Xuyên Đến Cực Phẩm Nông Gia, Ta Lấy Ác Chế Ác Thật Sảng Khoái

Chương 322: Vậy cũng đừng trách nàng bất nghĩa!




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Lục Châu Lam lúc này còn không biết tâm tư của mẹ nàng ta Thay đổi vẻ mặt ủ rũ trước đó, kéo lấy Úc Uyển Chi đề nghị: “Nương, chúng ta đi xem Tống công tử kia, có phải như Kiều Tiểu Liên nói không.”

Úc Uyển Chi gật đầu: “Được!”

Hai người giả vờ đi vào trong thôn tìm lang trung, rất trùng hợp là đối phương đi lên núi hái thuốc. Thế là bọn họ thuận lý thành chương rẽ vào thôn Trường Bình, cũng là vận khí tốt, vừa đi đến nửa đường liền thấy một tên quý công tử mang theo vài tên thị vệ đi qua. Hai mẹ con nghe các phụ nhân trong thôn trò chuyện, biết hắn chính là Tống công tử.

Hai người đều có chút bất ngờ, vốn cho rằng Kiều Tiểu Liên khoa trương, không ngờ Tống công tử lại tuấn lãng đẹp trai như vậy, khí chất cũng rất quý khí. Xem ra lai lịch không đơn giản. Dạng người này, đam mê có chút kỳ quái cũng bình thường.

Hai người cố ý kéo tay, đi qua trước mặt Tống Thiếu Dương, còn đều dùng thanh âm giống như là bóp ra nước nói chuyện phiếm, muốn hấp dẫn sự chú ý của hắn.

Hai mẹ con đều cùng một suy nghĩ. Nếu Tống công tử chủ động coi trọng nàng ta muốn thu nàng ta thì không cần kết minh với Kiều Tiểu Liên. Nhưng mà hiển nhiên phải làm cho bọn họ thất vọng rồi. Tống Thiếu Dương chỉ liếc mắt nhìn bọn họ một cái, liền thu hồi ánh mắt tiếp tục đi về phía xưởng.

Hiện tại tâm tư của hắn đều đặt trên người Kiều Diệp, không có hứng thú với những nữ nhân khác. Đặc biệt mẹ con Úc Uyển Chi, theo hắn thấy, tư sắc rất bình thường, căn bản không vào được mắt của hắn.

Hai mẹ con thất vọng thất vọng, nhìn Tống Thiếu Dương đi xa.

Lục Châu Lam thấp giọng nói với Úc Uyển Chi: “Nương, bộ dạng của Tống công tử này thật tốt, con rất thích.”

Úc Uyển Chi đồng ý: “Ta cũng cảm thấy rất tốt, so với kẻ ngốc thôn bên cạnh thì tốt hơn nhiều.” Cũng tốt hơn tên khốn Lục Thanh Vinh vứt bỏ bà ta nhiều.

Bà ta lại nhấn mạnh: “Cây đại thụ này, ngươi làm sao cũng phải trèo lên, mới có thể rời xa vũng bùn Úc gia.” Chỉ là không có nói ý nghĩ cùng dự định của mình với nữ nhi.

Nhắc tới cái này, sắc mặt Lục Châu Lam khó coi không thôi: “Ta nhất định sẽ rời xa sự khống chế của người Úc gia.” Chờ nàng ta thành công lung lạc được Tống công tử, xem nàng ta trả thù một Úc gia nho nhỏ như thế nào.

Hai người không lập tức rời đi, lại đi nghe ngóng thân phận của Tống Thiếu Dương một phen. Lúc này mới hài lòng trở về chỗ thôn của Úc gia. Đương nhiên, cũng đi tới chỗ lang trung thôn Trường Bình, kê mấy bao thuốc rồi xách về nhưng bởi vì về muộn, vừa bước vào cửa đã bị Úc lão thái thái với mấy con dâu mắng một trận, lại sai hai mẹ con đi cho heo ăn, hai người buồn nôn muốn chết.

Bởi vì che mũi ghét bỏ, làm việc chậm rãi mài giũa, còn bị mấy người Úc đại tẩu trực tiếp nhéo mấy cái, còn luôn mắng chửi. Lúc này hai người mới chịu đựng, vừa khóc vừa làm việc. Tâm tình muốn thoát khỏi Úc gia càng mãnh liệt hơn.

Không chỉ là bọn họ, phu thê Lục Châu Cẩn cũng không dễ sống. Liêm tiểu thư thất thế, còn biến thành con gái của tội phạm. Úc gia không hề cố kỵ đoạt lấy đồ cưới cuối cùng của nàng ta Chờ sau khi tiền tài bị Lục Thanh Vinh trộm lấy đi, người Úc gia liền đánh chủ ý lên đầu những hạ nhân kia của nàng ta. Lưu lại một nha hoàn tư sắc không tệ, làm thiếp cho Úc đại lang. Số còn lại đều bị Úc gia ép Liêm tiểu thư giao thân khế, sau đó bán hết.

Liêm tiểu thư đã từng lòng dạ độc ác, không ít nha hoàn bà tử bị nàng ta tra tấn chết. Hiện tại rơi vào trong tay người Úc gia, cũng phải bị ép làm việc mỗi ngày. Kêu trời trời không biết kêu đất đất chẳng hay, bị giày vò không nhẹ.

Buổi tối sau khi trở về phòng, còn có thể bị Lục Châu Cẩn buộc hầu hạ hắn. Một khi không vừa ý của hắn, sẽ bị hắn đánh, cũng vì vậy mà Liêm tiểu thư hận mẹ con Úc gia và Lục Châu Lam nhưng tạm thời không thể thoát đi.

Lục Mai cũng không khác mấy, bởi vì cha nàng ta đã lấy đi nhiều tiền tài như vậy. Món nợ này đã bị Úc gia tính lên đầu nàng ta. Chẳng những phải làm việc, còn mỗi ngày đều không cho nàng ta ăn cơm no, thậm chí còn ép nàng ta xuống đất. Lúc này mới về lão Úc gia không bao lâu, nàng ta đã trở nên vừa gầy vừa đen. Càng bị Úc đại lang ghét bỏ không chịu được. Ngày ngày sủng ái tiểu thiếp kia mà chèn ép Lục Mai. Chuẩn bị sau này chỉ cần thi đậu tú tài, sẽ bỏ rơi nữ nhân xấu xí Lục Mai này.

Lục Mai trước đó không hận Úc đại lang, lại hận tiểu thiếp kia, mỗi ngày đều tranh giành tình nhân với đối phương. Có đôi khi bị đối phương đi khiêu khích Úc đại lang, nàng ta còn bị Úc đại lang đánh. Những ngày ở Úc gia, càng ngày càng khổ sở và thống khổ, cũng khiến nàng ta cũng muốn thoát khỏi vũng bùn Úc gia.

Nàng ta mỗi ngày đều đang hối hận, trước đó không nên nghe kế mẫu giật dây đi hãm hại đệ đệ, bằng không hiện tại nếu còn có đệ đệ làm chỗ dựa, cùng thỉnh thoảng phụ cấp, Úc gia mới không dám đối với nàng ta như vậy. Nàng ta mỗi ngày đều nghĩ, phải làm sao hòa hảo với đệ đệ. Trước đó tìm nhiều cơ hội chủ động tìm tới Lục Thiều, để Lục Thiều biết bây giờ nàng ta khổ cỡ nào. Vốn dĩ nàng ta còn tưởng rằng đệ đệ sẽ đau lòng cho mình. Ai biết đệ đệ chẳng những không đau lòng giúp nàng ta còn trào phúng nàng ta một phen. Ý là nàng ta tự tìm đáng đời, đây là lựa chọn của nàng ta, nàng ta nên nhận lấy. Không nhịn được, nàng ta lại hận đệ đệ.

Lúc này nàng ta làm xong việc, nhìn thấy mẹ con Úc Uyển Chi giống như là có việc một mình trở về phòng nói chuyện. Nghĩ nghĩ nàng ta lén lút đi nghe góc tường. Tiếp theo liền nghe được hai người tính kế, muốn làm sao đi làm thiếp của quý công tử kinh thành, còn cảm thán, quý công tử kia nhìn tuấn lãng lại phong độ nhẹ nhàng, sao có thể có sở thích với phụ nhân chứ.

Lục Mai nghe nói như thế, trừng to mắt cũng lộ ra vẻ không thể tin được. Tiếp theo không nhịn được, cũng sinh ra chút tâm tư. Mấy ngày sau, nàng ta đều rất mịt mờ nhìn chằm chằm mẹ con Úc Uyển Chi, chỉ cần đối phương đơn độc đi với nhau, nàng ta sẽ đi nghe lén. Nghe Úc Uyển Chi không ngừng dạy dỗ cho Lục Châu Lam. Nếu mẹ con bọn họ còn có thể ở cùng nhau thì tốt rồi. Đến lúc đó nhất định có thể giúp đỡ nhau đối ngoại, không cần gả cho lão góa vợ, …vân vân….

Lục Mai biết ngay, mẹ kế Úc Uyển Chi cũng không biết xấu hổ mà nổi lên tâm tư, càng làm tăng suy nghĩ của nàng ta. Đặc biệt là tối hôm qua vì hầu hạ Úc đại lang rửa chân, nước hơi nóng một chút, bị hắn đá đổ chậu rửa chân, nước giội lên người nàng ta, chậu đập vào đầu nàng ta. Úc đại lang chẳng những không thương tiếc nàng ta, còn mắng nàng ta là phế vật và xấu phụ. Bởi vì lúc ăn tối uống chút rượu, Úc đại lang còn chán ghét nhìn nàng ta, nói một ngày nào đó sẽ hưu nàng ta. Sau đó liền ôm tiểu thiếp kia của hắn đi nghỉ ngơi. Khiến cho nàng ta bị mấy người khác trong Úc gia chế giễu, ngay cả người sa cơ thất thế của Liêm gia cũng chế nhạo nàng ta.

Điều này cũng làm cho tình yêu của Lục Mai dành cho Úc đại lang trước đó từng chút một bị mài mòn. Ở cùng nhau nhiều năm như vậy, nàng ta nhìn ra được Úc đại lang đang nghiêm túc muốn hưu nàng ta. Vì vậy nàng ta ở trong lòng hạ một quyết định, nếu Úc gia và Úc đại lang bất nhân với nàng ta, vậy thì đừng trách nàng ta bất nghĩa.

Mẹ con Úc Uyển Chi đều có thể trèo cành cao, nàng ta cũng có thể. Nàng ta muốn đội nón xanh cho Úc đại lang, khiến Úc gia mất mặt chết mất. Nếu như nàng ta cũng có thể trèo lên cành cây cao kia, về sau nàng ta nhất định phải cho Úc gia đẹp mắt.

Cha nàng ta nhẫn tâm rời đi, đệ đệ của nàng ta cũng nhẫn tâm mặc kệ nàng ta. Vậy thì nàng ta càng không có thanh danh, chỉ cần có thể thuận lợi trèo lên cành cao, nàng ta có thể sống một cuộc sống giàu có hơn trước đây. Nàng mới không muốn mỗi ngày làm trâu làm ngựa ở Úc gia, còn bị đánh bị mắng.

Mà Lục Châu Cẩn cũng phát hiện mẹ và muội muội của hắn không thích hợp, vì vậy tìm cơ hội hỏi. Ở trong nhà của Liêm tiểu thư, Lục Châu Cẩn đối với những người khác lạnh nhạt, đối với hai người bọn họ coi như là chiếu cố, vì vậy đem việc này nói cho hắn.

Lục Châu Cẩn rất ủng hộ, càng ngóng trông muội muội nhanh thực hành và thành công. Hắn ở Úc gia cũng không ở nổi nữa. Úc gia chẳng những buộc hắn mỗi ngày chép sách kiếm tiền, có đôi khi còn buộc hắn cùng xuống đất.

Trong khoảng thời gian gần đây, mỗi ngày đối với hắn đều là tra tấn. Nếu như muội muội hắn thành công trèo lên quý công tử kinh thành, hắn liền để cho nàng ta nghĩ biện pháp, mang hắn cùng đến kinh thành.

Mà người lão Úc gia cũng tính toán rất tốt, muốn bán mẹ con Úc Uyển Chi được hai phần đồ cưới. Lưu lại Lục Châu Cẩn chép sách kiếm tiền, cung cấp cho Úc đại lang tiếp tục thi khoa cử. Ngược lại tạm thời không tiện gả Liêm tiểu thư ra ngoài, cứ ở nhà sai khiến như nha đầu thôi. Mà bọn họ không có phát hiện, mấy người nhà Úc Uyển Chi đều nổi lên tâm tư muốn chạy trốn.

Tống Thiếu Dương cũng không biết, hắn biến thành một cái bánh vừa thơm vừa giòn, những nữ nhân cực phẩm này đều muốn cắn một miếng.

Bên kia.

Hôm nay Kiều Diệp dẫn theo Tiểu Hắc và Tiểu Bạch lên núi hái thuốc. Tiếp theo ở giữa sườn núi phát hiện có người theo dõi nàng, hơn nữa những người này tràn ngập ác ý và sát khí đối với nàng.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.