Xuyên Đến Cực Phẩm Nông Gia, Ta Lấy Ác Chế Ác Thật Sảng Khoái

Chương 283: Cái gì gọi là đổi trắng thay đen




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Nhũ mẫu để ý nhất chính là Quan Dũng Bá. Nếu bà ta thật bị đưa đi quan phủ, chỉ sợ sẽ liên lụy thanh danh Bá phủ. Thị vệ của Quan Dũng Bá phủ khinh bạc làm bẩn sự trong sạch của một lão thái thái ở nông thôn. Cái này nếu truyền về, mặc kệ có người tin hay không, đều sẽ bị người coi là trò cười, vì thế bà ta giãy dụa nói: “Buông ra, chúng ta không đi huyện nha.”

Kiều lão thái thái tiến lên bóp lấy cánh tay của bà ta: “Không đi cũng phải đi, ai bảo ngươi không có lòng tốt, lại để một tiểu tử đến hủy hoại sự trong sạch của ta.”

Nhũ mẫu bị cào cấu rất khó chịu, bà ta không ngốc, biết người lão Kiều gia làm như vậy, khẳng định là có mục đích, vì vậy hỏi: “Các ngươi rốt cuộc muốn thế nào?”

Kiều lão thái thái cũng không đi vòng vèo: “Bồi thường tiền, ta cùng con dâu ta trong sạch, cũng không phải là các ngươi muốn hủy liền hủy. Ngươi và mấy tên nhóc kia đều phải bồi thường tiền.”

Bà hừ hừ: “Nếu không đều cùng đưa lên quan, để đại nhân phán các ngươi ngồi tù.”

Mấy tên thị vệ kia: “…” Quá không biết xấu hổ.

Bọn họ muốn đi cứu vú nuôi nhưng lại sợ bị mấy phụ nhân cuốn lấy nói bọn họ khinh bạc. Đặc biệt hiện tại các thôn dân còn cầm cuốc, vác đòn gánh, nhìn chằm chằm bọn họ, cũng là không có cách nào khác. Bà vú không ngờ hôm nay lại xuất sư bất lợi như vậy. Bà ta nhìn chung quanh, liền nhìn thấy Kiều Diệp đứng ở cửa ra vào nhà xưởng cách đó không xa, liếc mắt một cái liền nhận ra Kiều Diệp.

Tiếp theo nhìn về phía Kiều Diệp hô: “Diệp Nhi tiểu thư, ta là mẹ ngươi phái tới đón ngươi hồi kinh, ngươi mau giúp chúng ta một chút.”

Trước đó Kiều Diệp hô một tiếng, bà vú đang bị mấy con dâu Kiều gia dây dưa, cho nên không chú ý.

Kiều Diệp dựa vào cửa, trên mặt lộ ra thần sắc cười như không cười nhìn về phía bà vú: “Mẹ gì cơ? Ta không có. Ta đã sớm tuyên bố cắt đứt quan hệ với cha mẹ rồi. Cho nên các ngươi cũng đừng tới bấu víu quan hệ.”

Nàng lại nhún nhún vai nói: “Về phần giúp các ngươi, vậy ta càng không có cách nào khác. Dù sao ta và mọi người đều nhìn thấy ngươi sai khiến thị vệ khinh bạc muốn hủy đi sự trong sạch của Kiều lão thái thái cùng mấy người con dâu bà. Chúng ta cũng không thể che giấu lương tâm làm chứng. Cho nên các ngươi tự cầu nhiều phúc đi.”

Nhũ mẫu và thị vệ: “……”

Cái gì gọi là đổi trắng thay đen, đây chính là đây!

Kiều Diệp vừa nói, các thôn dân liền phụ họa: “Đúng đúng, chúng ta đều tận mắt thấy. Đến huyện nha, chúng ta đều có thể giúp nữ nhân Kiều gia làm chứng.”

Hiện tại người trong thôn sinh hoạt càng ngày càng tốt, dựa vào đều là Kiều Diệp. Lời của nàng, bất kể là thơm hay là thối, theo các thôn dân thấy đó nhất định là thơm. Cho nên nàng nói cái gì, bọn họ nghe cái đó, làm cái đó. Về phần phủ bá gì đó, trời cao hoàng đế xa bọn họ mới không sợ. Ai mang đến lợi ích cho bọn họ, để bọn họ sống tốt hơn, bọn họ liền đi theo người đó.

Hiện tại Kiều Diệp ở trong thôn uy tín rất cao, lời nàng nói còn tốt hơn thôn trưởng, cũng làm cho bà vú tức giận đến không chịu được. Càng nghe ra, vừa rồi chính là nha đầu chết tiệt mở miệng bảo mọi người đưa bọn họ đưa quan. Bây giờ mới phản ứng kịp, tất cả đều là do nha đầu kia giở trò quỷ. Người lão Kiều gia, nói không chừng cũng là nha đầu chết tiệt kia sai khiến.

“Diệp nhi tiểu thư, ngươi thật sự muốn làm tuyệt tình như vậy sao? Phu nhân nhà ta là mẹ ruột của ngươi mà! Mấy năm nay nàng tuy là bá phu nhân nhưng cuộc sống cũng không tốt như các ngươi nghĩ. Phía trên có một lão phu nhân không phải mẹ chồng ruột đè nặng, mấy năm trước cái gì cũng phải nghe lão phu nhân. Không phải nàng không muốn đón huynh muội các ngươi đi kinh thành, mà là chính mình cũng khó khăn, căn bản không có cách nào.”

Bà ta vẫn luôn không tin, không có đứa trẻ nào là không chờ mong mẹ ruột yêu mến, cho nên lập tức bắt đầu đánh bài tình cảm, chủ yếu kể ra Ôn Hương Liên những năm gần đây không dễ dàng.

Kiều Diệp như là nghĩ nghĩ hỏi: “Ý của ngươi là, trên đầu nàng ta có một mẹ chồng ác độc đè ép, lão phu nhân rất hung hãn dã man, mỗi ngày chèn ép nàng ta. Cuộc sống của nàng ta ở Bá phủ rất gian nan, cho nên mới không thể quan tâm huynh muội chúng ta?”

Nhũ mẫu không nghĩ nhiều, còn tưởng rằng Kiều Diệp có chút buông lỏng.

Bà ta thở dài: “Đúng vậy, cho nên những năm gần đây, mẹ ngươi cũng rất khổ. Nhưng nàng chưa từng quên huynh muội các ngươi, mỗi ngày đều nhớ.”

Kiều Diệp nhíu mày: “Vậy sao bây giờ nàng ta lại dám đón ta đến kinh thành? Hay là nói, ngươi đón ta đi kinh thành, căn bản không phải đi Bá phủ?”

Đây là khẳng định, nữ nhân kia không dám bại lộ thân phận nguyên bản, không muốn để cho người ta biết quá khứ trước kia. Muốn đón nàng đi kinh thành, khẳng định không dám mang nàng đi phủ bá tước.

Nhũ mẫu bị hỏi đến, lại mượn dốc xuống lừa nói: “Đúng vậy, bá phủ vẫn luôn là lão phu nhân làm chủ, phu nhân bị ép tới không thở nổi. Ngay cả hiện tại cũng không dám, càng không có cách nào đưa các ngươi vào Bá phủ.”

Lời nói xoay chuyển lại nói: “Nhưng mà sẽ an trí ngươi ở trong một tòa nhà mới, lại phái mấy nha hoàn bà tử hầu hạ.”

Đây cũng là kế hoạch ban đầu của bọn họ. Muốn dỗ Kiều Diệp, đương nhiên phải xuất chút máu trước. Dù sao tòa nhà vẫn dưới danh nghĩa Ôn Hương Liên, khế ước bán mình của nha hoàn bà tử cũng nằm trong tay Ôn Hương Liên, còn có thể âm thầm nhìn chằm chằm vào nha đầu chết tiệt kia.

Kiều Diệp cười nhạo: “Các ngươi đây là coi ta là nha đầu ngốc trước kia sao? Ngươi xem nhà xưởng của ta tới lui nhiều người mua hàng như vậy, giống như thiếu tiền? Nhà, chính ta không biết mua, nha hoàn bà tử tự ta mời không nổi?”

Nàng lại nói trắng ra: “Nàng ta trước kia không dám đưa ta đi kinh thành, bây giờ lại dám? Không phải đều là ở bên ngoài sao? Cho nên các ngươi đánh chủ ý gì, ta cùng tất cả mọi người đều rõ ràng. Không phải xem hiện tại ta sống tốt sao, muốn đánh chủ ý mấy cái công thức trong tay ta sao. Cũng muốn mượn ta đi kết giao Tần đại nho, cùng quận chúa mẹ nuôi của ta. Ta và các ngươi đi kinh thành, tòa nhà cùng nha hoàn đều là của nàng ta. Từ mẫu nàng ta làm, thanh danh nàng ta lời, ta có thể được cái gì? Sợ là bị nàng ta lợi dụng xong liền ném đi.”

Mọi người nghe nàng nói xong, những người trước đó không nghĩ sâu xa cũng hiểu ra, từng người chỉ chỉ trỏ trỏ bà vú.

“Nhiều năm như vậy cũng chưa từng quan tâm, hiện tại sao có thể hảo tâm như vậy. Thì ra là hướng về phía xưởng của Kiều tiểu nương tử mà tới, thật không biết xấu hổ.”

“Có loại mẹ này, cũng khó trách kiều tiểu nương tử muốn đoạn tuyệt quan hệ.”

“Mẹ như vậy…..”

Bà vú sắc mặt biến đổi, bà ta không nghĩ tới Kiều Diệp lại thông minh như vậy, cái gì đều đoán được.

Kiều Diệp lại nhìn mọi người nói: “Mọi người vừa rồi chắc đều nghe được, vị này là vú nuôi của quan dũng bá, quản sự ma ma thủ hạ đắc dụng nhất quan dũng bá phu nhân vừa rồi nói quan dũng bá phủ lão phu nhân, chẳng những là mẹ chồng ác độc, còn thực hung ác, ép tới phu nhân bọn họ không thở nổi.”

Mọi người sôi nổi nói: “Đúng vậy, chúng ta đều nghe được.” Nhưng lại không rõ Kiều Diệp hỏi như vậy là muốn làm gì.

Ngay cả ba người Tiêu Thất đều có chút khó hiểu. Bất quá thực mau Kiều Diệp liền giúp bọn họ giải thích nghi hoặc. Nàng nhìn về phía giang dực lân hỏi: “Nhị ca, ngươi quen biết người của quan dũng bá phủ người không? Vị vú nuôi này chửi bới lão phu nhân nhà bọn họ như vậy, chúng ta cũng nên để đối phương biết việc này.”

Giang Dực Lân lập tức phản ứng lại: “Ta đương nhiên biết, quan hệ của ta và Quan Dũng bá thế tử cũng không tệ lắm. Chờ sau khi hồi kinh, ta liền đem lời nói của vị vú nuôi này chuyển cáo hắn.” Muội muội của hắn thật sự rất hợp khẩu vị. Chơi chiêu độc này thật là lưu loát.

Lão phu nhân của Quan Dũng bá phủ nếu biết bà vú này ở bên ngoài chửi bới bà ta như vậy, sẽ bỏ qua cho Ôn Hương Liên sao? Đối với Quan Dũng Bá sợ là cũng sẽ có ý kiến. Hơn nữa vừa nói như vậy, thân phận Ôn Hương Liên còn giấu được sao?

Đương nhiên, làm Bá phủ lão phu nhân, chắc chắn sẽ không vui lòng để bên ngoài biết thân phận Ôn Hương Liên, đây chính là chuyện xấu trong nhà, cho nên không đến lúc hoàn toàn trở mặt, hẳn là sẽ không rêu rao ra ngoài, nhưng đây cũng là một nhược điểm lớn đưa đến trong tay lão phu nhân. Những ngày tiếp theo, còn không phải sẽ giày vò con dâu kia thật tốt, cũng có thể để cho muội muội bên này thanh tĩnh một đoạn thời gian.

Muốn thu dọn Ôn Hương Liên, bộc lộ thân phận của đối phương ra ngoài, dĩ nhiên vẫn là muội muội đi kinh thành, tự mình ra trận tương đối hả giận thống khoái, cũng có thể ứng đối và ra chiêu tốt hơn Nghĩ đến đây, hắn không nhịn được mà mong đợi.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.