Sau khi anh nhắn lại, cô nhanh chóng gọi cho anh, anh bắt máy ngay, sau khi nhìn thấy anh đã bắt máy, cô liếc mắt nhìn tài xế, thấy tài xế không để ý đến mình, cô cất ngay điện thoại vào túi trong của chiếc áo khoác mỏng manh mà cô mặc bên ngoài.
"Anh đưa tôi đi đâu vậy? Đây đâu phải đường đến trụ sở của Khúc thị." cô bắt đầu tra hỏi tài xế taxi.
"Cô gái à, tôi đưa cô đi đâu, cô không cần biết, cô đến nơi rồi sẽ biết thôi." tài xế taxi trả lời cô bằng một thái độ khá cợt nhả.
"Ai là người đứng đầu sai khiến anh." cô hỏi thẳng.
"Yo, cô gái, cô rất thẳng tính đó, nhưng cô nghĩ tôi có trả lời không?"
"Anh nói hay không tùy anh, kiểu gì đến nơi, tôi cũng biết người đó là ai."
"Cô rất có khí thế đó, nhưng thật tiếc, cô lại là phụ nữ của Khúc Dạ Thành." tài xế nói một cách mờ ám.
Anh ở bên đầu dây bên vừa cho người định vị vị trí của cô, vừa nghe cuộc nói chuyện, nghe tên tài xế nói đến đây, anh nhíu mày. Nếu nói như vậy nghĩa là kẻ bắt cóc kia là kẻ thù của anh, trên thương trường anh có vô số kẻ thù, nhưng những người đó chỉ có thể đứng nhìn anh mà thôi, vì có hai điều, thứ nhất là họ ganh tị vì không giỏi bằng anh, thứ hai là họ không đủ mạnh để đánh đổ anh vì anh và họ cách nhau một khoảng cách quá xa.
Nhưng người này lại dám bắt cóc vợ của anh, đây chắc hẳn là một đối thủ không đội trời chung với anh, nhưng nếu là đối thủ ở trên thương trường thì điều mà họ làm sẽ là hạ bệ anh, triệt tiêu anh vĩnh viễn ở trên thương trường chứ không bao giờ đụng vào vợ anh.
Người này chắc chắn không phải đối thủ ở trên thương trường, lại còn chơi theo luật rừng bất chấp mọi quy tắc mà đụng vào phụ nữ.
Suy đi nghĩ lại, anh chỉ có thể nghĩ ra một cái tên mà thôi, đó là Văn Long, nhưng Văn Long không phải ở trong tù sao, nếu hắn có trốn thoát được thì lấy đâu ra thế lực để làm chuyện này.
Anh bị rối trong mớ suy nghĩ của chính mình.
Lúc này, Phạm Hoàng gửi một tin nhắn mail cho anh với nội dung:
[Sếp, tôi đã định vị được vị trí của thiếu phu nhân rồi.]
[Tốt, nhanh chóng theo dõi xem cô ấy đang ở đâu.] anh nhắn lại ngay.
[Sếp, thiếu phu nhân đang di chuyển trên tuyến đường B, đường đi hướng về phía biển, theo như tôi suy đoán thì chiếc xe chở thiếu phu nhân sẽ dừng lại ở cảng G, đây thuộc địa phận cảng bỏ hoang, mấy năm nay nhà nước đã cho ngừng hoạt động, từ đó nơi này trở thành nơi do các băng đảng của thế giới ngầm thống trị.]
[Cho người của ta đến đó mai phục, tiếp tục theo dõi vị trí của vợ tôi.]
[Rõ.]
Sau khi nhắn xong với Phạm Hoàng, đúng là không ngoài suy nghĩ của anh, người bí ẩn này không phải người của thương trường, Văn Long rốt cuộc có phải hay không thì anh chỉ chắc chắn được ba mươi phần trăm.
[Cậu cho người điều tra về Văn Long cho tôi.] anh gửi một tin nhắn mail cho Phạm Hoàng.
[Vâng, thưa sếp.]
Đầu dây bên kia, cô không nói bất kì một câu nào với tài xế nữa, không gian trong xe trở nên yên lặng.
Phía anh, lúc này anh đang bình tĩnh hết sức có thể để giải quyết mọi chuyện.Sau mười phút, Phạm Hoàng nhắn cho anh:
[Sếp, Văn Long hiện tại vẫn đang ở trong tù.]
[Được, vợ tôi đến đâu rồi.] anh nhắn lại.
[Thiếu phu nhân cách cảng G năm mươi kilômét nữa là tới nơi.]
[Tiếp tục theo dõi, có gì báo cho tôi ngay.]
[Rõ.]
Sau khi đọc tin nhắn do Phạm Hoàng gửi tới, anh chính thức rơi vào ngõ cụt, nếu không phải Văn Long thì rốt cuộc người bí ẩn này là ai, Văn Long còn ở trong tù, mà người này lại tự do, lát nữa cô sẽ gặp hắn, vậy là người này chắc chắn không phải Văn Long.
Càng suy nghĩ thì càng rối, anh không suy nghĩ nữa, anh chắc chắn là vợ anh bị bắt thì ắt hẳn có tai mắt của người bí ẩn kia đang theo dõi anh từ xa, anh đi lại đóng hết các rèm cửa sổ lại. Quả nhiên, từ xa, có một người đang đứng ở trên sân thượng của một tòa nhà cách tòa nhà của tập đoàn Khúc thị khá xa, nhưng cũng đủ để theo dõi anh đứng dậy lấy điện thoại gọi cho ai đó rồi biến mất.
Anh lúc này lòng đã nóng như lửa đốt nhưng vẫn phải bình tĩnh để suy nghĩ thật thấu đáo mọi chuyện.
Anh quyết định không suy nghĩ nữa mà sẽ hành động, anh cùng Phạm Hoàng lái xe ra khỏi trụ sở chính của Khúc thị, chiếc xe của anh đi theo định vị của cô.
Lúc này người của anh cũng đã mai phục xong ở cảng G, anh đang gấp rút lên đường đến đó.
Còn Văn Long ở một nơi nào đó đang nhoẻn miệng cười vì kế hoạch hoàn hảo của hắn đang được thực hiện một cách tỉ mỉ.
"Khúc Dạ Thành à Khúc Dạ Thành, lần này mày khó thoát rồi." hắn đắc ý nói với chính mình.
Ngày hôm nay hắn sẽ trở thành ông lớn mà thôn tính mọi thứ, một Khúc Dạ Thành tài giỏi, một băng đảng Báo Đen hùng mạnh, rồi tất cả sẽ trở thành cát bụi trước mặt hắn.