[ Hệ Thống ] : Xoay Người Của Uyển Nhi - Chương 182 : Công Lược Quỷ! Dọa Tôi Đi
----------7-----#Tiểu Đào Đào.
Uyển Nhi, nhìn kĩ bức tường cô nên gọi người tới hay tự mình phá tường đây? Thôi vẫn nên tự mình làm, lỡ người ta thấy xương cốt trong tường lại không hay.
Hai tay cô xuất ra dị năng hệ Băng, đâm xuyên qua bốn góc tường, bức tường Kiên cố vững chắc, bị sức mạnh ập tới tức khắc Nguyên một mảng tường sụp đỗ.
Cô tiến lại gần, định bụng sẽ vác Nguyên bức tường này đi chôn. Cô nhìn chằm chằm vào bức tường như kẻ thù của mình , cúi người xuống định sẽ vác đi.
[...] Tiểu tỷ tỷ, tỷ là đang làm cái gì? Tỷ định vác bức tường đi đâu?
Uyển Nhi : " Mi không thấy sao? Lão nương là đem đi Chôn.
[...] Ách" Thỉnh tiểu tỷ tỷ lắp não vào. Tỷ vẫn nên phá tường tìm xương, gom lại sau đó mới đi trôn.
Uyển Nhi : " Đệch, bị trộn với xi măng rồi, Làm sao mà tìm đây? Thôi cứ xem như là thử thách vậy.
" Cái trò tìm xác nhặt xương này, không thể nào làm khó lão nương được"
Cô loay hoay cả ngày, cuối cùng cũng phá nát được bức tường, nhìn xương trắng được xếp đầy trên đất. Cô không khỏi than vãn trong lòng.
" Người gì mà lắm xương thế, hành lão nương cả buổi để nhặt xương ! Vãn Thanh anh lăn ra đây cho tôi.
Tức khắc, bên cạnh cô có nhiều thêm Một người. Uyển Nhi liền chỉ vào đống xương trên đất,
"Anh đếm xem, Còn thiếu mảnh xương nào nữa không?
Vãn Thanh nhìn Theo ngón tay chỉ của Uyển Nhi, hắn thấy trên mặt đất một đống xương trắng. Còn bức tường đã phá đi từ bao giờ.
" C.. Ô... Cô. ..đ... Đây...là xương của tôi? Vãn Thanh lắp bắp hỏi lại.
Uyển Nhi phát bực, muốn gõ vào đầu tên Vãn Thanh này mấy phát, nhưng ngại bị trừ hào cảm nên rất nhanh dịu giọng lại.
" Chậc~~ Không lẽ anh chết lâu quá, không nhận biết xương của chính mình ? Đã đủ hay chưa ?
Vãn Thanh cúi đầu, đôi mắt đỏ hoe lâu sau mới nhìn Uyển Nhi trả lời.
" Uyển Nhi, cảm ơn cô , đã đủ rồi!
Uyển Nhi tiến lại gần , bàn tay xoa xoa vào đầu Vãn Thanh. : " Cảm ơn thì không cần, lấy thân báo đáp là được !
( Ting -- Độ hào cảm của nam chủ + 10% bây giờ là 70% tiểu tỷ tỷ giỏi quá)
Vãn Thanh : " Tôi đã là quỷ rồi, làm gì có thân mà báo đáp, có bộ xương đó tùy ý cô xử lí.
Uyển Nhi nhíu mày, nhìn lên đống xương lắc đầu ngao ngán. : " Tên nam chủ này cho cô đống xương này làm gì? Hầm canh chắc chắn là không được. Không lẽ đem đi nấu cao?
Chắc chắn phải tìm thân thể mới cho Vãn Thanh này. Người và quỷ làm sao ở cùng nhau đây? Bất quá vấn đề này sẽ từ từ hỏi hệ thống.
Uyển Nhi kéo lại cảm xúc, vui vẻ đạp lại hắn. :" Vãn Thanh chờ tôi Làm cho Mộc Linh Linh trả giá đắt, khi đó tôi sẽ cho anh một cuộc sống mới, hãy tin tôi.
Vãn Thanh, nghe những lời cô nói hắn chỉ nghĩ là cô đang an ủi hắn. Nhưng trong lòng hắn rất cảm động, chí ít bây giờ bên cạnh hắn còn có cô.
( Ting -- độ Hào cảm của nam chủ +5% bây giờ là 75% )
Sau khi cô thu thập đủ xuống cốt của Vãn Thanh, cô thu hết vào cái hũ bỏ vào không gian. Bức tường bị cô phá nát được thay bằng kính trong xuốt, nhìn vào cũng biết phải mất khá nhiều tiền cho bức tường kính này.
••••••••••••••••••••••••••••••••••
Ba ngày sau, Mộc Linh Linh quay trở lại kí túc xá, còn cầm không ít bùa trừ tà . Tiến vào trong phòng liền thấy Dương Lâm Nhi và Liễu Thanh Nhã đang cười tới thập phần vui vẻ.
Liễu Thanh Nhã, thấy Mộc Linh Linh liền lịch sự hỏi han. : " Linh Linh, nhanh tới đây xem Uyển Nhi mới tu sửa lại toilet này.
" Còn thay luôn bồn cầu và Tường bằng tường kính, không biết là tốn Bao nhiêu tiền đây.
Uyển Nhi tiếp lời của Liễu Thanh Nhã, không để Cho Mộc Linh Linh hồi thần lại.
" Các cậu không biết đâu, khi mình gọi người tới phá tường, các cậu biết trong tường có thứ gì không?
Mộc Linh Linh, nghe tới đây thì ôm lấy đầu, tim không ngừng nhảy loạn lên. Còn DƯƠNG Lâm Nhi và Liễu Thanh Nhã tò mò xúm lại hỏi.
" Trong đó có gì? Uyển Nhi cậu thấy gì nhanh kể đi!
Uyển Nhi cố tình, hạ thấp giọng mình lại vẻ mặt nghiêm trọng trầm xuống...
" Khi phá tường, họ phát hiện ra trong tường có Xương cốt . Còn là xương cốt của đàn ông , Mình đã kịp báo cho cảnh sát rồi.
" Bây giờ họ đang giám định điều tra, không lâu nữa có thể sẽ xác minh ra danh tính người được trộn trong tường thôi.
Mộc Linh Linh nghe tới đây thì ngồi phịch xuống đất, tay cầm nắm bùa cũng buông ra.
Còn Hai cô nàng kia bị dọa cho sợ. Họ không ngờ lâu nay mình sống trong căn phòng dấu xác người.
" Uy" Thật ghê gớm, không biết là ai tàn nhẫn mà dấu xác trong tường nha, thủ đoạn đủ tinh vi , đủ tàn nhẫn.
Dương Lâm Nhi gật đầu hùa theo. : " Đúng vậy, mình mong họ sơm bắt được tên sát Nhân đó.
Uyển Nhi thật vừa lòng với kết quả này, ánh mắt cô đầy ý cười, nhìn Mộc Linh Linh ngã dưới đất còn chưa kịp đứng dậy.
Cô làm gì có giao bộ xương nào cho cảnh sát , chỉ là cô cố tình nói ra để dọa sợ Nữ Chủ thôi
" Linh Linh cậu sao vậy, đừng có sợ tới mức vậy chứ, bộ xương đã được chuyển đi rồi, cậu cũng đừng có sợ,
Mộc Linh Linh lúc này mới hồi thần, trấn định bản thân mình, sẽ không sao đâu. Sẽ không ai biết cô làm ra đâu.
" K.. Hông.. Không.. Mình không sao, Các cậu.... Cứ nói chuyện tiếp... Mình..mình còn có việc phải đi trước.
Cô phải nhanh chóng, xóa sạch dấu vết, trước khi mọi việc quá muộn, không Thể để cảnh sát tra ra việc gì.
Không đợi Uyển Nhi lên tiếng , Mộc Linh Linh chạy nhanh ra ngoài như ma đuổi. Liễu Thanh Nhã nhìn Mộc Linh Linh kì quái.
" Hai cậu có thấy, Mộc Linh Linh rất lạ không? Luôn sợ đông sợ tây....
Uyển Nhi cũng phụ họa theo : " Mình cũng cảm thấy chỗ nào đó không phải? Nhưng Mà thôi, chắc cô ấy gặp vấn đề tình cảm thôi.
Cả ba người trầm mặc một lúc, sau rồi ai cũng vào việc đấy.
Uyển Nhi sau đó ngồi bắt đầu vẽ tranh , không phát hiện ra Vãn Thanh lẳng lặng đứng bên cạnh từ bao giờ.
Nữa giờ sau, Hình dáng của Vãn thanh được phác họa trên giấy, Uyển Nhi ngẫu Nhiên nhìn lên Vãn Thanh Mĩm cười, cầm bức họa dơ lên.
" Vãn Thanh anh thấy đẹp không ? Rất giống anh, đợi lát tôi phối màu nữa sẽ đẹp hơn bây giờ.
Vãn Thanh nhìn bức vẽ, nhướng mày: " Cô là vẽ tôi ? Rất giống, nhưng bên ngoài tôi đẹp hơn.
" Uyển Nhi : " Tự Luyến.
( Ting -- Độ Hào cảm của nam chủ +5% bây giờ là 80% tiểu tỷ tỷ quá giỏi)
Liễu Thanh Nhã và Dương Lâm Nhi, nhìn Uyển Nhi đưa bức tranh lên khoảng không, miệng còn lẩm bẩm,. Họ còn tưởng cô khoe với họ.
Liễu Thanh Nhã, và Dương Lâm Nhi giật lấy bức họa xem, không khỏi tấm tắc khen.
" Uyển Nhi, cậu họa minh tinh nào đây? Lại rất đẹp trai nha. Nhưng minh tinh này rất lạ mặt.
Uyển Nhi cười cười, hơi cúi đầu e thẹn . Âm thanh ngọt ngào vang lên.
" Không phải minh tinh, đây là bạn trai mình. Ít hôm nữa sẽ giới thiệu cho hai cậu biết.
Liễu Thanh Nhã và Dương Lâm Nhi, ngạc nhiên còn tưỡng mình nghe lầm, Uyển Nhi là thành công có bạn trai rồi ?
Hai cô nàng kịp phản ứng lại, chúc mừng Uyển Nhi không hết lời, còn bắt cô phải dẫn người trong bức họa tới đây cho họ nhìn.
Uyển Nhi liếc mắt nhìn lên Vãn Thanh, đang trong tình thế khó xử, cô rất muốn cười to lên.
" Không lẽ, lão nương nói thật cho bọn họ họ biết, anh ta đang ở cạnh hai người họ nhỉ? Chắc chắn bị dọa cho sợ đi.
[...] Tiểu tỷ tỷ, tỷ luôn suy nghĩ những thứ không bình thường.
Uyển Nhi : " Lão nương có sao? Làm gì có!
.
.
.
.
.
.--------------------
Hôm nay là trung thu #Đào đã lớn, nên ở nhà tránh giành kẹo với thiếu nhi