Phòng khách nhỏ vẫn sáng rực ánh đèn dịu dàng, trên ghế sô phaTống Nhan đang cầm trên tay một đống tài liệu dày cộp, mệt mỏi híp mắt lại, nghe thấy tiếng bước chân của Sờ Trần.
Tống Nhan nhìn sang, thấy Sở
Trần không hề hấn gì, trong lòng thầm an tâm, mặc dù Sờ Trần đi gặp Hạ thiếu gia, nhưng người của Diệp Thiếu Hoàng có thể sẽ đối phó hắn bất cứ lúc nào.
“Bà xã.”
Sở Trần bước tới, “Sao em không nghỉ ngơi một chút?”
Tống Ngạo nói, “Đến Bar Thiên Hào có thu được được lợi ích gì không? Đằng sau quán bar đó, chính là thế lực nhà họ Hoàng.”
“Sau khi đánh thiếu gia của nhà họ Hoàng một trận, anh liền rời đi.”
Tống Nhan,”…”
Anh ta thật sự đã đánh Thiếu gia nhà họ Hoàng, anh ta vẫn có thể thoát ra khỏi Bar Thiên Hào?
Tống Nhancó quỷ mới tin anh ta.
Tống Nhan thu dọn đống tài liệu liền trở về phòng, “Tôi có hẹn với đại diện nhà họ Hạ, lúc 10 giờ sáng mai tôi sẽ đặt một phòng ờ tòa nhà Điểm Tụ, uống trà luận bàn.”
Ngay khi trời còn chưa sáng, một
tin tức chấn động nổ ra ở Thiền Thành.
“Nghe nói gì chưa? Tam thiếu gia nhà họ Hạ hóa ra lại là gay, lại còn chăm sóc cho cậu con rể ngốc nghếch của nhà họ Tống, Sở Trần.”
“Mùi vị độc đáo như vậy sao? ”
“Thật không thể tin được là … Tiểu thưTống Nhan thực sự đã bị cắm sừng.”
“Sở Trần đã xúc phạm đến Vinh Đông và Diệp Thiếu gia, nếu không có Hạ Bắc thiếu gia bảo vệ
hắn ta, hắn ta có thể đã bị chặt thành mười tám mảnh cho chó ãn.
Sở Trần tỉnh lại, khi cùng Tống Nhan bước ra khỏi biệt thự, bọn họ cũng nhận thấy rất nhiều ánh mắt kỳ quái.
“Hahaha, đây không phải là Sở Tiểu Mật sao?”
Một giọng nói đột nhiên vang lên một cách kỳ lạ, “Khó trách đượcHạ thiếu gialại sủng ái nhiều như vậy. Hóa ra là tự mình dâng lên hoa cúc, hahaha!”
Tống Khánh Bằng mới sáng sớm đã đến rồi.
Hắn tới đây, chỉ đợi Sờ Trần đi ra, chế nhạo hắn.
Khi Tống Khánh Bằng nghe tin đồn, hắn mừng như điên.
Ba từ Sở Tiểu Mật đơn giản là quá phù hợp với Sở Trần.
“Cậu thật xứng đáng là người con trai may mắn của nhà họ Tống.”
Tống Khánh Bằng thở dài, “Được Hạ thiếu gia chiếu cố cũng là một
may mằn.”
Vẻ mặt Tống Nhanlạnh lùng, “Đừng có ở đây nói nhảm.”
“Chị Nhan, chị có thề vào các diễn đàn liên quan đến Thiền Thành. Nó đã được lan truyền từ lâu rồi.”
Tống Khánh Bằng lắc đầu,” Chi thực sự đối với Sở Trần, vẫn là vận dụng hết khí vận hết sức có thể nha.”
“Sở Tiểu Mật, anh phải cố gắng chăm sóc tốt cho Hạ thiếu gia đó nha.”Tống Khánh Bằng cười
cười, xoay người bước đi.
“Bà xã à, đừng nóng giận, loại ác ôn này, vô luận như thế nào, sẽ có ngày gặp quả báo.” Sở Trần cười nói.
“Anh vẫn còn có thể cười.”
Tống Nhan liếc hắn một cái, “Cho dù nhà họ Tống có không để tâm đến tin đồn này, nhưng nhà họ Hạ thì sao? Nhà họ Hạ ở Dương Thành là một gia tộc nổi tiếng ờ phía nam Trung Quốc, làm sao có thể để cho thiếu gia nhà họ Hạ vô duyên vô cơ mang tin đồn trên người mà coi như không có
chuyện gì được?”
Phía trước truyền đến một tiếng hét.
Tống Nhan nghe thấy tiếng động liền nhìn sang …
Tống Khánh Bằng đau đớn hét lên, một con rắn đen dài bằng lòng bàn tay từ phía sau cắn vào mông hắn.
Chưa kịp bước bước thứ hai, anh ta đã ngã xuống đất cùng với một tiếng kêu thê thảm.
Sở Trầnrất tay nhanh mắt lẹ, lấy
điện thoại ra kịp thời quay lại toàn bộ video.
Tống Nhan ngẩn người.
Quả báo của Tống Khánh Bằngkhông lẽ đến nhanh như vậy?
Tiếng hét vang dội.
Tống Khánh Bằng đồng thời cũng lăn lộn trên mặt đất, gọi người kêu cứu.
“Lại là con rắn đen này giở trò quỷ rồi.”
Sở Trần xông lên đá vào mông Tống Khánh Bằng vài cái.
Tống Khánh Bằng hét lên như con lợn bị chọc tiết.
“Sở Trần, dừng lại.”
Tống Mục Dương hung hãng chạy tới, phía sau còn dẫn theo mấy tên vệ sĩ.
Tống Mục Dương liếc nhìn Tống Khánh Bằng đang gào khóc thảm thiết trên mặt đất, ánh mắt lộ ra lửa giận, “Đánh hắn.”
Mấy tên vệ sĩ liền nhanh chóng xông tới…
“Để tôi xem ai dám động thủ.”
Tống Nhan hét lên, “Sở Trần là con rể nhà họ Tống, ai dám động đếnanh ấy, liền cút ra khỏi nhà họ Tống.”
Sắc mặt mấy tên vệ sĩ thay đổi ngay lập tức.