Xin Chào, Anh Là Ai? – Ngã Bất Tri Đạo Ngã Thị Thùy

Chương 13




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); “Những nơi khác thả lỏng, chỉ dùng sức ở phần giữa thôi… ừm… đúng rồi.” Sự chú ý của Tiêu Kiều lúc này hoàn toàn dồn hết lên mông cô.

“Nếu mệt thì thả lỏng trên tay anh, anh sẽ nâng em lên.”

Tiêu Kiều làm theo lời anh nói, trong lòng thầm chờ mong chuyện xảy ra tiếp theo.

“Một tay giữ có hơi mệt, anh dùng thêm tay nữa giúp nhé.”

Lúc này Tiêu Kiều không thấy được động tác của anh, chỉ có thể tập trung mọi sự chú ý, cũng khiến cơ thể cô nhạy cảm hơn.

Giang Lãm khẽ lùi ra sau, bàn tay vốn đang đặt trên mông di chuyển xuống dưới, chưa gì đã chạm tới nơi giữa hai chân.

“A…” Đụng chạm bất thình lình xảy ra.

Bàn tay không ngừng chen vào giữa hai chân, một ngón tay đút vào khe hở giữa hai mông, ngón tay khác thuận thế luồn xuống, bao bọc lấy nơi riêng tư.

“A… Huấn luyện viên Giang…” Cơ thể Tiêu Kiều lung lay, cánh tay mềm nhũn suýt chút nữa ngã xuống.

“Chưa ổn sao?” “A này…”

Bốn ngón tay nghịch ngợm quét tới quét lui, cách quần vận động bó sát cũng dễ dàng tìm được nhụy hoa, không chút lưu tình tách hai cánh môi ra, cố định ngón tay tại đó.

Không biết là mệt hay thế nào, mặt Tiêu Kiều đỏ bừng, điều hòa mở cũng không ngăn được mồ hôi của cô chảy xuống từng giọt từng giọt.

“Nào, làm theo tay anh, di chuyển trước sau.” “Ưm… em không cử động nổi…”

“Dễ lắm, để anh giúp em.”

Ngón tay cái bị cánh mông kẹp lại, bốn ngón tay ở nơi riêng tư cùng dùng sức, làm động tác đẩy mạnh về phía trước.

“A…” Lần này, hạt ngọc nhỏ giấu ở sâu bên trong cũng bị kích thích luôn rồi. Tiêu Kiều nhắm mắt lại, bị động tiếp nhận các động tác, cơ thể mất khống chế. “Nào, tiếp tục.”

Lại kích thích thêm lần nữa.

Tiếng nức nở vang lên, “Giang Lãm, không làm nữa được không…”

Bởi vì kích thích, huy*t nhỏ siết chặt, Giang Lãm cũng cảm nhận được điều này.

“Em xem, miệng nhỏ của em vẫn luôn muốn nuốt đồ đây này, em có cảm nhận được nó đang chảy rất nhiều nước không.”

Tiêu Kiều không cần nhìn cũng biết bên dưới mình thế nào, bởi vì mật dịch ồ ạt chảy ra, quần tập cũng đã ướt đẫm dính lấy cơ thể.

“Không được rồi không được rồi, em cần nghỉ ngơi một lúc.”

“Phịch” một tiếng, nửa người trên của cô ngã xuống thảm yoga, chỉ có cái mông được tay anh giữ lấy là vẫn còn nâng lên.

Giang Lãm buông tay ra.

“Được rồi, tiếp theo chúng ta sẽ tiến hành thả lỏng.” –

“Duỗi người kiểu mèo, tay và đầu gối chống lên đất, cong lưng hóp eo, chủ yếu là thắt lưng và xương hông hoạt động, nào, bắt đầu, 1.”

Vừa nói chuyện, Giang Lãm cũng vừa quỳ sau cô, đùi phải đặt ở giữa hai chân cô, thẳng người, tay đặt ở hai bên xương hông giúp Tiêu Kiều thả lỏng cơ thể.

Theo khẩu lệnh 1, Tiêu Kiều cúi đầu, cố gắng ưỡn phần trên hết sức. “Đúng vậy, tiếp theo, 2, ưỡn ngực.”

Hai tay anh luồn qua eo đi về phía trước, cơ thể cũng rướn ra phía trước.

Lúc này, Tiêu Kiều cảm thấy cơ thể mình bị anh bao phủ, giọng nói của anh truyền từ trên xuống.

“Ngẩng đầu, phải cố gắng hơn nữa.” Đôi tay dưới nách bao trùm lên hai vú. “Có phải thắt chặt quá rồi không?”

Sau đó chỉ thấy trước ngực được thả lỏng, bra vận động được cởi ra, hai vú bị thắt chặt cuối cùng cũng được tự do, không bị giới hạn.

Hô hấp ấm áp phả vào tai cô.

“Nhìn xem, lần này không phải kéo duỗi.” Hai vú chưa được tự do bao lâu đã bị hai bàn tay lớn ôm chặt.

Bộ ngực đầy đặn lộ ra theo khe hở ngón tay, theo động tác của anh biến hóa thành đủ loại hình dạng.

“Ưm…”

Chơi cho đã bộ ngực mềm như bông, hai ngón trỏ dễ dàng tìm được đầu v* đã dựng thẳng từ sớm, ngón cái gia nhập, nhẹ nhàng xoa nắn.

“Huấn luyện viên… a…” “Nào, 1.”

Tiêu Kiều nào còn nhớ được động tác gì, Giang Lãm lại giơ tay, “Mau lên.”

Tiêu Kiều thay đổi động tác, bàn tay của anh cũng quay trở lại mông cô, đầu ngón tay vuốt ve ngoài quần vận động.

“Có phải lại ướt hơn không?”

“Anh đừng…” Mỗi một hành vi của anh đều khiến cô run rẩy. “Cần anh nới rộng giúp em không”?

“…”

“Không nói là đồng ý nhé”?

“…” Làm sao mới nói được lời phản đối đây, mà lời đồng ý thì sao có thể nói ra một cách không biết xấu hổ vậy chứ.

“Vậy anh bắt đầu đây.”

Động tác tiếp theo, Giang Lãm kéo quần vận động và quần lót của cô xuống tới đùi, lộ ra rừng rậm bí mật.

Một tay Giang Lãm đặt trên mông cô xoa nắn, hai cái lỗ nhỏ thoắt ẩn thoắt hiện theo động tác của anh.

“Có phải là, khó chịu lắm rồi đúng không em?”

Giang Lãm nhìn chằm chằm nơi riêng tư ngập nước, cực kỳ động tình. “Ư…”

Tiêu Kiều còn đang cố gắng dùng tay đỡ lấy cơ thể, hai mắt nhắm lại, theo bản năng nâng mông lên.

Giang Lãm cũng không chịu nổi, cúi đầu lại gần, mũi ghé sát vào khe hở, mùi hương thoang thoảng xộc vào trong mũi.

Giang Lãm hít sâu một hơi. “Hôm nay là vị đào sao?” “A… hức…”

Hơi thở của anh phả vào nơi nhạy cảm, chọc cô co rút một lúc.

Anh nhìn chằm chằm huy*t nhỏ phun ra nuốt vào, “Đói bụng tới vậy sao? Không sao, anh sẽ đút em no luôn.”

Sau đó ngẩng đầu lên, bắt đầu dịu dàng tiến công vào nơi hoa viên bí mật của cô.

Nếu như có thể tạm dừng thời gian, vậy thì cảnh tượng lúc này vô cùng khiêu gợi.

Tiêu Kiều gần như quỳ nửa người xuống thảm yoga.

Bra vận động đã bị cởi ra, treo trên đầu vai như sắp rớt xuống, hai vú kiêu ngạo lắc lư theo từng động tác bên dưới.

Mà hai nụ hồng mai ở đỉnh cũng đã đứng thẳng từ lâu.

Lúc này Tiêu Kiều nhắm hai mắt, vẻ mặt vừa đau đớn lại vừa sung sướng, đôi tay nắm chặt thành đấm cố gắng chống đỡ cơ thể.

Quần bị cởi xuống đến đầu gối, bờ mông trắng nõn căng tròn không còn che đậy lộ ra.

Mà Giang Lãm đang ngồi quỳ phía dưới cô, vùi đầu vào giữa bụng cô, quần đã dựng lều trại nhưng giờ cũng chưa rảnh để xử lý nó.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.