Xin Hãy Yêu Anh Một Lần Nữa

Chương 15




Chuyện gì đang xảy ra trước mắt cô vậy? Anh đang cầu hôn cô một lần nữa sao? Tình thế như này thì cô biết làm gì bây giờ, cô yêu anh nhiều lắm cô không muốn mất anh đâu. Thực sự, cô muốn cùng anh có một cuộc sống hạnh phúc. Và cô nói:

" Phong à!!! Anh đứng lên đi mà "

Anh đáp:

" Em đồng ý để anh đeo chiếc nhẫn này vào thì anh mới đứng lên còn không anh sẽ quỳ mãi thế này "

Cô hỏi anh:

" Anh thật là yêu em chứ? Hay anh chỉ thương hại em? "

Anh nói:

" Anh không thương hại em, ba tháng em rời đi anh như một cái xác không hồn. Anh nhớ em da diết chỉ mong em hiểu mà quay về dù cho anh có phải trả giá dù cho anh có chết ... "

Anh chưa kịp nói hết câu cô liền quỳ sụp xuống hôn lên môi anh không để anh nói tiếp cô nói:

" Em tin anh!!! Xin anh đừng nói nữa "

Anh nói:

" Em đồng ý đeo nhẫn lại nhé "

Cô khẽ gật đầu nước mắt rưng rưng cười trong hạnh phúc. Thế là anh đeo nhẫn vào tay cô anh nói:

" Anh hứa sẽ bảo vệ em và con không để ai chia cắt chúng ta nữa "

Anh khẽ đưa tay áp vào má cô anh hôn nhẹ vào môi cô một cách say đắm, anh siết chặt cô vào lòng như không muốn để cô chạy thoát khỏi anh. Sau đó anh nói:

" Khiết Nhi!!! Anh xin lỗi em "

Cô vùi mặt vào ngực anh cựa nguậy , tay thì ôm chặt anh.

Sáng hôm sau, Bảo Hân đến công ty tìm anh nhưng không thấy đâu cả, cô ta như phát điên lên gọi cho anh thì bị thuê bao. Cô ta nghi ngờ rằng anh đang đi tìm cô nên cô ta đã lên một kế hoạch chỉ chờ anh sụp bẫy nữa là thành công, cô ta cười lớn:

" Cao Phong ơi Cao Phong!!! Anh nghĩ anh có thể thoát khỏi tôi sao? Tôi thề sẽ không để anh và nó được hạnh phúc đâu "

Anh đã đưa mẹ con cô trở về nhà an toàn, vừa bước vào nhà anh cứ giành xách đồ cho cô, đã vậy anh còn bế cô lên phòng anh bảo:

" Chút nữa anh sẽ gội đầu cho em có chịu không ? "

Cô cười phì:

" Vậy được không đấy? Em sẽ ngã lưng ra bồn tắm anh gội cho em nhé "

Anh gật đầu đầy háo hức. Lúc gội đầu cho cô anh nói:

" Bụng em ngày càng lớn, đi đứng phải cẩn thận đấy không được làm gì nặng đâu. Để anh biết anh giận đấy "

Cô mè nheo:

" Em biết rồi ông tướng ạ "

Cả hai người họ đang rất hạnh phúc, cô cảm thấy rất vui vì ước mơ của cô là được anh thương yêu được là vợ anh cuối cùng cũng thành sự thật. Nhưng cô đâu hay biết hạnh phúc trước mắt của cô và anh chỉ là khởi đầu cho sự đau thương về sau.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.