Xấu Xí Lạnh Lùng

Chương 8: Bàn bạc




-Chào cô, chắc hẳn cô là Windy, bang chủ bang Black Rose?_hắn khẽ ho khan lấy lại phong độ rồi hỏi nó tay vừa đưa ra tỏ ý bắt tay. Nó cũng lịch sự đưa tay ra đón lấy cái bắt tay' xã giao' ấy.

-Vâng, chắc anh cũng đã nghe trợ lí của tôi nói về việc gặp mặt tối nay_nó nói sau khi thả tay hắn ra, ngồi xuống ghế sô pha theo lời mời lịch thiệp của hắn.

-Đúng vậy, nghe nói bang Blood đã bắt đầu mua chuộc các thành viên nổi trội của hai bang, rất đáng ngại_hắn thoải mái dựạ lưng vào ghế sô pha, môi nhấm nháp ly rượi ngoại đắt tiền.

-Đúng vậy, tôi mong chúng ta có thể hợp tác_nó thoải mái dựa lưng vào ghế sô pha, môi cũng nhấm nháp ly rượi.

-Hợp tác vui vẻ.

-Hợp tác vui vẻ_hắn nói, chạm nhẹ ly hắn vào ly nó rồi uống cạn, nó cũng vui vẻ uống cạn.

********************************************

00h30, nó mệt mỏi trở về nhà, tháo phăng chiếc mặt nạ ra, thả người trên sô pha êm ái, nó nghĩ chắc giờ nhỏ đã ngủ say, cũng chắng muốn đánh thức nhỏ làm gì, đành ngủ tạm ở ghế sô pha vậy, thế là nó nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Sáu giờ sáng, mới sáng mà nó đã nghe thấy tiếng ồn phát ra từ nhà bếp, khẽ nhíu mày khó chịu, thức dậy bước xuống xem thử, thì ra là nhỏ đang nấu bữa sáng, thấy nó nhỏ đã reo lên.

-A, mày dậy rồi sao, mau, mau rửa mặt rồi ăn sáng nào, thấy mày ngủ say quá, tao không nỡ gọi_nhỏ hào hứng nói, tay cầm chiếc đĩa chuẩn bị để chiếc trứng ốp la vào.

-Haizz, tao biết rồi_nó nói, tay vô ý vò rối mái tóc, ngáp dài làm Vệ sinh cá nhân rồi ăn sáng. Sau khi đánh chén no nê xong, nó và nhỏ chuẩn bị đến trường, như sực nhớ ra điều gì, nó chạy vội lên phòng để lại nhỏ khó hiểu đằng sau. Năm phút sau, nó trở xuống với hình tượng xấu xí, nhỏ thấy thế nhịn không được liền hỏi:

-Mày hóa trang đẹp thì không làm, trang điểm xấu làm gì_nhỏ hỏi nó

-Tình thế ép buộc thôi, khi nào cần thiết thì tao sẽ giải thích_nó nói trong khi đang mang giày vào. Nhỏ biết rằng có hỏi nhiều thế nào đi chăng nữa thì nó cũng không cho nhỏ một câu trả lời hoàn thiện nên đành đè nén nỗi tò mò mà đuổi theo nó đằng trước, cả hai nói đủ chuyện trên đời cho đến khi tới trường, tuy rằng còn khá sớm mới vào lớp nhưng hôm nay có vẻ đông hơn thường ngày, đông nhất vẫn là những cô nữ sinh, kì lạ hơn là ai cũng cầm theo một hộp quà lớn nhỏ đủ cỡ, màu mè đủ loại, băng rôn lấp lánh có nội dung nổi bật: "Happy Birthday, Lâm Gia Kì" , mặt ai cũng tươi rói, phấn dát dày cộp, môi đỏ kinh khủng cố gắng nhau mà la hét. Nó và nhỏ vừa bước vào cổng thì tiếng la nhỏ dần rồi tắt hẳn thay vào đó là những lời sỉ vả.

-Hai con nhỏ quê mùa, xấc xược kia, làm bẩn trường quá đi_một con nhỏ lòe loẹt, ỏng xe xe lọn tóc xoăn tít như sợi mì tôm

-Đúng đó, biến đi, chứ không để cho anh Kì vào, chướng mắt bực mình nữa_một con nhỏ khác nói, kiêu kì, đánh nhẹ miếng bông đánh phấn vào mặt mình mặc dù nó đã quá dày.

-Hừm, cứ tưởng mình ngon à, ghớm ghiếc như vậy ai mà thèm_ả từ đâu xuất hiện, đỏng đảnh đứng trước mặt 2 nhỏ kia tạo thành bộ ba "phấn dày".

*Hù, mình xin lỗi vì để các bạn đợi, vì máy nhà mình hư, sory mọi người nhá, mình cũng hông muốn như vậy đâu, chờ (hông lâu đâu) xem nó và nhỏ sẽ xử lý như thế nào, khi hắn tới sẽ làm gì, ả sẽ "chăm sóc" tụi nó như thế nào, hẹn gặp lại vào tập sau nha, yêu mọi người*


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.