[ Hệ Thống ] : Xoay Người Của Uyển Nhi - Chương 91 : Một Gương Mặt, Hai Số Mệnh
------6#-------
Sáng sớm, Uyển nhi ăn mặc thỏa đáng như bình thường tới trường, cô vào văn phòng Hiệu Trưởng chào hỏi một chút.
Hiệu trưởng, thấy cô như gặp phải cứu tinh từ trên trời xuống, khen cô hết mực.
" Hiệu trưởng ": Cô nha! Tôi không ngờ, cô lại trị được cái Lớp E trở nên ngoan ngoan như vậy?
" Cô có cách gì! Chỉ cho các giáo viên ở đây biết đi. Để họ còn áp dụng ?
" Các giáo viên " : Đúng đấy cô Đường.. Cô chỉ cho chúng tôi đi a~~~
Uyển nhi cũng thành thật mà trả lời mọi người. " : Ah " tôi chỉ ra câu hỏi, nếu như trả lờ được thì khỏi phải học tiết của tôi.
" Còn không trả lời được! Thì ngoan ngoan ngoãn ngồi học...
" Các cô giáo " : chỉ dễ dàng như vậy sao?
Uyển nhi, nhẹ nhàng gật đầu.
Hiệu trưởng thông báo cho cô, kết thúc sát hạch đầu năm thì trường tổ chức đi dã ngoại y như trong cốt truyện. Lần này cô phải nắm chặt cơ hội.
Uyển nhi, nói chuyện với các thầy cô khác một hồi, thì cũng vào lớp của mình. Khi cô bước vào học sinh thấy cô, thì tuyệt đối im lặng...
" Uyển nhi , nhìn xuống dưới thấy năm tên hôm qua trốn học. Hôm nay đã đi học rồi.
" Rất tốt "
" Uyển nhi ": Khụ~~~ Hôm nay tôi sẽ báo cho mọi người một tin vui.
Cả lớp xôn xao hơn ban đầu... Mọi người đều náo nức xem tin vui gì?
" Nếu lớp ta, qua kì thi sát hạch này, tôi chỉ yêu cầu tất cả đạt điểm trung bình. Thì mọi người sẽ được một chuyến đi chơi xa.
( Cái này là phải Tận dụng hết mức)
" Còn ai... Dưới điểm trung bình! Chạy quanh sân trường 10 vòng cho tôi.
" Cả lớp" .... Im.......lặng
Bối Dung Nhiên , không chịu được để cho Uyển nhi áp Uy, liền lên tiếng.
" Cô giáo": không phải cô là chủ nghiệm, mà muốn hành hạ học sinh sao thì hành hạ.
Mọi con mắt sáng lên đổ dồn vào Bối Dung Nhiên..... Như vị cứu Tinh.
" Uyển nhi ": Xì~~Ngu Ngốc.
" Tôi Chỉ muốn, các cô cậu học tốt"
" Các cô cậu có Gương mặt xinh đẹp như thế. Chẳng nhẽ không thi nổi điểm trung bình!
" Hay chê 10 vòng Sân trường quá ít. Vậy thì 20 vòng đi.
Mọi ánh mắt căm giận, phóng lên người Bối Dung Nhiên " Ý bảo cô ta câm miệng lại"
Uyển nhi, tiếp tục ung dung nói!
" Ai cảm thấy, mất gốc. Cuối giờ ở lại tôi dạy thêm.... Các cô cậu có ý kiến gì không?
" Tất cả đều không dám có ý kiến. Cô giáo trẻ là Ma quỷ, có ý kiến là đồ ngu.
" Uyển nhi ": rất tốt, trẻ nhỏ dễ dạy.
"Tát cả mọi người ": Cô giáo còn trẻ hơn bọn hắn đó...... Hajzzzz hazzzz
Mộ Dung Triệt, nhìn Uyển nhi tới mê đắm. Cô giáo nhỏ lên lớp lại là khí chất khác " Thật đáng Yêu "
( Ting ---Độ Hào cảm Của nam chủ +10% bây giờ là 60% )
•••••••••••••••••
Uyển nhi, không ngờ cuối buổi người đầu tiên ở lại học Thêm Lại là năm tên mà cô đánh cho tơi bời.. Và tiếp theo Mà Mộ Dung Triệt và Bối Dung Nhiên.
Uyển nhi, không hiểu vì sao Mộ Dung Triệt, học giỏi như vậy còn học thêm Làm gì? Thôi kệ dễ xoát hào cảm. Còn cô mặc Kệ Bối Dung Nhiên là muốn làm gì?
" Uyển nhi " : Khụ~~ Tan học rồi. Mọi người cứ xem , Tôi như đồng học mà kèm dạy thêm thôi.
" Không phải xưng cô giáo! Rất dễ làm tôi tổn thọ
" Mộ Dung Triệt ": cô ấy mà còn sợ tổn thọ mới lạ......
" Năm người kia ": Tuân Lệnh Đại tỷ.
" Uyển nhi, ": Sặc~~~ Từ bao giờ Mà tôi Lại làm đại tỷ rồi ?
Năm người kia cười hì hì. Chắc chắn là bị ăn đòn tới ngốc luôn rồi đi.
Xuốt buổi học, Uyển nhi Giảng dạy cho mọi người hết sức dễ hiểu..
" A " chỉ là năm tên kia hiểu bài thôi. Còn Mộ Dung Triệt ngắm cô. Bối Dung Nhiên Lại ngắm Mộ Dung Triệt....
Bối Dung Nhiên....cắn chặt môi, tay nắm chặt thành quả đấm... Âm thầm mà ghi Hận Uyển nhi.
Cô ta cảm giác như. Ba mẹ Của cô ta sắp bị cướp đi. Kể cả người con trai cô ta ngưỡng mộ lại đi thích Uyển nhi.
Lúc kết Thúc buổi dạy kèm đã là 6 giờ tối. Mộ Dung Triệt ngỏ lời muốn chở cô về. Nhưng Uyển nhi từ chối khéo. Vì vậy mỗi người một ngã.
Uyển nhi, bước thong dong về nhà, bất ngờ có một chiếc xe chặn cô lại.
Một người đàn bà tầm 40 tuổi. Do chăm sóc kĩ càng thoạt nhìn chỉ như mới 30 mà thôi.
Uyển nhi, biết người này là Sở Khả khả. Cô thở dài " Chuyện gì tới sẽ tới thôi. "
Hai người ngồi trong quán cà phê gần Trường. Sở khả khả đôi mắt rưng rưng đỏ hồng, nhìn cô.
Uyển nhi, trầm tỉnh như mặt hồ hỏi bà?
" Không biết vị phu nhân này, muốn gặp tôi là có chuyện gì?
" Uyển nhi, mẹ.. Mẹ là mẹ Của con đây " : Sở Khả Khả nắm lấy bàn tay cô mà khóc nước mắt nhạt nhòa.
"Uyển nhi ": vị phu nhân này, có phải nhận Nhầm người rồi hay không? Tôi có ba mẹ... Nhưng không phải bà.
Sở Khả Khả khóc nấc lên. Kể cho cô nghe chuyện từ 14 năm trước. Mặc cho Bà Ta khóc, Uyển nhi vẫn một mực không nhận. .
Cho tới khi, Bối Lam Niên bước vào. Lau nước mắt cho vợ mình, rồi mới nhìn Uyển nhi.
Uyển nhi giống người đàn ông này tới, 6 phần.. Nhìn qua cũng biết là cha con.
" Uyển nhi ": Vị này, xin ông hãy khuyên nhủ phu nhân của ngài. Bà ấy là nhận nhầm người rồi.
Khác với Sở Khả Khả. Bối Lam Niên bình tĩnh hơn nhiều.
" Bối Lam Niên": Cô bé! Nếu không ngại thì cho tôi xin sợi tóc giám định ADN mọi chuyện sẽ rõ.
Uyển nhi biết, cái gì xảy ra sẽ Xảy ra. Nên nhanh chóng đưa tóc Của mình cho Hai người.
Mọi việc đã ổn thỏa, Bối Lam Niên dẫn vợ Mình về. Sở Khả Khả vẫn khóc nấc lên, không quên nói vọng lại.
" Con Gái~~ Mẹ sẽ nhanh chóng đón con về"
" Uyển nhi ": xì~~ ai thèm về với mấy người.
" Lão Nương còn chưa phát giận đâu "
[...] Tỷ xinh đẹp. Tỷ định làm gì? Giết người là phạm pháp đó.
" Ai bảo em là lão Nương Muốn giết người..?
" Họ chết là quá dễ dàng rồi. Phải để họ sống trong dằn vặt...
[...] sao giờ ta mới phát Hiện ra, tỷ xinh đẹp rất âm hiểm.... ~~ Lại thù dai..
•••••••••••••
Uyển nhi về nhà, mang tâm trạng, không vui không buồn. Cô không biết nên nói với Ba Ba nuôi chuyện hôm nay hay không.
Suy nghĩ kĩ càng. Cô quyết định nói thật.
" Uyển nhi ": Ba ba ~~ Con có chuyện muốn nói cho Ba ba nghe.
" Hạ Đường Dương ": Con gái bảo bối có chuyện gì nghiêm túc vậy nha.
" Uyển nhi ": Ba ba, con biết con không phải Con Ruột của Ba ba.
Hôm nay ba mẹ ruột có tìm tới con.
" Ba Ba không cần nói vội. Khi còn bé con đã biết con không phải con Ruột của Ba Ba rồi.
" Vậy, con sẽ chở về với họ? Hạ Đường Dương thở dài hỏi...
" Uyển nhi ": không đâu ba. Con sẽ không về với họ, con chỉ muốn ở bên Ba ba mãi thôi.
" Ba ba là người con thương yêu nhất, " nước măt chân thành Của cô trào ra rất đáng thương.
"Nhìn thẳng vào Hạ Đường Dương. "
" Hạ Đường Dương ": Ôm lấy Uyển nhi, vỗ về.. Tràn ngập yêu thương.
" Con Gái Ngoan của Ba ba. Nếu con muốn về lại với ba Mẹ ruột, Ba Ba cũng vui thay cho con.
" Uyển nhi ": Ba~~ Con thương BaBa nhất.
Hạ Đường Dương xoa đầu cô. " Được rồi, con nhanh đi rửa tay. Ba đã nấu xong cơm rồi đó.
" Tuân lệnh Ba ba đại nhân "
.
.
.
.
.
"" # Đào cũng muốn bão chương cho mọi người. Nhưng là vì đào nghĩ ra khi nào thì viết khi đó. Không có dự chữ chương.
Nhưng mà đào hứa. Hôm nay sẽ viết hoàn luôn vị diện này.