(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Kiều Diệp cảm thấy cực phẩm như Kiều gia, dùng tốt cũng là súng tốt, chỉ chỗ nào đánh chỗ đó. Kiều Nhị Ngưu quả thực ngu xuẩn và độc ác nhưng lòng tự trọng lại vô cùng mạnh. Người như vậy một khi kích phát hận ý trong đáy lòng, tự nhiên cái gì cũng có thể làm được
Nữ nhân kia muốn trêu chọc Kiều Nhị Ngưu cùng Kiều gia, cảm thấy bọn họ quá dễ khống chế.Vậy nàng liền để Kiều Nhị Ngưu cùng lão Kiều gia biến thành không thể khống chế, để cho nữ nhân kia thể nghiệm tư vị bị cắn trả. Hơn nữa có Kiều gia dẫn đầu hấp dẫn hỏa lực trước, nàng và tiểu tướng công cũng có thể có nhiều thời gian phát triển lớn mạnh chính mình.
Có vốn liếng, mới có lực lượng chống lại đối phương, mới có thể ứng phó tiếp chiêu đối phương ra, mới có thể báo thù trước đây.
Kiều Nhị Ngưu lần nữa ngu ngơ, hiển nhiên không nghĩ tới còn có thể như vậy, nhưng càng nghĩ càng cảm thấy đây là một biện pháp tốt, nhưng hắn do dự nói: “Chỉ là loại chuyện này chủ động nói ra, người trong thôn sẽ nhìn ta như thế nào?”
Kiều Diệp im lặng: “Ngươi cho rằng không nói ra ngoài, người trong thôn liền có thể để mắt ngươi? Bọn họ bây giờ sau lưng còn không phải mắng ngươi đáng đời sao, tức phụ như hoa như ngọc đều bị ngươi đánh chạy. Còn không phải chê cười ngươi bị dã nam nhân cướp vợ chạy, khinh bỉ ngươi là phế vật hèn nhát à.”
Nàng bĩu môi nói: “Ngươi là rùa đen sao? Sao có thể nhẫn nhịn như vậy? Nếu ta là ngươi, hiện tại liền xuất ra chút cốt khí. Sai là hai người kia, cũng không phải ngươi, bị cười thì bị cười. Nếu ngươi có thể khiến bọn họ không có kết cục tốt, mọi người chắc chắn sẽ khen ngược lại ngươi lợi hại. Như vậy mới giống như hán tử, không phải thứ hèn nhát. Dù sao loại chuyện này, đổi thành trên đầu nam nhân khác trong thôn, bọn họ khẳng định nhịn không được.”
Kiều Nhị Ngưu một tay khác chống trên đất, nắm thật sâu, móc ra năm dấu đầu ngón tay. Càng nghĩ càng cảm thấy nữ nhi nói có đạo lý.
Những năm gần đây, hắn vẫn luôn cảm thấy mình sống không thoải mái. Đi tới chỗ nào, đều cảm thấy người khác sau lưng chê cười hắn, cho nên không ngẩng đầu lên làm người được. Tất cả đều là do đôi tiện nhân kia làm hại.
Hắn không phải rùa, hắn muốn đường đường chính chính làm một nam nhân. Tiện nữ kia dám phản bội lợi dụng hắn như vậy, cuối cùng chạy theo gian phu, còn lấy hắn làm bè. Mối thù này, hắn quả thật là nuốt không trôi. Trong mắt hắn ta bắn ra hận ý và lệ khí nồng đậm: “Được, ta nghe lời ngươi.”
Hắn đều là bị hai tiện nhân kia bức, cùng lắm thì chết chung, cũng không có gì phải sợ. Nghĩ như vậy, ngược lại cảm thấy cả người nhẹ nhõm.
Kiều lão thái cũng là người thù dai vô cùng. Nhi tử bị tính kế đùa bỡn, tiện nữ nhân kia còn hãm hại bà ta. Nhà mẹ đẻ tiện nhân kia đối với nhà bọn họ càng là một bộ cao cao tại thượng. Coi như lợi dụng bọn họ nhằm vào huynh muội Tam Nha. Cơn giận này, bà ta cũng nuốt không trôi.
Nha đầu chết tiệt đã vui vẻ đi đối đầu với hai tiện nhân kia, vậy bọn họ còn có cái gì không muốn: “Được, tất cả đều nghe theo ngươi.”
Bà ta còn có chút không kịp chờ đợi hỏi: “Khi nào đi nhà mẹ đẻ tiện nhân kia náo?”
Bà ta hận không thể lập tức mang theo cả nhà đi làm loạn, cũng dễ tìm lại được cơn giận của Lục gia. Hừ, đánh không lại đám người Lục lão thái, còn đánh không lại người nhà mẹ đẻ của tiện nhân kia sao?
Bây giờ bà ta chỉ hận không thể xé bà già chết tiệt có đôi mắt mọc trên đỉnh đầu kia.
Kiều Diệp không khỏi bật cười, không thể không nói đầu óc cực phẩm đơn giản, tuy rằng quả thật khiến người ta chán ghét nhưng dùng cũng rất tiện tay.
Nàng nói: “Mấy ngày nay không phải lúc, chờ một chút.”
Lại cảnh cáo cùng cường điệu: “Các ngươi cũng đừng tự tiện hành động, chờ ta cảm thấy thời cơ chín muồi, các ngươi lại đi. Chúng ta không phải đi chịu chết, mà là muốn kéo hai người kia từ trên mây xuống, ném xuống vũng bùn. Để bọn họ cũng nếm thử cuộc sống của chúng ta mấy năm nay. Muốn báo thù thì không thể xúc động, hiểu chưa?”
Mấy ngày gần đây còn chưa phải lúc, phải chờ xem tiểu tướng công có thể thành công bái sư hay không. Có thể thông qua Lận Hạo đưa thuốc cho Thái tử hay không? Những thứ này đều là cơ duyên và lực lượng để bọn họ đối kháng nam nhân kia.
Kiều lão thái và Kiều Nhị Ngưu bị Kiều Diệp nói, cũng dần dần tỉnh táo lại. Quả thật, bọn họ muốn báo thù, mà không phải chủ động đi chịu chết.
Kiều Nhị Ngưu nghĩ nghĩ nói với Kiều Diệp: “Đều nghe ngươi, ngươi nói lúc nào có thể, thì tìm chúng ta.”
Đứa con gái này của hắn càng ngày càng không đơn giản. Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng luôn cảm thấy nàng hiện tại có một cỗ cảm giác tin phục làm cho người ta nói không nên lời. Hắn hận không thể kéo hai tiện nhân kia xuống Địa Ngục, cho nên mới nguyện ý cúi đầu nghe nữ nhi sai khiến.
Kiều lão thái thì ghi hận nhị nhi tức phụ tính toán, cho nên muốn báo về. Đương nhiên, còn có một nguyên nhân mấu chốt, bà ta hiện tại có chút sợ nha đầu chết tiệt này.
Kiều Diệp nhìn bọn họ đều nghe lọt tai: “Được, cứ làm như thế đi, sau khi các ngươi trở về trước tiên đừng có hở miệng với ai.”
Hai người nghe lời gật đầu: “Được.”
Kiều Diệp không quên một chuyện khác: “Các ngươi hôm nay đột nhiên muốn tới dẫn ta về Kiều gia, là Úc lão lục giật dây đúng không?”
Tuy rằng giọng điệu của nàng là nghi vấn nhưng lại nghe ra rất chắc chắn. Kiều lão thái và Kiều Nhị Ngưu đều ngẩn người: “Làm sao ngươi biết?” Nha đầu chết tiệt này thậm chí ngay cả loại chuyện này cũng biết, có chút dọa người.
Kiều Diệp nháy mắt mấy cái với bọn họ: “Các ngươi quên rồi sao? Ta đã từng phụng dưỡng bên người của Hà Bá đại nhân. Chẳng qua là chút chuyện nhỏ này mà thôi, sao có khả năng không biết.”
Lại nghiền ngẫm cười nói: “Cho nên các ngươi về sau cũng đừng nghĩ ở trước mặt ta giở trò. Ta cái gì cũng rõ như lòng bàn tay.”
Hai người Kiều lão thái: “……”
Bọn họ đây là xui xẻo gì, lại chọc phải sát tinh như vậy.
Kiều Nhị Ngưu chống người đứng lên, nửa mang theo châm chọc nói: “Ngươi ngay cả cha ruột và cha chồng ngươi cũng dám đánh, chúng ta bây giờ nào dám ở trước mặt ngươi giở trò gian trá.”
Trước kia hắn chỉ bán tín bán nghi với chuyện của thần sông, bây giờ lại hoàn toàn tin tưởng, nếu không nha đầu chết tiệt kia làm sao có thể nhớ rõ ràng chuyện xảy ra lúc năm tuổi như vậy. Làm sao có thể có khí lực lớn như vậy.
Mấu chốt là nàng ta còn không chỉ biết động thủ, đầu óc cũng cực kỳ tốt. Đào hố người ta không chút nương tay. Đừng nói là bọn họ, ngay cả người âm hiểm ngoan độc như Lục Thanh Vinh cũng có thể rơi vào.
Đây không phải là có kỳ ngộ, học được từ bên cạnh thần sông đại nhân, sao lại thay đổi lớn như vậy?
Kiều Diệp cười nhạo: “Châm chọc người ta thì lợi hại như vậy nhưng lúc bị người ta lợi dụng còn không có kịp phản ứng, các ngươi thật sự là ngu xuẩn.”
Kiều Nhị Ngưu lúc này mới phản ứng lại: “Ý của ngươi là Úc lão lục cố ý?”
Kiều Diệp liếc hắn một cái: “Đây không phải là nói nhảm sao. Vốn là hai thôn, Úc lão lục và tứ đệ ngươi bình thường cũng không lui tới nhiều, đột nhiên mời hắn uống rượu, chẳng lẽ thật sự là nhiều tiền không có chỗ tiêu? Còn không cẩn thận nói lỡ miệng, cũng chỉ có các ngươi mới có thể cảm thấy là trùng hợp.”
Kiều Nhị Ngưu nhíu mày: “Hắn tại sao phải làm như vậy?”
Nhà bọn họ cùng Úc gia cũng không có thù hận gì. Huống chi nha đầu chết tiệt kia kiếm tiền cho Lục gia, tỷ tỷ của Úc lão lục là mẹ chồng của nha đầu chết tiệt này. Nha đầu chết tiệt ở lại Lục gia, không phải mới có lợi sao?
Kiều Diệp nói thẳng: “Úc gia cũng rất muốn công thức, núi và xưởng trong tay ta, muốn các ngươi đưa ta về Kiều gia. Như vậy tỷ phu hắn sẽ dễ dàng khống chế Lục gia, lấy những thứ này tới tay. Kế bà bà của ta lấy được công thức, sẽ không nói cho đệ đệ thân yêu của nàng ta biết sao? Cho nên các ngươi bị người ta coi như đao mà dùng. Hắn còn khuyên Kiều Lão Tứ nói không cần xoắn xuýt về đất và xây nhà xưởng, chủ yếu mang ta về, các ngươi liền không thiếu tiền. Đây cũng không phải là suy nghĩ cho các ngươi, mà là tỷ tỷ của hắn muốn những thứ này.”
Nàngkhông khỏi châm chọc: “Các ngươi xem một chút chính mình ngu xuẩn bao nhiêu, ngay cả Úc gia ở bên ngoài thôn cũng có thể lợi dụng. Cũng khó trách năm đó sẽ bị mẹ tiện nhân kia của ta đùa bỡn xoay vòng vòng” Lời này nhất định sẽ chọc trúng điểm tức giận của hai người.
Quả nhiên sau khi Kiều lão thái kịp phản ứng, không nhịn được chửi hai huynh muội Úc lão lục ầm lên một trận.
Sắc mặt Kiều Nhị Ngưu cũng khó coi không thôi, hiện tại hắn hận nhất chính là bị người lợi dụng và đùa bỡn, không ngờ là ai cũng muốn lợi dụng, lấy hắn làm bè.
Hai người đồng thời cũng lại kinh ngạc, thật sự không ngờ nha đầu chết tiệt này ngay cả lão Tứ và Úc lão Lục uống rượu, nói chuyện gì nội dung cũng biết. Xem ra thật sự là có thần sông che chở, cái gì cũng rõ như lòng bàn tay.
Bọn họ lần đầu tiên sinh ra kiêng kị và sợ hãi không nói nên lời đối với nàng, còn có chút muốn rời xa.
Kiều Diệp chờ Kiều lão thái mắng xong, mới mở miệng hỏi: “Muốn xả giận không?”
Kiều lão thái hai người nhìn về phía nàng: “Đương nhiên muốn, làm sao xả?”
Cơn tức tiện nhân kia vẫn phải kìm nén. Hôm nay còn bị Úc lão lục hại mất mặt, còn đắc tội với người trong tộc. Bọn họ làm sao cũng muốn trút cơn giận này.
Kiều Diệp giơ ngón tay ngoắc ngoắc hai người.
Hai người không tự giác tiến đến trước mặt nàng, nàng thấp giọng nói với bọn họ.
Sau khi nghe xong, bọn họ đều cảm thấy là ý kiến hay. Đồng thời không khỏi cảm thán, nha đầu chết tiệt này hiện tại thật sự là càng ngày càng lợi hại, càng ngày càng đen. Trước đó bọn họ còn đần độn, muốn đưa nàng về nhà giam giữ.
Hiện tại cho dù nàng cầu xin trở về, bọn họ cũng không dám nhận.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");