[ Hệ Thống ] : Xoay Người Của Uyển Nhi - Chương 189 : Lão Đại Tôi Đến Đây!
-------4---#Tiểu Đào Đào
Một lúc sau, Ẩn Ngạo Hàm lê thân trở về tới phòng của mình, chưa kịp thay đồ cửa lại tiếp tục có người gõ, hắn bực mình mở cửa ra.
Uyển Nhi hơi hơi cúi đầu, điệu bộ biết Lỗi. :" Tôi xin lỗi, tôi hơi nóng giận. Anh đừng chấp nhất với tôi có được không?
"Anh ăn cơm chưa? Tôi nấu cơm cho anh ăn." Uyển Nhi cười cười nhận lỗi với hắn.
Ẩn Ngạo Hàm nghi hoặc Nhíu mày, vừa rồi còn hung hăng quật ngã hắn, bây giờ lại bộ dạng ôn nhu thục nữ này, chút nữa là hắn cũng bị cô lừa rồi.
" Đúng là mèo nhỏ lưu manh. Để xem tôi trị em như nào đây! Hắn lại suy nghĩ, dù gì hắn cũng không biết nấu cơm.
Đàn em lúc nào cũng mua cơm hộp hoặc đi ăn nhà hàng, hắn cũng ngán tới tận cổ rồi.
" Được ! cô lại đây." Ẩn Ngạo Hàm vừa nói xong, liền dẫn Uyển Nhi vào phòng bếp, thuận tay đóng cửa lại.
Uyển Nhi vào phòng bếp quan sát một hồi, rồi mở tủ lạnh ra, bên trong chỉ còn 5 t quả trứng, vài trái cà chua. Còn có sữa chua và mấy miếng mặt nạ dưỡng da.
Uyển Nhi có chút ghét bỏ đóng cửa tủ lạnh lại, cô đi tới cửa phòng của hắn, thấy cửa không khóa liền vặn nắm cửa mở ra.
Lúc này, Ẩn Ngạo Hàm không một mảnh vãi che thân, đang dùng khăn lông lau đầu. Đột nhiên cửa bị mở , hắn chỉ kịp lấy khăn che đi hạ thân,
Rống giận lên một tiếng. :" Cô nhìn đi chỗ nào rồi, nhanh nhìn ra chỗ khác.
" Ồ" . Uyển Nhi bị hắn la to tới tỉnh, cô vẫn an tọa tại chỗ, còn mặt ngoảnh về hướng khác.
Ẩn Ngạo Hàm bất lực trước sự ngây thơ hoặc là quá sức thật thà Của cô. : " Khụ~~ cô có thể đi ra, đóng cửa giùm tôi không ? tôi còn phải mặc đồ.
Uyển Nhi nhẹ nhàng gật gật đầu đóng cửa lại giúp hắn trong đầu không khỏi suy diễn.
" Tiểu JJ của hắn? Chắc phải lớn hơn trái dưa leo nhỉ? Khi mà trướng lên chắc chắn sẽ bằng Cái chày!!!!
Tới khi Ẩn Ngạo Hàm Bước ra, hắn vẫn thấy Uyển Nhi đơ mặt sau cánh cửa . Hắn ho nhẹ hai tiếng.
" Khụ~~ Khụ vừa rồi cô đã thấy cái gì rồi.
Uyển Nhi theo phản xạ tự nhiên, không kịp Suy nghĩ đã vội trả lời. :" Một trái dưa leo..... !
Gương mặt lạnh lùng của hắn. Thoáng chốc đã nhiễm hồng, hắn đành phải chuyển sang đề tài khác.
" C.. Ô. Cô tìm tôi có chuyện gì không?
" Tủ lạnh nhà của anh cái gì cũng không có, tôi muốn đi ra ngoài mua đồ ăn, anh chờ một chút nha." nói xong Uyển Nhi hướng cửa mà ra.
" Đợi một Chút trời đã tối , tôi đưa cô đi. " hắn liếc nhìn Uyển Nhi một cái, sau đó cầm lấy ví tiền chuẩn bị cùng Uyển Nhi đi siêu thị .
Uyển Nhi có hơi mất tự nhiên gãi đầu, cười cười. " Vậy cũng được , sẵn tiện mua luôn gạo. Tôi thấy chỗ anh toàn mì ăn liền.
" Ăn nhiều mì sẽ không tốt, tôi đối diện với anh, Nếu không sợ phiền tôi sẽ nấu cho anh ăn.
Ẩn Ngoa Hàm, hơi nhướng mắt nhìn Uyển Nhi, sau cùng gật đầu không nói gì.
( Ting -- độ hào cảm của nam chủ +5% bây giờ là 15% )
Hai người đi thang máy từ chung cư xuống. Bên dưới là siêu thị , nên rất nhanh mua đầy đủ đồ nấu cho hôm nay.
Uyển Nhi còn mua rất nhiều thịt bò, rồi sườn, toàn là món cô thích ăn.
Uyển Nhi vẫn rất có hảo cảm với Món ăn cung đình gần 100 món, nhưng vì hôm nay mệt mỏi, Để khi khác cô nấu vậy.
••••••••••••••••••••••••
Đúng lúc ở thang máy đi lên, cô liền đụng phải Điền Thẩm Hào, đang khoác tay cùng cô nàng hôm trước thở dốc dưới thân.
Điền Thẩm Hào nhìn thấy Uyển Nhi nhướng mày khinh thường cười lạnh nói: " Ây Ya! Đây không phải Uyển Nhi bạn gái cũ tôi đây sao?
" Nghe nói cô chuyển nhà! Như vậy càng tốt đỡ trướng mắt tôi, cô vừa nghèo lại nhu nhược chỉ biết khóc, không thể nào xứng làm bạn gái của tôi như Tiểu Hy được .
Tiểu Hy anh nói có phải không? Điền Thẩm Hào nháy mắt với cô gái bên cạnh.
Ẩn Ngạo Hàm nhíu mày, cơ hồ mà hiểu ra chuyện gì đó, hắn nhìn sang Uyển Nhi đâu có chỗ nào nhu nhược giống tên này vừa kể ?
Uyển Nhi bị chạm vào vảy ngược, trong lòng phát lửa giận, liền đưa túi đồ cho Ẩn Ngạo Hàm cầm.
" Anh Cầm giúp tôi, tôi đi vứt rác. " Hắn tự nhiên mà cầm giúp cô.
Tuy Uyển Nhi luyện Cữu Âm Chân Kinh chưa tới tầng cao nhất, nhưng có thể vận nội công, xuất ra chưởng lực manh mẽ.
Cô vận nội lực, đạp bay Điền Thẩm Hào dính sát vào tường, Điền Thẩm Hào bị ăn đau tới mức, gãy đi hai chiếc răng cửa, miệng đầy máu.
Cô nàng Tiể Hy bên cạnh, thấy hành động của Uyển Nhi dọa cho sợ, không dám nhúc nhích.
Uyển Nhi hất cằm hay tay khoanh lại như lão đại, gằn giọng lên.
" Điền Thẩm Hào, anh nói tôi nghèo? Anh nói tôi nhu nhược? Con mắt nào anh thấy tôi nhu nhược.
" Tôi không như anh , dùng chi phiếu khống để lừa gạt các em nhỏ ham tiền tài. Anh nhiều tiền lắm phải không? Anh đợi ở đây ít phút.
Nói xong cô lấy điện thoại ra, bấm số của Thư kí Phương.
" Thư kí Phương, cô gọi cho Tần Tổng bên phía công ty Đại Phát, nói Điền Thẩm Hào sàm sỡ tôi.
" Đuổi việc hắn ngay lập tức, nếu không sẽ không có cái hợp đồng nào được kí kết.
Điền Thẩm Hào cố gắng bò dậy, vẫn cất giọng khinh thường.
" Khẩu khí thật lớn nha! Cô đang dọa tôi sao? Cô là thứ nghèo làm sao có thể quen biết với Tần Tổng Bảo ông ta đuổi tôi? Nằm mơ.
Chưa kịp nói xong điện thoại của hắn vang lên , Người gọi là Tần Tổng, Điền Thẩm Hào trong lòng bộp chộp, tay run run cầm điện thoại lên nghe. Mắt không ngừng nhìn Uyển Nhi.
Đầu giây bên kia :" Ngày mai cậu không cần tới công ty làm nữa. Cậu chính thức bị sa thải.
Điền Thẩm Hào , ngây ngốc :" Alô Tần Tổng, nghe tôi giải thích... A lô.... Tút... Tutttttt.
Điền Thẩm Hào con mắt đỏ ngầu, định tiến tới bóp cổ Uyển Nhi, miệng La hét.
" Con đàn Bà xấu xa này. Cô đã lừa gạt tôi bao lâu nay. Giả nghèo giả khổ trước mặt tôi......
Không kịp để hắn nói xong, Uyển Nhi dùng hai tay quăng hắn vào thùng rác, thản nhiên bước vào thang máy.
( Ting -- Độ Hào cảm của nam chủ +5% bây giờ là 20% tiểu tỷ tỷ cố lên)
Uyển Nhi cong cong khóe môi, xoay người hướng Ẩn Ngạo Hàm cười cười.
" Cái tra nam kia ngày hôm trước bị tôi bắt gian, cùng cô gái bên cạnh lăn lộn , chúng tôi chia tay."
Ẩn Ngạo Hàm, thần sắc vẫn lãnh đạm, không nói gì cũng không đưa túi đồ cho Uyển Nhi sách nữa.
Không khí trầm mặc, Cô đành lên tiếng. : " A" Quên mất, xin chào tôi là Phùng Uyển Nhi 23 tuổi, Chủ tịch tập đoàn Phùng Thị.
Ẩn Ngạo Hàm ,ngạc nhiên Nhìn Uyển Nhi, không ngờ cả tập đoàn Phùng thị lớn nhất nhì thế giới, lại được mèo nhỏ hung hăng này quản lí tốt tới vậy.
( Ting -- Độ Hào cảm của nam chủ +5% bây giờ là 25% tiểu tỷ tỷ cố lên)
" Tôi là Ẩn Ngạo Hàm 25 tuổi. , gia đình chuyên về quân Đội, tôi cũng có mở một số công ty kinh doanh Thực phẩm.
Uyển Nhi bỉu môi, mắng thầm trong lòng. " Xì~~ Buôn vũ khí thì thành thật nói ra đi. Thực phẩm như súng đạn đâu ai dám Ăn a~~~
Uyển Nhi cười xinh đẹp, đôi mắt to tròn khẽ chớp chớp, nhìn thẳng vào Mắt Ẩn Ngạo Hàm ngọt ngào lên tiếng.
" Thật xin lỗi, hồi chiều đã quật ngã anh. Do tôi quá nóng nảy...
" Không sao! Tôi quen rồi, vài ngày trước tôi còn bị một nữ Cướp giật đạp ngã, cướp của tôi 300 đồng.
" Chậc~~ So với cô thì chưa ăn thua gì. " hắn vừa nói vừa lén nhìn Uyển Nhi, xem thái độ của cô phản ứng ra sao.
Uyển Nhi trợn trừng hai mắt, không biết nói gì cho phải.
" Khụ~~ trên đời lại có nữ Nhân như vậy sao? Thôi nhanh về tôi nấu cho anh ăn.... Không sẽ quá giờ, không tốt cho sức khỏe.
Lúc này, Ẩn Ngạo Hàm phi thường muốn bật cười, hắn cố nhịn cười tới đau bụng nhỏ.
Uyển Nhi vào phòng bếp, tạp dề vào chuẩn bị nấu, đối với kĩ năng nấu trung cấp của cô, thì tay ngề xứng với đầu bếp 5 sao chỉ hơn mà thôi.
Uyển Nhi điêu luyện sắt thịt, nấu đồ ăn. Còn Ẩn Ngạo Hàm tự giác sắp chén đĩa ra.
1 giờ sau Uyển Nhi đem 5 món mặn ba món nhạt một canh đặt ở trên bàn cơm.
Uyển Nhi gắp một miếng sườn vào trong bát hắn. Ôn nhu lên tiếng.
" Anh ăn đi, tuy tay nghề còn kém nhưng ăn không chết được đâu. "
Ẩn Ngạo Hàm mắt nhìn Uyển Nhi một cái, sau đó gật gật đầu. bắt đầu mến thử. Hắn không ngờ cô Lại nấu ngon tới vậy.
Sườn được nấu vừa lửa, ngon mà không ngấy, canh lại rất Vừa miệng động ăn của hắn chỉ có nhanh hơn chứ không dừng lại.
Uyển Nhi cũng chậm dãi cởi bỏ tạp dề ra, yên ổn ngồi ăn. Hắn nhìn động tác ăn quý khí của cô, rất giống với tiểu thư thời cổ đại.
( Ting -- Độ Hào cảm của nam chủ +5% bây giờ là 30% tiểu tỷ tỷ quá giỏi)
.
.
.
.
.
------------ CMT + Like + Bỏ phiếu nếu yêu thích Truyện của #Đào nhé.