Xuyên Đến Cực Phẩm Nông Gia, Ta Lấy Ác Chế Ác Thật Sảng Khoái

Chương 334: Hắn cố ý lưu lại một điểm chết người




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Năm nữ nhân đều có tâm tư riêng, Tống Thiếu Dương thì ghê tởm vô cùng. Một lần nữa dùng tiền thuê người, lần này tất cả đều là nam nhân, còn để bọn họ ngăn cản mấy người Kiều Tiểu Liên tới gần hắn.

Xế chiều hôm đó, người từ phủ thành bảo vệ hắn đã đến. Tống Thiếu Dương nhớ tới lời Kiều Tiểu Liên hỏi hắn tối hôm qua, hẳn là đang lừa hắn. Vừa vặn, tên thị vệ hắn tín nhiệm nhất tỉnh. Hắn đi vào phòng đối phương thăm hỏi, thấy đối phương tinh thần còn tốt, liền nói việc này.

Thị vệ trung niên nghe xong, cũng không biết nên nói gì cho phải. Trước kia hắn đã nhắc nhở vị công tử này không nên xem thường nữ nhân nhưng đối phương lại không nghe, luôn cảm thấy nữ nhân chính là diều trong tay hắn, muốn thả thế nào thì thả thế đó. Bây giờ thì cắm đầu rồi.

Hắn mở miệng nói lời thấm thía: “Công tử, ngươi rõ ràng là bị tính kế rồi. Trong này trùng hợp quá nhiều, từ khi Kiều Tiểu Liên được sắp xếp đến hầu hạ ngươi, bọn họ có thể đã có chủ ý với ngươi.”

Vị này nhìn tương đối thấu đáo: “Mà sau lưng bọn họ, hẳn là có Kiều Diệp ra chiêu.”

Tống Thiếu Dương kỳ thật cũng có chút suy đoán: “Tại sao Kiều Diệp phải giúp mấy nữ nhân xấu xí kia? Nàng thích tìm nữ nhân cho ta như vậy sao?”

Tiếp theo ánh mắt hắn sáng lên: “Không phải là nàng cũng có hứng thú với ta chứ? Sở dĩ làm như vậy, chủ yếu là muốn thăm dò thái độ của ta. Ta nếu có thể đem hai người phụ nhân này thu, về sau cũng có thể thu nàng.”

Thị vệ trung niên: “……”

Vị công tử này của bọn họ cái gì cũng tốt, chỉ là trên nữ sắc quá không kiêng kị, đầu óc lại thường xuyên sẽ không dùng được.

Hắn bất đắc dĩ nói: “Hẳn không phải là nguyên nhân này, sợ là nàng đã đoán được người là hướng về phía nàng mà đến, muốn tính toán nàng. Cho nên nàng coi đây là phản kích ngươi.”

Có thể nhìn ra được, Kiều Diệp cũng không phải là những nữ nhân công tử thông đồng trước kia. Nha đầu kia thông minh lanh lợi, làm sao có thể bị công tử mê hoặc. Trêu chọc nữ nhân như vậy, cũng không phải là chuyện sáng suốt. Nói trắng ra như vậy, cũng là muốn đánh thức Tống Thiếu Dương, để hắn đề phòng Kiều Diệp. Tốt nhất là chặt đứt tâm tư kia.

Ai biết hào quang trong mắt Tống Thiếu Dương càng đậm: “Quả nhiên, nữ nhân ta thật sự coi trọng không nông cạn như vậy. Ta là thích tính tình dám yêu dám hận, dám tính kế của nàng như vậy.”

Trong mắt tình nhân xuất Tây Thi, hiện tại hắn nhìn Kiều Diệp, chỗ nào cũng tốt, cho dù bị nàng phản kích, hắn cũng cam tâm tình nguyện. Ai bảo hắn thích nàng chứ, đương nhiên phải bao dung. Huống chi, trước kia hắn chưa từng gặp qua nữ nhân có thể cùng mình kỳ phùng địch thủ. Hắn cảm thấy rất mới mẻ thú vị và khiêu chiến: “Ta làm thế nào cũng phải đạt được lòng của nàng.”

Thị vệ trung niên: “…” Mệt lòng, thôi dẹp đi. Hóa ra hắn nói một trận, ngược lại khiến Tống Thiếu Dương hãm càng sâu.

Hắn ở bên cạnh Tống Thiếu Dương nhiều năm, cũng biết tính tình của đối phương, vì thế không nói tiếp nữa, nếu không sẽ càng đau đầu hơn.

Cùng ngày, người Úc gia liền đến khách điếm náo loạn, muốn mang Úc Uyển Chi, Lục Mai và Lục Châu Lam về nhưng ba người trốn tránh không ra, còn mỗi người lấy ra một ít tiền riêng mà mình đã lén giấu, tiêu tiền mời Kiều Tiểu Liên để người lão Kiều gia giúp bọn họ giải quyết người Úc gia.

Đối với người Kiều gia mà nói, có tiền tất cả đều dễ làm. Vì vậy ở khách điếm xảy ra một trận đánh nhau, sức chiến đấu rất mạnh đã đuổi người Úc gia đi.

Mấy ngày kế tiếp người Úc gia đều đến khách điếm. Mỗi lần vừa đến, liền sẽ bị người lão Kiều gia ngăn cản. Bọn họ cũng hiểu, sợ là khó mang ba người Úc Uyển Chi đi, vì thế liền nổi lên tâm tư muốn lợi ích chỗ tốt, muốn tìm Tống Thiếu Dương đòi hỏi chỗ tốt nhưng lại bị Tống Thiếu Dương sai người đến bảo vệ hắn, đánh một trận rồi ném ra ngoài.

Hắn đang tức nuốt không trôi, cả đám đều muốn tính toán lừa bịp hắn, thật coi hắn là quả hồng mềm sao? Người của hắn cũng tra được, hắn đúng là bị năm người Kiều Tiểu Liên tính kế. Thuốc mê là Úc Uyển Chi đi lấy được. Thế là ghi nhớ khoản nợ này lên bọn họ.

Gần đây cũng không gặp bọn họ, ngược lại là hắn vừa có thể đi lại, liền đi vào nhà xưởng tìm Kiều Diệp nhưng Kiều Diệp căn bản không để ý tới hắn, hắn càng đắc chí.

Mà hôm nay, Tống Thiếu Dương vừa muốn đi xưởng muốn tặng quà cho Kiều Diệp thì một ám vệ từ bên ngoài vội vã tiến đến, giao cho hắn một phong mật tín. Tống Thiếu Dương xem xong sắc mặt liền thay đổi. Hắn giúp Ngũ hoàng tử tự mình huấn luyện nuôi một nhóm người, nơi nuôi người xảy ra chuyện. Hắn phải tự mình gấp rút đi xử lý. Nếu không sẽ có phiền toái lớn nhưng trước khi đi, hắn lại đi bái phỏng Kiều Diệp, lần này Kiều Diệp gặp hắn.

Tống Thiếu Dương chủ động từ biệt nàng, còn thử thăm dò muốn từ trong tay nàng mua loại thuốc có thể giữ mạng và cầm máu chữa thương kia nhưng lại bị Kiều Diệp từ chối. Nếu đổi thành người khác, Tống Thiếu Dương làm sao cũng sẽ nghĩ biện pháp từ trong tay đối phương lấy được công thức nhưng đối với Kiều Diệp, bởi vì hắn thật sự để bụng, cho nên rất có kiên nhẫn. Thế là cũng không cưỡng cầu, dù sao còn nhiều thời gian. Sau này hắn sẽ khiến Kiều Diệp cam tâm tình nguyện lấy ra, còn nói với Kiều Diệp, hắn sẽ mang năm người Kiều Tiểu Liên đi.

Kiều Diệp ý vị thâm trường nói, chờ sau này nàng đi kinh thành, sẽ đi thăm Kiều Tiểu Liên bọn họ. Ý là hắn đừng nghĩ trở về sẽ xử lý sạch sẽ người.

Điểm này Tống Thiếu Dương phản ứng rất nhanh, nói là hoan nghênh nàng đến Tống phủ thăm bọn họ bất cứ lúc nào, cũng quyết định giữ lại năm nữ nhân kia thêm một đoạn thời gian.

Ngày thứ hai, Tống Thiếu Dương liền dẫn theo năm người Kiều Tiểu Liên rời đi. Xem ở mặt mũi Kiều Diệp, hắn đưa cho lão Kiều gia một trăm lượng bạc. Còn nhà của bốn người khác thì cái gì cũng không có.

Trước khi Lục Mai rời đi, lại tới tìm Lục Thiều một lần. Muốn nhờ Lục Thiều giúp đỡ, giúp nàng ta và Úc đại lang hòa ly. Nàng ta đã đi cầu xin Tống Thiếu Dương nhưng người đều không nhìn thấy, chỉ được một chữ cút.

Tống Thiếu Dương còn cho người nói cho nàng ta biết. Nếu chính nàng ta không giải quyết được chuyện hòa ly, vậy thì đừng nghĩ đi theo hắn lên kinh.

Lục Mai không có cách nào, mới một lần nữa cầu xin Lục Thiều. Lần này Lục Thiều không từ chối, thật sự làm giúp nàng ta một tờ văn thư hòa ly. Hắn cũng không phải còn tình cảm gì với Lục Mai, thật sự muốn giúp nàng ta, mà là muốn chờ xem kịch vui sau này.

Trước kia Lục Mai làm những chuyện kia với hắn, Úc đại lang cũng dính vào không ít. Loại tư vị bị thê tử mà hắn ta đã muốn hưu bất cứ lúc nào lại đội nón xanh cho hắn ta, bị vứt bỏ này, Lục Thiều cảm thấy Úc đại lang cần phải nếm thử, mặt mũi càng mất nhiều hơn.

Sau đó hắn còn cố ý lưu lại một chiêu ở thư hòa ly. Tuy rằng thư hòa ly là hắn dùng nhược điểm của Úc đại lang, để Úc đại lang tự mình đồng ý. Nhưng con dấu hắn mời Huyện lệnh đóng, là một cái trước kia đã bỏ đi, cho nên về sau hòa ly có thể không có hiệu lực Tương lai Úc đại lang không thể thi đậu tú tài, không thể tiếp tục ở Úc gia nữa, hắn sẽ tiết lộ việc này. Với tính cách của Úc đại lang, nhất định sẽ đi tìm Lục Mai.

Bởi vì thư hòa ly không có hiệu lực, Tống Thiếu Dương đoán chừng sẽ đuổi Lục Mai đi, để Úc đại lang mang người đi. Lục Mai không phải vì trượng phu này, kiếp trước đối xử độc ác với thân đệ đệ sao? Đã như vậy, vậy sau này cả đời tiếp tục dây dưa với nhau là được.

Đám người Tống Thiếu Dương rời đi, thôn làng lại khôi phục yên tĩnh, mà Kiều Vũ vốn muốn tới thăm người thân, lại bởi vì biên cảnh đột nhiên xảy ra chuyện, trực tiếp bị điều đi biên cảnh bình loạn, chỉ để một thân tín đưa cho Kiều Diệp một phong thư. Là một phong thư dùng Hán ngữ hợp âm viết, chỉ có Kiều Diệp xem hiểu.

Sau khi Kiều Diệp xem xong, mới biết được thì ra biên cảnh xảy ra chuyện, có bàn tay của phản tặc. Nàng tạm thời không có cách nào gặp mặt ca ca. Vì thế lại ghi một khoản nợ cho phản tặc, về sau phải tính toán thật tốt.

Tiếp đó Kiều Diệp, Lục Thiều, cùng với người Lục gia trải năm đầu tiên tới thế giới này.

Thời gian nhoáng cái đã đến tháng hai năm sau, Lục Thiều đi tham gia thi huyện. Sau khi thi xong mới có thể tham gia thi phủ, cũng chính là thi đồng sinh.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.