Xấu Xí Lạnh Lùng

Chương 24: Vị khách không mời




Nó rời khỏi khu mộ thì nhận được điện thoại của nhỏ gọi về ăn cơm, nó thở dài đi về. Về nhà, nó khó chịu, thắc mắc khi nhìn thấy nhiều đôi dép lạ, vừa bước vào phòng khách thì mặt nó tối sầm lại, ả và hắn đang khoác vai nhau mà xem tv nhà nó, tự nhiên vô cùng (cứ như nhà mình isk), tình chàng ý thiếp mùi mẫn quá nên không biết có người. Bỗng nó nghe tiếng nhỏ và cậu ríu rít trong nhà bếp, nó mới đi xuống nhà bếp xem thử, đi ngang qua hai con người kia, vô cảm như không thấy gì cả, cả hai người đó thấy nó di qua mới giật mình ngỡ ngàng, hắn thì cảm thấy có lỗi nhưng cả bản thân hắn cũng chả biết lí do còn ả khi thấy nó bước vào nhà thì hơi ngạc nhiên nhưng rồi môi ả nhếch lên một nụ cười thâm độc, một âm mưu xấu xa trong đầu ả bùng nổ (hehehahahohohihihahahixhix, tác giả phấn khích quá).

Trong nhà bếp, nó và cậu đang cùng nhau nấu bữa tối, vô cùng vui vẻ, cậu nhặt rau, nhỏ nấu nướng giống hệt đôi vợ chồng son (nhà nó đã trở thành viện trăng mật, muahahahah). nó đứng trước cửa bếp, khoanh tay nhìn hai con người đang cật lực náu nướng, nhìn ra ngoài kia thì thấy cặp đôi cật lực vui thú, ho nhẹ gây sự chú ý khi cậu nhỏ quá lố, chi tiết là trong lúc nấu, nhỏ nhìn lén sang cậu, rồi cậu lại nhìn nó, hai người đỏ mặt quay đi, rồi lặp lại khiến nó phát chán. Nghe thấy tiếng ho nhẹ, cả hai dừng ngay việc "tình củm" của mình mà nhìn ra hướng nó, nhìn thấy nó, cậu vội đứng lên, nói:

-A, chào cô, tối nay tôi ăn ở đây?_cậu lanh lẹ nói

-Vì?_nó vẫn tiếp tục lạnh lùng.

-Ehèm, tối nay ba mẹ tôi và tên đó đi công tác nên tôi đề nghị với Nhi cho tụi tôi ăn cùng._cậu nói xong nhìn nó, no nhìn sang nhỏ, chỉ thấy nhỏ cười toe, giơ ai ngón tay tạo thành số hai, nó chỉ đành thở dài, chứ chẳng lẽ đuổi cổ họ ra. Nó gật đầu nhẹ để cho họ biết là mình đồng ý, mệt mỏi lết thân lên phòng, nằm phich xuống giường, suy nghĩ mông lung rồi lấy đồ đi tắm (Dưa: Nhìn trộm, nhìn trộm

nó: Biến? nói xong xách tai Dưa quăn ra khỏi....nhà, là khỏi nhà đó, nên dưa phải leo tường vô xem, mới kể được chứ, ha). Nó sau khi tắm xong thì đi xuông lầu, bữa ăn cũng vừa được dọn lên bởi nhỏ và cậu, hắn và ả cũng đã có mặt dưới bếp. Tất cả ngồi vào bàn, trên bàn có rất hiều món ngon do chính tay nhỏ làm, hương thơm nghi ngút, chắc hẳn rất ngon

tg: Thèm

Nhỏ: biến chứ không là có món Dưa tráng miệng đó, xùy xùy

nó* nhếch môi cười khinh Dưa. Gì chứ, ta không thèm, ta đi cắt Dưa ăn, hứ @!

Mọi người ăn rất ngon miệng, nói chuyện vui vẻ, chỉ riêng có ả là mặt mày nhăn nhó, khó chịu rồi bỗng nhiên ả lên tiếng ỏng ẹo với hắn sau khi cắn một miếng thịt sườn mà mọi người khen nức nở:

-Oẹ, sao nó dở dữ vậy anh, em ăn không nổi, anh ~~~_ả ỏng ẹo làm nũng với hắn, khiến cả nhà đang ăn phải dừng lại, nuốt không kham, nhìn ả chăm chăm, thấy thế ả làm tới.

-Anh, sao anh có thể nuốt thứ này chứ._ả nói

-Tôi thấy món Nhi nấu rất ngon, hợp khẩu vị tôi_hắn nói, nhỏ nghe vậy vui lắm, nó và cậu nghe thì có hơi chững lại rồi tiếp tục ăn tiếp phần ăn của mình.

huhu, nó đau lòng kìa

Nó: chính ngươi mới đau lòng, cút). Nghe hắn nói vậy khiến ả điên lên, lia ánh mắt căm thù về phía nhỏ, nghĩ :"Cô được lắm, hết bạn của cô ve vãn 'chồng tôi', bây giờ đến cô sao, được, tôi sẽ cho cô thấy", nhỏ đang ăn bỗng nhiên rùng mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.