Xoay Người Của Uyển Nhi

Chương 307: chap-307




[ Hệ Thống ] : Xoay Người Của Uyển Nhi - Chương 300 : Võng Du : Công Lược Người Yêu Của Anh Trai ( Bão 6 )

---14---#Tiểu Đào Đào.

Bà Phùng bất lực dựa vào ngực chồng mình, liên tục khóc thút thít. Còn ông Phùng thì ngẫn người , ông không ngờ rằng con trai mình lại muốn giết chết em gái ruột.

Ông Phùng liên tục dỗ dành vợ mình, bên trong cảm xúc như lộn nhào. Không ngờ sự việc lại diễn ra tới mức này.

Ông gọi điện cho Phùng Mặc, nhưng bên kia đã khóa máy. Bây giờ ông phải làm sao đây? báo cảnh sát sao? hắn là con trai ông.

Cuối cùng ông chỉ biết bất lực, ngồi bên ngoài chờ đợi bác sĩ đang cấp cứu con gái mình. Chỉ mong con gái bảo bối không nguy hiểm tới tính mạng.

Qua 7 giờ cấp cứu, cuối cùng Uyển Nhi tạm thời qua cơn nguy hiểm. Hiện tại được chuyển tới phòng chăm sóc đặc biệt.

Ông bà Phùng lo lắng hỏi tình hình hiện tại của Uyển Nhi. Bác sĩ liền nói với vẻ mặt không mấy khả quan.

" Lần trước tôi đã nhắc nhỡ hai vị, không nên để con gái mình xúc động. Nếu không tìm được tim thích hợp, thì chỉ sống không quá 2 năm.

" Còn với tình hình hiện tại, mong hai vị nhanh chóng tìm trái tim thích hợp để thay cho con gái hai vị. Nếu không con gái hai vị không sống quá 3 tháng nữa.

Nghe tới đây bà Phùng ngất lịm, cũng may ông Phùng vẫn cố gắng trấn định đỡ lấy vợ mình.

Hứa Thiên Kỳ gọi cho Uyển Nhi tới Hứa Gia chơi với ông nội, nhưng không ai bắt máy. Khi hắn tới Phùng Gia, liền biết Uyển Nhi đang ở bệnh viện, hắn vội vàng chạy tới thăm cô.

Lúc này Uyển Nhi vẫn còn đang lâm vào trạng thái hôn mê sâu, Hứa Thiên Kỳ lẫn ông bà Phùng đều không được gặp. Hắn tới nơi thì thấy ông Phùng đang ôm vợ mình, nâng đôi mắt đỏ hồng nhìn hắn.

Ông Phùng hướng Hứa Thiên Kỳ hơi gật đầu, cất giọng khàn khàn :" Tiểu Nhi đã qua cơn nguy hiểm, nhưng bác sĩ nói phải nhanh chóng thay tim.

" Sao lại nguy hiểm tới như vậy? lúc về Uyển Nhi còn rất vui vẻ mà? " Hứa Thiên Kỳ thành thật mà hỏi, hắn chỉ mới quay về Hứa Gia thì cô đã phát bệnh..

Bà Phùng nghe thấy giọng của Hứa Thiên Kỳ, bà tinh sau đó lại khóc nấc lên. Ông Phùng lại vỗ về an ủi.

" Bà yên tâm, đợi tôi tìm ra tên nghiệt tử kia về chịu tội. Bà đừng khóc nữa, sẽ nhanh chóng tìm ra trái tim thích hợp cho Tiểu Nhi thôi...

" Ô.. ô.. ô..! đã tìm hơn 10 năm rồi, nếu không tìm được thì con gái chúng ta phải làm sao, phải làm sao đây ?

Nghiệt tử? Phung Mặc sao? theo như suy đoán của Hứa Thiên Kỳ, thì Phùng Mặc đã làm gì đó khiến Uyển Nhi chịu đã kích. Bệnh tim tái phát, tới mức phải mang đi cấp cứu.

_________________________

Truyện chỉ được đăng trên app " Medoctruyenchu. Net "

- Mọi thắc mắc xin liên hệ FB " My Phạm ( Tiểu Đào Đào)

______________________

Một hồi sau, tình trạng của Uyển Nhi ổn hơn. Thì lúc này bác sĩ mới cho phép ba người vào thăm .

Ông bà Phùng và Hứa Thiên Kỳ mặc áo chống khuẩn, đeo khẩu trang y tế. Nhẹ nhàng bước vào trong phòng. Xót thương nhìn người con gái, đang nhắm nghiền mắt trên giường bệnh.

Chỉ mới hôm qua còn nói cười vui vẻ với hắn, vậy mà bây giờ gương mặt trắng bệch. Không một chút Huyết sắc nào, miệng và mũi phải đeo ống dưỡng khí.

Bà Phùng ngồi cạnh mép giường, tay nắm chặt bàn tay lạnh của Uyển Nhi . Nước mắt lại tuôn rơi.

" Tiểu Nhi là mẹ không tốt, là lỗi của mẹ. Mẹ sẽ nhanh chóng tìm hắn trở về chịu tội trước mặt con....

Uyển Nhi nghe được tiếng khóc liền tỉnh. Cô mệt mỏi nâng mí mắt lên, hướng ba người . Nở nụ cười yếu ớt.

" Mẹ! Mẹ định tìm ai? Anh trai đâu? sao con lại ở bệnh viện :" Cô giả vờ như cái gì mình đều không rõ, ánh mắt dò xét xung quanh.

Hai ông bà Phùng nháy mắt, sắc mặt đã thay đổi. Nhìn nhau, chậm rãi mở miệng.

" Tiểu Nhi yên tâm, ba sẽ nhanh chóng tìm nghịch tử kia. Đánh hắn một trận. Tiểu Nhi ngoan đừng trách anh con.

" Chắc chắn anh con bị quỷ ám, nên mới hành động thiếu suy nghĩ như vậy. Con đừng trách anh trai.

Ông Phùng không còn cách nào khác, vì hai người đều là con của mình. Ai ông cũng yêu thương hết mực.

Vài giây sau, Uyển Nhi tháo ống dưỡng khí xuống. Nước mắt nhạt nhào, cất tiếng yếu ớt lên.

" Ba mẹ, anh trai nói con không sống quá 2 năm. Anh trai muốn con chết sớm đi , sẽ không tranh giành Thiên Kỳ ca ca nữa...

" Vì cái gì anh trai lại đối xử với con như vậy ? vì cái gì....có thật con sắp chết rồi không, ba mẹ....

Ba người bị cô hỏi tới cứng người, thoáng chốc không ai nói gì. Ông Bà Phùng lại phát hiện ra bí mật ,con trai của ông bà lại thích nam nhân.

Mà đối tượng lại là Hứa Thiên Kỳ, người con gái mình yêu thích. Hắn ra tay giết em gái mình chỉ vì người nam nhân trước mắt này?

Hứa Thiên Kỳ lại càng không nghĩ tới, nguyên nhân dẫn tới sự việc lại liên quan tới hắn. Hắn không tưởng tưởng nổi , Phùng Mặc mất đi lí trí ra tay giết em gái ruột mình.

Lúc này Uyển Nhi mới nhìn Hứa Thiên Kỳ. Cô ngạc nhiên sau đó vui mừng, mặt đã nhiễm đầy nước mắt, còn không quên nở nụ cười.

" Thiên Kỳ ca ca , tại sao cũng ở đây?

( Ting -- Độ hảo cảm của nam chủ +10% độ hảo cảm là 80% tiểu tỷ tỷ cố lên)

Uyển Nhi khóe miệng giật giật, cô dùng khổ nhục kế . Thiếu chút nữa là mất mạng, mà tên nam chủ này tăng có 10% hảo cảm.

Có phải sinh mệnh cô chỉ đáng giá 10% hảo cảm thôi sao? trong khi chỉ còn 3 tháng để xoát 20% hảo cảm còn lại, không biết có đủ thời gian hay không đây.

[...] Tiểu tỷ tỷ, không ngừng cố gắng nha. Ta tin tưởng tiểu tỷ tỷ.

" Tin cái ông nội mi, cút ngay cho lão nương.

[...] "......" ta chỉ đang cỗ vũ thôi mà?

Hứa Thiên Kỳ cúi đầu xuống, xoa lên mái tóc mềm mượt của Uyển Nhi, ôn nhu mở miệng.

" Phải! Ông nội muốn em tới nhà ăn cơm, Tiểu Nhi phải nhanh chóng khỏe lại . Biết không?

" Thiên Kỳ ca ca nói thật sao? vậy em sẽ nhanh chóng khỏe lại, tới Hứa Gia chơi cùng Gia Gia.

Uyển Nhi vui vẻ nói, nhìn vẻ mặt nhợt nhạt yếu ớt lúc này. Còn tỏ ra vui vẻ, khiến ông bà Phùng lẫn Hứa Thiên Kỳ đau lòng không thôi.

Hứa Thiên Kỳ nhàn nhạt gật đầu. Còn bà Phùng lén lút lau nước mắt đang trào ra, sợ chính mình khóc thành tiếng.

_________________________

Truyện chỉ được đăng trên app " Medoctruyenchu. Net "

- Mọi thắc mắc xin liên hệ FB " My Phạm ( Tiểu Đào Đào)

______________________

Đọc nhanh tại AzTruyen.net


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.