(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); "Hoàng thượng nói, quá mức ỷ lại vào bói toán sẽ đánh mất tâm tính của bản thân. Nương nương, Hoàng thượng tuổi còn trẻ như vậy, mà đã có tư chất hơn người..."
Cuối cùng ta bị Bùi hoàng hậu đuổi ra khỏi cung. Thôi vậy, thiên mệnh không thể trái, đã nói là ba năm, thiếu một ngày cũng không được.
Mẫu thân nhìn bàn tay bị nứt nẻ do giá rét của ta, thở dài.
"Ta..."
Mẫu thân không chịu đến kinh thành, người nói người thích cuộc sống ở Dương Châu hơn. Ta sốt ruột, Bùi Lăng bèn cùng ta đến Dương Châu tìm người.
Thật nực cười, ta có một đôi thiên nhãn nhìn thấu hồng trần, vậy mà lại không hiểu vì sao mẫu thân lại không cần ta nữa.
Ngược lại là Bùi Lăng một câu nói rõ.
Hắn nói: "Hiện giờ ngươi là quốc sư, lại vừa mới đại nghĩa diệt thân, người đời đều nói ngươi đã đoạn tuyệt trần duyên. Nay vừa mới mất phụ thân, không thích hợp có mẫu thân ở bên cạnh."
Người sợ ta bị người đời dị nghị.
Mẫu thân, vẫn luôn thông minh, chu đáo như vậy.
Nhưng ta vẫn sốt ruột: "Không được không được, ngươi cùng ta đi khuyên nhủ người."
Bùi Lăng cúi đầu liếc nhìn ta: "Không đoạn tuyệt trần duyên nữa sao?"
"Cách nói đoạn tuyệt trần duyên vốn đã sai, là do mọi người truyền tai nhau sai lệch. Tiểu đạo sĩ của phái chúng ta, ăn thịt thoải mái, còn có thể thành thân sinh con."
Ta còn muốn giải thích cho hắn, cũng là lời đồn đại sai sự thật, nào là bói toán nhiều sẽ bị mỏng phúc phận các kiểu.
Ai ngờ hắn lập tức vui mừng ra mặt.
"Thật vậy sao?"
"Thật mà, làm tiểu đạo sĩ sướng lắm." Ta nói.
Hắn nghiêm túc nói: "Đi, chúng ta cùng đi nói chuyện với mẫu thân, ta sẽ thay ngươi khuyên nhủ người."
Ta: "???"
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");