Edit: Sa
Tuy bác lao công nói cứ như đang diễn phim thần tượng máu chó nhưng hai lần bị đổ oan khiến Bạch Thu Nhiên cũng cảm thấy kỳ lạ, cô thực sự rất muốn hỏi họ có phải là diễn viên được thuê tới để pha trò hay không vì không ai đấu đá chốn văn phòng như thế cả. Mấy trò này lố lăng hệt như chi tiết sảy thai, chết yểu, ngày nào cũng có cung nữ té giếng vậy. Nói thật, nếu thực tế giống như phim cung đấu thì hậu cung đã bị giải tán rồi vì còn ai dám tiến cung nữa?
Mà đấu đá văn phòng thì cũng chỉ vì muốn thăng chức, tăng lương mà ngáng chân đồng nghiệp, nhưng tình huống này xảy ra rất ít. Bình thường ai cũng bận làm việc và tranh nhau cơ hội thể hiện với cấp trên, mấy người ngấm ngầm hoặc công khai giở trò với đồng nghiệp mới là những kẻ không chịu làm việc đàng hoàng. Tóm lại nếu ai cũng muốn gài bẫy, hãm hại đồng nghiệp khiến đi làm như đi đánh giặc thì cũng sẽ không có ai muốn đi làm.
Nghĩ vậy, Bạch Thu Nhiên rất nghi ngờ mình có xuyên sách thật hay không. Tuy chuyện cô xuyên sách là đã rất phản khoa học nhưng cô thấy việc mình xuyên vào tiểu thuyết ngôn tình là quá hoang đường, quá phản khoa học, không thể chấp nhận nếu không có bằng chứng xác thực. Vì vậy, ba giây sau, cô quyết đoán dập tắt suy nghĩ này, thật lòng suy nghĩ đến việc tố cáo với bạn trai tổng tài.
Tuy bác lao công nghĩ cô là người có khí tiết nhưng nhìn chung đôi mắt vẫn rất tinh tường. Mà Bạch Thu Nhiên vì duy trì hình tượng ân cần, biết thông cảm và quật cường nên mới không tố khổ với bạn trai tổng tài ngay, bây giờ có bà Giang tốt bụng nhắc nhở để làm cớ, cô không cần phải tìm lý do nữa. Cô nghĩ xem nên nói gì, sau đó buổi tối về nhà đã nhắc đến chuyện này với Diệp Chi Châu trong bữa cơm.
Diệp Chi Châu đang cầm ly nước thì hơi ngẩn ra, coi bộ cũng rất khó hiểu: “Hôm nay lại có người gài bẫy để đổ oan cho em?”
Bạch Thu Nhiên gật đầu, Diệp Chi Châu lo lắng bảo cô kể lại chi tiết vụ việc, anh nhanh chóng phát hiện ra điểm mấu chốt, hỏi: “Nếu sếp em không hỏi cô ta về tiến độ công việc mà chờ tới thời hạn công việc mới phát hiện công việc không được hoàn thành, vậy dựa theo thái độ bám riết của cô ta, em sẽ là người gánh trách nhiệm?”
Nghe suy đoán của anh, bây giờ Bạch Thu Nhiên mới ý thức được tính nghiêm trọng của vụ việc, cô vỗ ngực nói: “Nếu có chuyện gì thật thì từ trên xuống dưới đều phải chịu trách nhiệm, lúc đó sếp em sẽ chẳng có tâm trạng mà điều tra, vậy thì em có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa hết tội.”
“Công ty em xử lý mấy trường hợp đó thế nào?”
“Ít nhất là sa thải, nếu nghiêm trọng thì còn yêu cầu đền bù tổn thất.” Bạch Thu Nhiên nghĩ ngợi rồi lắc đầu, “Nhưng em cùng lắm là kẻ xui xẻo bị kéo vô thôi, nghiêm trọng nhất là đuổi việc, công ty đâu thể vì vài câu nói mà truy cứu trách nhiệm kinh tế với em được.”
Diệp Chi Châu tổng kết: “Vậy mục đích của cô ta là em rời khỏi công ty?”
Ngay từ đầu Bạch Thu Nhiên đã nghi ngờ là vậy, bây giờ lại càng chắc chắn hơn. Cô xâu chuỗi với sự kiện mất trộm hôm trước: “Hồi vụ “trộm đồ”, cái người đồng nghiệp bị mất đồ đã ngăn mọi người báo công an, còn nói đều là đồng nghiệp với nhau nên cô ta không muốn làm lớn chuyện, chỉ cần em xin lỗi và chủ động xin thôi việc là được. Cũng may sếp em cho rằng vụ việc liên quan đến vấn đề an ninh nên vẫn quyết định báo công an… Vậy hai người ở hai vụ việc là đồng bọn với nhau?”
Diệp Chi Châu hơi nheo mắt nhưng không nói gì, chỉ đứng dậy vòng qua sau cô, vừa xoa đầu cô vừa nhẹ nhàng trấn an: “Đừng lo, anh sẽ điều tra xem gần đây họ có tiếp xúc với cùng một người hay không.”
Bạch Thu Nhiên cảm thấy kỳ lạ, bất giác hỏi: “Sao anh không hỏi gần đây em có đắc tội với ai không?”
Đến cả bà Giang khi đã biết cô luôn giúp đỡ mọi người nhưng phản xạ đầu tiên của bà là bảo cô nghĩ xem gần đây có đắc tội với ai không, vậy mà bạn trai tổng tài lại đi điều tra mối quan hệ của hai người đồng nghiệp bị sa thải, hình như khối lượng công việc hơi nhiều?
Diệp Chi Châu vẫn tiếp tục xoa đầu cô như xoa đầu chó, nói: “Anh tin nguyên nhân không phải ở em, điều tra từ phía em cũng vô ích thôi.”
Bạch Thu Nhiên ngẫm nghĩ, cảm thấy bạn trai tổng tài nói rất đúng. Cô rất được quý mến, những người từng tiếp xúc với cô thích cô còn không kịp nữa là, sao lại tốn sức lên kế hoạch tỉ mỉ để chỉnh cô chứ.
Sau đó, cô ưỡn lưng đón nhận sự tin tưởng của bạn trai tổng tài, yên tâm giao việc này cho anh xử lý. Đằng nào cô cũng không có tiền, không có mạng lưới quan hệ khổng lồ, không biết phải điều tra từ đâu, đành phải để bạn trai tổng tài xử lý thôi, cô cứ chờ kết quả điều tra là được.
Nhưng lần này, bạn trai tổng tài thần thông quảng đại và cực kỳ để bụng chuyện của cô đã làm cô thất vọng vì mãi vẫn chưa có kết quả điều tra. Có điều Bạch Thu Nhiên không sốt ruột lắm bởi vì cô đã biết ai là người hao tâm tổn sức đứng đằng sau giật dây chỉnh cô rồi. Người đó chính là mẹ của bạn trai tổng tài.
Với đầu óc của mình, dĩ nhiên Bạch Thu Nhiên không thể tưởng tượng nổi người đó lại là bà Diệp. Tuy tận sâu trong lòng cô cũng từng nghi ngờ bà nhưng một khi không có bằng chứng xác thực, cô sẽ không tin, bởi vì cô biết rõ mình không có thù oán gì với bà.
Nếu là tình huống bình thường, phu nhân hào môn có rất nhiều cách để đuổi cô bé Lọ Lem muốn lấy chồng nhà giàu, ví dụ như giới thiệu cho con trai mấy cô gái môn đăng hộ đối, điều kiện ưu việt bỏ xa cô. Đấy là tuyệt chiêu. Cho dù tình cảm mà bạn trai tổng tài dành cho cô có vững như kiềng ba chân, không hề bị mấy cô gái khác quyến rũ thì cô cũng sẽ lo lắng thấp thỏm, dần dà hai người sẽ nảy sinh mâu thuẫn hay thậm chí là xa cách, không cần bà Diệp làm gì nữa thì họ đã quyết định chia tay nhau rồi, hoặc cũng có thể là cô quá tự ti mà đơn phương chia tay.
Hơn nữa, nếu bà Diệp thực sự khinh thường cô thì sẽ không tốn sức lực và cũng không có hứng thú chỉnh ngầm cô mà sẽ thẳng thừng lấy tiền đập cho cô ngất xỉu. Người giàu đều tôn thờ câu không có gì mà tiền không giải quyết được, bà Diệp chỉ cần bỏ nửa phút để ném vào mặt cô tờ chi phiếu năm, mười triệu gì đó là được. Loại nhà nghèo không có nổi năm mươi nghìn trong túi, cả đời cũng không kiếm nổi năm triệu như cô bảo đảm sẽ bị tờ chi phiếu của bà Diệp đập cho xây xẩm mặt mày. Nếu bảng giá tăng thêm gấp mười lần, có thể cô sẽ chấp nhận mạo hiểm chịu đựng cơn đau tim tái phát mà hoàn thành giao dịch ngay tại chỗ ấy chứ. Chỉ cần ra giá cao, chuyện gì cũng có thể thương lượng.
Tóm lại, bà Diệp không cần thiết hạ mình để giở thủ đoạn thấp kém, cho dù hình tượng của cô quá tốt đẹp, bà lo cô sẽ không chịu khuất phục trước đồng tiền nhưng cũng nên thử một lần chứ. Có câu tiên lễ hậu binh, nếu cô thực sự không chịu thua, vậy thì bà càng đúng lý hợp tình để dùng cách khác xử lý cô. Chứ còn chưa kịp chào hỏi đã nhào vô đánh cô như hiện giờ thì đâu giống chia rẽ uyên ương, rõ ràng là đang xả giận mà.
Vì vậy, Bạch Thu Nhiên cho rằng bà Diệp hãm hại cô sau lưng chắc chắn là vì cô và bà có thù với nhau. Nhưng tính ra họ chỉ mới gặp nhau một lần, ăn với nhau hai bữa cơm, bà Diệp đâu thể hận cô chỉ vì cô không nghe lời bà được.
Vậy thù oán của họ ở đâu mà có? Nghĩ tới nghĩ lui thì cũng chỉ có cách giải thích là kết thù từ kiếp trước.
Nếu nội dung ba chương mà Bạch Thu Nhiên thấy trong mơ là thật, vậy thì bà Diệp thất bại trong cuộc chiến mẹ chồng nàng dâu hào môn, thậm chí còn mất cả thanh danh, đã tái sinh. Bà xem cô là cái gai trong mắt, cái đinh trong thịt, chỉ muốn băm vằm cô thành trăm mảnh, như vậy là đã hiểu được vì sao hiện giờ bà mới không chừa thủ đoạn để đuổi cô khỏi Giang Hoa. Nếu cô không phải là nhân viên của Giang Hoa, không may mắn được chủ tịch chú ý đến, chủ tịch Diệp sẽ dễ dàng chấp nhận cô bé Lọ Lem giả tạo làm con dâu.
Được tái sinh, bà Diệp biết cô lấy được ấn tượng tốt của chủ tịch Diệp nhờ cái danh hiền lành tốt bụng, làm việc có trách nhiệm, từ đó mới được bố chồng hào môn tương lai chấp nhận, ủng hộ hết mình cô con dâu này. Vì vậy bà Diệp mới muốn giải quyết tận gốc, trước tiên đuổi cô ra khỏi công ty để chặt đứt mối liên hệ của cô và chủ tịch Diệp.
Mà hiện tại cô chưa phải là thiếu phu nhân nhà họ Diệp, mất đi sự ủng hộ của chủ tịch Diệp không khác gì chú chim non bị gãy cánh không thể bay nổi, vậy thì thế cục cũng sẽ thay đổi. Chủ tịch Diệp và bạn trai tổng tài là chỗ dựa vững chắc của cô, chỉ cần chủ tịch Diệp thối lui, dù bạn trai tổng tài mạnh mẽ chống lại mẹ anh cỡ nào thì cũng không đọ nổi, nói thế nào bà Diệp cũng sẽ chiếm ưu thế.
Bà Diệp muốn loại bỏ chủ tịch Diệp ra khỏi chỗ dựa của cô là việc rất rõ ràng nhưng Bạch Thu Nhiên không dám tin, cô thà bịt tai là dối bản thân còn hơn, vì nếu bà Diệp tái sinh thật, cô xuyên sách cũng là thật thì quá khủng khiếp. Dựa theo thù hận mà “Tống Bảo Như” dành cho mình, cô rất nghi ngờ mình sẽ không được nhìn thấy mặt trời năm sau.
Nhưng vấn đề là Bạch Thu Nhiên muốn lừa dối bản thân cũng không được. Trong lúc cô nằm im giả chết, bà Diệp đã đứng ngồi không yên vì bị chồng con nắm thóp sau hai lần hành động thất bại. Bà cho rằng nếu hãm hại sau lưng không trị nổi con ả Bạch Thu Nhiên thì cứ đối đầu trực tiếp, dù sao bà cũng là bà Diệp, có ưu thế tuyệt đối trước ả tiện nhân đó.
Thế là bà Diệp đi tới trụ sở tập đoàn Giang Hoa.