hàng nhìn một chút. Lúc này mới phát hiện cửa hàng bán châu báu trang sức này, hoàn toàn không giống những cửa hàng khác.
Kiều Diệp phân hàng hóa trong cửa hàng theo ba cấp bậc, cô nương chỉ cần không nghèo trong tay không phải quá eo hẹp, vẫn mua được một bộ sa hoa. Cô nương ở kinh thành cho dù không phải xuất thân nhà phú quý, không ít người có điều kiện gia đình không tệ.
Chưởng quỹ cùng tiểu nhị cũng có kinh nghiệm, vì vậy giới thiệu người đi mua khu vực giá rẻ kia.
Kiều Diệp cũng không có qua loa, đồ trang sức khu vực cấp thấp cũng vẽ rất đẹp mắt. Đồ trang sức làm ra, hoàn toàn khác với cửa hàng vàng bạc khác, cũng bởi vậy mà có cô nương nhịn không được mua.
Trước đó là một ít hiếu kỳ chỉ xem không mua, hoặc là mua một gói rẻ thử xem. Chờ nữ quyến trong nhà Miêu Phi Vũ và Lỗi gia, cửa hàng liền náo nhiệt lên.
Ngay từ đầu các phu nhân tiểu thư được mời đến, chỉ là nể mặt trưởng công chúa cùng Thạch phu nhân. Vốn dĩ họ muốn tùy tiện mua chút trân châu hoặc bảo thạch để ứng phó. Ai biết vừa vào cửa hàng đã cảm thấy hai mắt sáng ngời. Tất cả bố trí đều là thứ bọn họ chưa từng thấy qua.
Những phu nhân tiểu thư này tiền trong tay dư dả, cộng thêm bọn họ cũng thích mặt mũi, cho nên Miêu Phi Vũ và Thạch Tòng Lỗi tự mình tiếp đãi, mang theo bọn họ đi khu vực cao cấp nhất.
Một tiểu thư đưa tay cầm lấy một vòng tay được làm từ bạc tinh xảo, trân châu và mấy viên đá màu sắc rực rỡ,.
“Cái vòng tay này nhìn thật tinh xảo. Ta có thể thử không?”
Miêu Phi Vũ cười nói: “Đương nhiên có thể, ngươi thử xem. Nếu cảm thấy đẹp mắt, có thể mua vật liệu trở về tự mình làm. Bọn ta đặt vật liệu vào trong túi giấy, ngươi có thể làm ra giống như đúc.”
Kiều Diệp bổ sung: “Không chỉ có thể làm ra giống nhau như đúc, còn có thể dựa theo yêu thích thay đổi bộ dáng.”
Chờ tiểu thư này đeo vòng tay lên cổ tay. Nàng đưa tay chỉ mấy chỗ: “Ví dụ như nơi này ngươi có thể đổi thành lam thạch. Chỗ này có thể xâu chuỗi những món đồ trang sức lại với nhau, như vậy sẽ càng linh động hơn hiện tại. Ngoài ra, còn có rất nhiều loại biến pháp.”
Nàng lấy một bao vật liệu từ trong hộc gỗ ra, mở ra: “Ngươi xem, tất cả vật liệu đều có thể tự mình phối hợp. Nếu muốn trở nên phong phú đa dạng hơn. Các ngươi còn có thể mua hai loại vật liệu trang sức, kết hợp với nhau. Như vậy chẳng những hoàn toàn dựa theo yêu thích của ngươi, còn rất đặc biệt.”
Nàng nói như vậy, cũng là muốn nói cho khách hàng, không cần hạn chế, tận lực phát huy hiện tượng cùng sở thích phối hợp làm. Loại phối hợp có sẵn này, cũng không phải là đã hình thành thì không thay đổi, hoàn toàn có thể tùy tâm thay đổi. So với việc tạm thời đi tìm từng hạt châu phối sức, càng tiết kiệm thời gian, càng dễ dàng bắt đầu hơn. Dù sao loại trang sức tự làm này, khách nhân đều thích mình làm độc nhất vô nhị.
Quả nhiên, sau khi nghe Kiều Diệp nói, ánh mắt tiểu thư này sáng lên.
“Vậy thì tốt quá, ta thích đặc biệt một chút.”
Kiều Diệp cười nói: “Vậy ngươi có muốn thử một chút hay không? Trong cửa hàng có nơi chuyên môn làm trang sức cho khách.”
Cửa hàng này rất lớn, còn có lầu một và lầu hai.
Tầng một ngoại trừ bày ra đồ vật muốn bán, phía sau còn dùng gỗ làm thành hai hàng bàn dài, khách nhân có thể ngồi làm đồ trang sức. Giữa chiếc bàn dài là kéo, nhíp, chỉ, keo dán và các vật dụng phụ trợ khác.
Ở hiện đại không ít người thích tụ tập trong cửa hàng, cùng làm thủ công với những người khác. Như vậy tương đối có bầu không khí, còn có thể trao đổi tâm đắc cùng sở thích lẫn nhau. Gặp được chỗ không biết làm, cũng có thể hỏi người khác hoặc nhân viên cửa hàng một chút, còn có một điểm mấu chốt, chính là có thể kéo theo nhân khí trong cửa hàng.
Mỗi ngày đều ngồi đầy người làm trang sức ở chỗ này, khách nhân khác đi vào nhìn thấy, liền sẽ có một loại cảm giác khẳng định không tệ, bằng không làm sao có thể có nhiều người như vậy, giống như là bọn họ đi du lịch ở một nơi nào đó, cũng không biết đồ ăn nhà ai ngon hoặc là tốt. Sau đó nhìn thấy rất nhiều người xếp hàng, trong lòng mọi người sẽ nghĩ nhiều người như vậy, vậy hẳn là sẽ không kém, vì vậy cũng sẽ xếp hàng mua theo. Đây là một loại tâm lý theo đám đông, phải nắm bắt.
Tầng một chuyên môn cung cấp cho khách hàng khu vực trang sức, chủ yếu nhằm vào khách hàng mua châu báu cấp thấp.
Tầng hai chẳng những có loại khu vực giống như lầu dưới, chỉ là bàn gỗ ghế gỗ dùng vật liệu tốt hơn, cung cấp đồ vật phụ trợ cũng đắt hơn, còn bố trí không ít gian phòng khác nhau, phong cách khác biệt tao nhã. Cái này chuyên môn nhằm vào các quý phu nhân tiểu thư sử dụng. Ví dụ như để trưởng công chúa đi lầu một, cùng các cô nương kia chen chúc làm đồ trang sức, nàng khẳng định là không quen và không thích, cho nên gặp được người có thân phận như vậy, có thể tự mình thuê một phòng, hoặc là mời bạn tốt khuê phòng cùng đi. Cùng nhau làm trang sức, cũng có thể tâm sự giải sầu. Phòng bao riêng phải trả tiền, cung cấp đủ loại trà bánh và đồ uống mới.
Tiêu tiền như vậy, ngược lại sẽ làm các quý phu nhân cảm thấy càng có thể diện, sẽ nguyện ý đặt phòng. Nhưng bây giờ bởi vì hấp dẫn ánh mắt của mọi người, cho nên nàng chỉ vào khu vực lầu một để vị tiểu thư này đi thử xem. Vị tiểu thư này vốn rất hứng thú, đầu tiên là trưng cầu ý kiến của mẹ ruột mang nàng tới. Sau khi đối phương đồng ý, nàng đi đến chỗ ba túi vật liệu đã làm xong ngồi xuống. Đồng thời còn kéo Kiều Diệp đi cùng: “Ta còn không biết phải làm như thế nào, ngươi đi qua dạy ta một chút.”
Nàng ta đương nhiên đã nghe qua đại danh của Kiều Diệp. Trước đó ở Lâu Ngoại Lâu còn cùng bạn tốt trong khuê phòng tham gia náo nhiệt đi xem Kiều Diệp. Phát hiện Kiều Diệp hoàn toàn khác với tưởng tượng của bọn họ. Bây giờ nhìn gần, càng cảm thấy Kiều Diệp làn da trắng nõn phấn nộn, nụ cười tươi đẹp, cả người nói chuyện làm việc đều tự nhiên hào phóng, cho nên sinh ra mấy phần hảo cảm. Bởi vì trong nhà, cũng có một chút ý nghĩ muốn kết giao Kiều Diệp.
Hai người Miêu Phi Vũ thấy thế, liếc nhau một cái, đều may mắn hôm nay mời Kiều Diệp tới. So với chưởng quỹ và tiểu nhị trong cửa hàng, Kiều Diệp chẳng những biết ăn nói, còn rất chuyên nghiệp và có ánh mắt phối hợp, cho nên nghe nàng nói, đều sẽ có loại cảm giác tin phục, cảm thấy mua phối hợp như vậy sẽ không sai.
Quả nhiên, còn phải dựa vào nàng.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");