Chương 397: Kiếp này không buông 7
- --7---#Tiểu Đào Đào.
Uyển Nhi được trợ lí sắp xếp phòng của mình, đồ sinh hoạt cá nhân đều đầy đủ. Mọi thứ đều rất tân tiến, không phải để cho cô thiếu bất cứ một thứ gì..
Căn phòng cô ở, cũng thuộc dạng rộng dãi, bài trí tỉ mĩ không thể chê vào đâu được..
Sáng ngày hôm sau..
Uyển Nhi tự mình gỡ băng gạc, trong tâm cô hồi hộp không ít. Biết trước hệ thống sẽ không làm mình thất vọng.
Từng lớp băng gặc chậm rãi được gỡ ra. Dần dần để lộ vùng da trắng hồng mịn màng..
Vài giây sau..
Cô không thể tin vào mắt mình, hai bàn tay niết xoa gương mặt liệu hồi. Quả thực so với dung mạo ban đầu của Nguyên Chủ, rất khác...
" Đẹp... quả thật rất đẹp..:"
" Không ngờ lão nương càng ngày càng xinh đẹp..
Bất chợt hệ thống xuất ra nguyên thể, vẫn là hình dạng nam nhân cực phẩm. Lần này hệ thống lại mặc đồ cổ trang, tay cầm quạt khẽ phe phẩy.... Biểu cảm ung dung thong thả..
[...] Tiểu tỷ tỷ, trình độ tự luyến của tỷ quả thật không có điểm dừng...
Uyển Nhi híp nheo mắt nhìn Hệ Thống..
" Lão nương đẹp, đến tự luyến thôi cũng trở thành sự thật..
[...]:" Vô sĩ:"
- Lạch Cạch......
Tiếng bước chân càng tới gần, hệ thống còn định chêu chọc Uyển Nhi một chút. Đành bỏ ngang...
" Cốc cốc "
" Lam Tiểu Thư, Triệu Tổng mời cô xuống dùng bữa sáng. Tiện thể bàn công việc mà cô cần làm..
Giọng nói của Trợ Lí vang lên, Uyển Nhi lập tức trả lời lại..
" Đã biết, tôi xuống ngay đây..
Cô nhanh chóng thay bộ đồ ngủ ra, mặc vào chiếc váy chữ A màu hồng nhạt. Chân đi đôi dép thỏ bông, sau đó đi thẳng xuống lầu..
Lúc này Triệu Nam Thiên mặt lạnh dùng bữa, hắn hiển nhiên không để ý tới Uyển Nhi đã ngôi vào ghế..
" Triệu tổng, buổi sáng tốt lành.. "
Âm thanh dễ nghe vang lên, xen lẫm mùi hương sen thoang thoảng quanh quẩn nơi chóp mũi. Lúc này Triệu Nam Thiên nâng mắt lên nhìn Uyển Nhi..
Ngay lập tức hai mắt hắn lóe lên tia sáng kinh diễm, rất nhanh thái độ biểu cảm liền trở lại bình thường..
Hắn kinh ngạc vì, hắn gặp qua vô vàn nữ nhân. Đủ loại xinh đẹp, kiều diễm. Nhưng Lam Uyển Nhi này, là người xinh đẹp nhất kể cả khí chất cũng khiến người khác phải giật mình..
" Không tệ:" Triệu Nam Thiên nhàn nhạt mở miệng..
" Triệu tổng quá khen:"
Xem ra hắn vì nhan sắc của lão nương mà giật mình, quả thật con mắt thẩm mỹ của tên nam chủ này không tồi..
Uyển Nhi nói xong, liền nhẹ nhàng nâng ly cà phê lên uống. Chưa tới vài giây sau, Triệu Nam Thiên tiếp tục mở miệng nói..
" Tôi nói cà phê không tệ:" Nơi đáy mắt hắn nổi lên ý cười nồng đậm, nhưng ý cười này không kéo dài được bao lâu..
- Phụt
Uyển Nhi trợn trắng mắt, miệng phun toàn bộ cà phê lên mặt Triệu Nam Thiên. Lẩm cho Trợ Lí ở phía sau giật mình, vội vã lau mặt cho Triệu Nam Thiên..
" A.. Triệu Tổng, xin lỗi..tôi không cố ý..
" Thật sự là không có cố ý..
Uyển Nhi cười lạnh, tay quơ loạn nhéo nhéo mặt Triệu Nam Thiên. Lão nương quả thật là đang cố ý đó, còn hận không thể đánh chết tên này ngay lập tức..
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên medoctruyenchu.net / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin liên hệ Facebook Phạm My (Tiểu Đào Đào)
Triệu Nam Thiên nắm mạnh bàn tay của Uyển Nhi, hắn cảm giác lòng bàn tay của mình tê tê. Nâng sắc mặt đen lại nhìn cô, trong lòng không khỏi suy nghĩ..
Nữ nhân không chịu thua thiệt, bất kể là truyện nhỏ nhặt. Vật nhỏ không ngoan, cần phải dạy dỗ lại..
( Ting -- Độ hảo cảm của nam chủ +6% độ hảo cảm là 20%. Thỉnh tỷ tỷ cố gắng hơn nữa)
Uyển Nhi:"..."
- Có khi nào hắt nguyên ly cà phê sẽ đầy hảo cảm không?
" Triệu Tổng, tôi xin lỗi...anh có thể bỏ tay ra được không? Tôi.. chỉ vô cùng mới phun ra...
Triệu Nam Thiên giật mình, mới biết mình thất thố. Vội bương bàn tay nhỏ bé của cô ra, hắn chỉnh lại cổ áo lạnh lùng mở miệng..
" Tôi muốn cô tham gia cuôc thi - Tìm Kiếm Tài Năng Trẻ "!
" Nhưng với một thân phận mới:"