Vương Quốc Màu Xám

Chương 35: C35: Ngày 8 Tháng 5, A




Chương 96: ngày 8 tháng 5, A

deyun

Trời dần sáng, nước sông vẫn lạnh băng.

Tang Cốt Nê nghe thấy Tần Thái đang xảy ra chuyện, đầu tiên là trách mắng: "Đáng đời, cô ta làm việc chẳng bao giờ biết tính trước!"

Đàm Tiếu không quan tâm tới nó, chỉ muốn đi ra ngoài tìm người.

Tang Cốt Nê nhận mệnh lệnh dùng một sợi dây bó Đàm Tiếu lại, rồi gọi cho dưa chuột. Tên dưa chuột kia không biết là thần thánh phương nào, chỉ ba phút sau đã cho Tang Cốt Nê địa điểm có đủ kinh độ vĩ độ.

Lúc Tang Cốt Nê buông Đàm Tiếu ra, trên mặt anh đã rơi vài giọt nước mắt. Tang Cốt Nê vỗ vỗ vai: " Đừng quá cảm động, như vậy mới gọi là liên minh thực vật."

Đàm Tiếu sờ sờ một thân rỉ máu: " Vừa rồi ngươi bó ba bằng dây gai..."

...

Nơi kinh độ vĩ độ đó chỉ đến—— Tần Thái đang trôi nổi trên sông.

Lúc Sa Ưng chạy tới nơi thì thấy oán khí tràn ngập, da đầu tê rần. Lòng sông oán khí đen nghịt, sương xám âm u phủ phía trên—— chúng đều là âm hồn quỷ nước.

Ai dám đi cứu người?

Anh cởi áo khóa, xắn tay áo sơ mi lên, trên cổ tay có quấn tầng tầng tơ hồng. Sa Ưng dùng đầu sợi đâm thủng da thịt, sợi tơ kia như hút máu, uốn éo như rắn trôi theo dòng nước.

Tần Thái phát hiện ra!

Nhưng lúc này cô như món ngon mà bọn quỷ đang chờ đợi. Ai có thể giúp được?

Lúc sợi tơ đỏ kia trườn tới, kết giới dây thừng đột nhiên tăng mạnh. Đám quỷ nước đang gặm cắn không hề ngu ngốc, mắt thấy sắp thành công tới nơi lại có người phá hư, chúng nó lập tức nhìn thấy sợi tơ đỏ. Tần Thái dùng sức kéo lấy sợi tơ, cắt đứt.

Vốn Sa Ưng định mượn lực sợi dây kéo cô lại, nhưng lúc này bỗng rơi vào khoảng không. Lúc Tần Thái cố gắng cắt đớt sợi tơ thì tay đã bị bọn quỷ nước cắt nát bươm. Chỉ là không hề thấy đau, cô quỳ tay tóm lấy một con quỷ, có lẽ nhờ kết giới đã yếu đi nên dễ dàng xuyên qua. Cố há miệng cắn một cái—— cũng không thể ngồi yên để các ngươi cắn ta đúng không?

Lão tử cắn một con cho bõ tức!!

Chỉ một con quỷ nước thì hoàn toàn không có khả năng chống lại được cô, nó đang liều mạng vặn vẹo. Tần Thái cảm thấy miệng mình đã mở ta, nhưng thân thể lại có cảm giác không giống vậy.

Cảm giác này rất kì quái, giống như lúc còn nhỏ không muốn rời giường vào sáng sớm, có đôi khi nghĩ bản thân rõ ràng đã rời giường, đã đánh răng rửa mặt—— kết quả tỉnh lại thì đó chỉ là ảo giác còn mình vẫn nằm trên giường.

Nhưng con quỷ kia đã bị cô cắn mất một góc.

Tần Thái liên tục gặm nó như gặm củ cải, sau đó lại bắt một con khác. Cô cứ mãi gặm gặm như vậy, hết con này đến con khác.

Sa Ưng còn đang nghĩ biện pháp, Đàm Tiếu cùng Tang Cốt Nê đã đuổi tới. Không bao lâu, Bạch Cập cũng đến.

Mấy người đứng trên bờ nhìn xuống lòng sông dày đặc sương mù xám, đều giật mình không thôi.Tang Cốt Nê còn nhảy lùi về sau: " Má nó!! Trong nước có quá trời thứ chết chóc nha, trời đất, còn có bò với dê luôn!!"

Bạch Cập nhìn một lúc, đột nhiên nói: " Khả năng cô ta còn sống rất nhỏ."

Sương mù càng lúc càng dày lên, không ai nhìn thấy Tần Thái đang ở giữa lòng sông. Bên cạnh chỉ có tàu thủy chạy ngang qua, bỗng nhiên có rất nhiều người nhảy xuống tự tử. Giống như là gặp phải người cá, một lát sau trên tàu không còn một bóng người.

Đám quỷ nước kia điên rồi, chỉ có thứ oan nghiệt vẫn luôn chấp nhất với cừu hận, một lòng chú ý đến Tần Thái.

Tần Thái đã gặm không biết bao nhiêu con quỷ nước, bụng càng lúc càng đói, chúng nó không biết đã bơi đi đâu. Trên bờ sông, Sa Ưng nhìn sang Bạch Cập: " Phải từ bỏ sao?"

Tức khắc Đàm Tiếu biến sắc: " Sa Ưng!"

Sa Ưng lười liếc mắt sang Đàm Tiếu: " Tiên sinh Bạch thần thông quảng đại còn cứu không được, hai người chúng ta thì còn có thể làm gì?"

Bạch Cập lạnh lùng: " Cũng dám dùng phép khích tướng với ta à?"

Sa Ưng không nói nữa, Bạch Cập xách Tang Cốt Nê tới. Tang Cốt Nê không phải đối thủ của hắn, lập tức nhảy loạn lên: " Làm gì làm gì? Đừng sờ loạn, sẽ có tai tiếng aaa!!"

= =

Sắc mặt Bạch Cập biến đen: " Lúc trước chuyển phát nhanh Tới Tận Tay đã chuyển hai kiện hàng cho Lam Trù đúng không?"

Tang Cốt Nê dường như hơi mơ hồ nhớ ra: " Thì sao?"

Ánh mắt Bạch Cập sắt như kim châm: " Ngươi lập tức liên lạc với Dưa chuột, nói hắn thi hành thuật của mình—— chuyển hoán giữa người đang lềnh bềnh trên sông kia với không gian trong tầng hầm tại Thiên Lư Loan."

Biệt thự của Thông Dương Tử là một nơi tốt.

Cách hay!! Tang Cốt Nê nhảy bật lên: " Ngươi quả thật là âm mưu bất tận nha, đến Dưa chuột cũng có cách tính kế được!!"

Bạch Cập không hề để ý: " Nhanh lên!"

Tang Cốt Nê bắt đầu gọi điện thoại: " Ta không biết chiêu này có được không, trước cứ thử xem."

Điện thoại kết nối, Tang Cốt Nê kể toàn bộ đầu đuôi sự tình cho Dưa Chuột nghe, dường như bên kia đang tự ngẫm rất lâu. Tang Cốt Nê che di động lại nói với Bạch Cập—— nó cũng nhìn ra được ai đang là chủ sự: " Hoàng lão đệ nói hắn sẽ tận lực nghĩ cách."

Bạch Cập đang nhìn vào lòng sông: " Ta sẽ dẫn đám quỷ nước ở đây đi, nhưng sẽ không lâu lắm, cần phải nhanh chóng."

Bên kia điện thoại, Dưa chuột nghe thấy rõ ràng: " Ta sẽ cố gắng."

Sau đó Bạch Cập xoay người ngắt lấy một đoạn cỏ lau, tùy tay ném vào dòng sông. Hắn đặt một chân lên đoạn cỏ, mượn dương khí của gỗ đào tăng cường thêm cho cơ thể, sau đó niệm động kim quang hộ thể, tức khắc dương khí mạnh mẽ.

Mấy con quỷ nước nhanh chóng phát hiện ra hắn. Lúc trước chắc chắn bọn chúng chạy còn không kịp, nhưng đang đói đỏ mắt,  sát khí bùng mạnh!

Bạch Cập vòng một vòng trước bọn chúng, đoạn cỏ lau kia như có linh thức, rẽ nước mà bay. Chỉ có vài con quỷ nước đuổi theo, hơn nữa lại không dám tới quá gần. Bạch Cập cắt ngón tay, máu rơi trên mặt nước.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.